Hiện Đại Hậu Cung

Chương 39: Giấu giếm




Sở Ly không đem việc ‘bệnh tình’ của Long Hiên dần chuyển biến tốt đẹp báo cho người khác biết, chính là Trịnh Ân, Phương Nam cùng Kỳ Dương, thậm chí Quân Liễm. Cho nên nhóm ‘phi tần’ của hoàng đế bệ hạ vẫn tiếp tục vì hắn cùng ‘tính phúc’ của mình mà gấp đến độ xoay vòng vòng, khoa trương nhất chính là Trịnh Ân, khi y phát hiện y học hiện đại không có hiệu quả, liền bắt đầu thu thập phương thuốc cổ truyền dân gian, cái gọi là “bí dược hoàng thất ” y lại càng cảm thấy hứng thú.

Sở Ly có điểm dở khóc dở cười, nhưng cậu lại không thể mở miệng, vì đây là mật lệnh của Long Hiên, bắt cậu không được nói với bất kỳ kẻ nào. Sở Ly có điểm không rõ vì sao hắn phải giấu diếm, có lẽ, hắn muốn đợi lúc hoàn toàn ‘khỏe lại’ rồi nói sau?

Đương nhiên, bởi vì ‘bất lực’ là loại sỉ nhục cực lớn đối với nam nhân, gần đây sắc mặt Long Hiên không tốt lắm, tính tình cũng có chút không bình thường, trong công ty đã đại phát tiểu phát sáu bảy lần, liên tục giáng chức những nhân viên vô lăng.

Tính tình Trịnh Ân cũng không tốt, đối với nam nhân như y mà nói, cấm dục là chuyện cực kỳ bức bối, thân thể không thoải mái, tâm tình cũng tệ hơn, nhân viên dưới trướng của y gần đây cảm thấy như đang sống bên ngọn núi lửa, tùy thời có thể bị nham thạch nóng rực tràn ra nuốt gọn.

“Mong ngày mau qua” nhân viên Kỳ thị đều mang một vẻ mặt như thế.

‘Thần tài’ Cố Kính Đình bị cướp quyền, mỗi ngày đều nhàn hạ, mỗi ngày đi làm cũng chỉ là đến cho có, tùy ý đi vài vòng, trên mặt là nụ cười từ bi như phật Di Lạc, ở bệ phun nước trước cửa công ty chụp vài kiểu ảnh, sau đó lại bỏ đi, hơn cả cuộc sống “phú quý nhàn rỗi”.

Lời đồn về tài chính Kỳ thị xảy ra vấn đề ngày càng lan tràn. Quân Nhan rất vui vẻ. Cô ta tìm được Tô Hành, hai người liên thủ nhân cơ hội này thu mua phần cổ phiếu phân tán của Kỳ thị, cộng lại cũng khoảng hai mươi phần trăm. Dấu Tô Hành, Quân Nhan còn bí mật mua thêm năm phần trăm. Ngần đó cổ phần, tuy rằng vẫn không thể dễ dàng đưa Kỳ thị vào chỗ chết, nhưng đối với hưng suy của Kỳ thị lại nhiều ít tạo được tác dụng.

Quân Nhan đương nhiên rất cao hứng, ánh mắt nhìn Quân Liễm cũng ‘nguội’ đi vài phần. Thứ phế vật Quân Liễm này dựa vào cái gì mà chiếm hết thảy những thứ vốn thuộc về cô chứ? Cô khổ tâm kinh doanh nhiều năm, vì Quân gia lập nhiều công lao hiển hách, thành quả như vậy lại bị Quân Liễm dễ dàng chiếm mất. Hừ, chẳng qua cũng chỉ vì nó là nam nhân thôi!

Đã là thế kỷ hai mươi mốt, sao cái tư tưởng trọng nam khinh nữ vẫn không giảm bớt đi, trừ phi vạn bất đắc dĩ, không ai muốn đem gia sản khổng lồ như vậy trao cho một ‘nữ nhân’ sau này sẽ lập gia đình và mang họ người khác. Nghĩ tới bà nội lúc nào cũng quý tôn tử kia, lửa giận trong người Quân Nhan càng thêm cuồng liệt. Cũng chỉ vì nó là nam nhân thôi! Cơn tức này, nàng trăm triệu lần nuối không trôi.

Một tháng, nghe nói ‘bệnh tình’ của Long Hiên  không hề khởi sắc. K rốt cuộc kìm nén không được.”Kiều, để hắn khôi phục bình thường.”

Sắc mặt của y cực kỳ khó coi. Kiều đang nghiên cứu ống nghiệm, không thèm quan tâm đến y.

“Ngươi không có quyền làm như vậy. Trước kia ngươi trừng trị Ales, vì Ales là tình nhân của ngươi, nhưng Kỳ Hiên không liên quan đến ngươi, dù hắn là phạm tội cưỡng gian, ngươi cũng không có quyền trừng phạt hắn!”

K vốn muốn ngay ngày hôm đó đi tìm Long Hiên, lại bị Alessandro ngăn cấm, Ales cố ý phá rối, lúc ấy K cũng có chút ác ý, kết quả có chút do dự, ngày hôm sau Kiều về nước, y mỗi ngày đều gọi điện thúc giục, ba ngày sau đuổi tới Italy, Kiều không để ý tới y, Ales lại cùng y chơi trốn tìm, đứng một bên xem trò vui.

“Khải Nhĩ, nam nhân ngẫu nhiên cấm dục một chút cũng đâu có gì, nghe nói trước kia hắn hàng đêm phè phỡn, hiện tại nghỉ ngơi lấy sức một chút, có lợi mà vô hại ác.” Ales không mặn không nhạt nói xong, kỳ thật đã điều tra rõ ràng ‘cuộc sống về đêm’ của Kỳ Hiên, gã căn bản là ghen tị chết đi được.

Mẹ nó, tên kia mỗi ngày đều uống gì đó sao? Lại có thể không có di chứng gì? Thận không mệt đầu không hói? Ales kỳ thật cũng hơi vì năng lực phương diện này của mình mà kiêu ngạo, nhưng bảo gã một năm ba trăm sáu mươi lăm đêm, hàng đêm đánh mấy trận, chỉ sợ gã cũng sẽ sắc mặt xanh mét, đi đường lắc lư. Loại như Kỳ Hiên, không thay ông trời trừng phạt hắn, gã sẽ tức chết mất.

“Sách, đám tình nhân của hắn lại có thể quan hệ tốt như vậy, thật sự là… Vô sỉ!”

Kỳ thật Ales muốn nói là làm cho người ta hâm mộ, nhưng lại thấy Kiều đột nhiên ánh mắt mang đao phóng tới, gã lập tức sửa miệng, “Người Phương Đông không phải rất chú ý đến tình yêu trung trinh sao? Vì sao hắn có thể trái ôm phải ấp?”

K hừ một tiếng, quăng cái mặt vừa hâm mộ vừa ghen tỵ của gã sang một bên, nghiêm túc nói với Kiều, “Theo ta về nước, giúp hắn khôi phục! Bằng không chúng ta tuyệt giao!”

Kiều nhìn y, bỗng nhiên chu môi nói, “Chán ghét.”

“Kiều! Tuỳ hứng cũng phải có giới hạn!” K lần đầu tiên lớn tiếng trách mắng cậu ta.

“Chán ghét hắn.” Kiều nhào vào lòng Ales, “Cục cưng của Phương Phương sắp ra đời, hắn lại có thể phản bội! Chán ghét hắn.”

Ales cùng K nhìn nhau cười khổ. Hóa ra Kiều không chỉ là bởi vì K mới chán ghét Kỳ Hiên. Kiều xuất thân phú quý, nhưng là con ngoài dã thú, phụ thân cũng là thừa dịp vợ mang thai mà cùng mẹ cậu ta yêu đương vụng trộm sinh ra cậu ta, sau lại quăng cậu ta một bên không để tâm đến, còn dung túng vợ mình chèn ép đánh đập mẹ con cậu, khiến cuộc sống mẹ con cậu thực gian nan, cho đến khi gặp được Ales.

Kỳ thật thân thế Kiều cùng Kỳ Hiên có giai đoạn thì khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, chỉ là Kỳ Hiên là con của người vợ bị phản bội, còn cậu ta là con của người tình vụng trộm kia, mẹ cậu ta cũng không tâm cơ thủ độc như mẹ Kỳ Dương, cho nên kết cục thực thê thảm.

Kiều đem tất cả chuyện này quy tội tất cả là vì cha, quy tội vì nửa thân dưới dâm đãng của nam nhân. Kiều vốn chán ghét Kỳ Hiên, hơn nữa cậu ta cũng rất thích Phương Nam, cũng chờ mong tiểu bảo bảo trong bụng Phương Nam, mỗi lần đến kiểm tra cho Phương Nam, lại càng chán ghét Kỳ Hiên, dần dà cũng ghét luôn Sở Ly cùng Trịnh Ân.

Trong mắt cậu ta, Kỳ Hiên giống cha cậu, đều là kẻ xấu “không chịu trách nhiệm”, Kỳ Hiên tương lai nhất định cũng sẽ hành hạ cục cưng của Phương Nam, cậu ta tính đợi Phương Nam sinh xong, sẽ đem tiểu bảo bảo đi, cậu cùng Ales sẽ nuôi nấng nó.

“Ngươi không hiểu.” K cười ảm đạm, “Bọn hắn đều là ngươi tình ta nguyện, liên can gì tới ngoại nhân chúng ta? Bất kể như thế nào, ngươi cũng không có quyền làm vậy với hắn.”

Ales không lỗ mãng bốc đồng giống Kiều, gã biết K đã nhẫn nại tới cực hạn, cho nên nói với Kiều, “Trò đùa dai có thể ngẫu nhiên chơi một chút, nhưng không thể mỗi ngày đều chơi. Bé ngoan, giờ nên giải trừ ma pháp đi.”

Kiều hừ một tiếng. K rốt cục nhẹ nhàng thở ra, vì thế ba người lập tức quay về Trung Quốc. K vốn nghĩ Kiều về là có thể thuốc đến bệnh trừ, ai ngờ căn bản không hề có hiệu lực. Long Hiên vẫn không ‘đứng dậy’.

K kinh hãi, giận dữ nhìn Kiều. Kiều vô tội nhìn lại y, “Ta đã giải trừ cấm chế.”

“K, ngươi biết Kiều không nói dối mà.” Ales cũng cảm thấy kỳ quái, lúc trước Kiều trừng phạt gã thực đơn giản, đủ để có thể làm cho gã nói đánh thì đánh, nói gục thì gục.

“Bằng không ngươi thử lại lần nữa để cho hắn cương luôn đi?” Ales cố tình muốn Long Hiên cùng mình ‘đồng bệnh tương lân’.

Kiều gật đầu. Đáng tiếc, Long Hiên vẫn không được. Y pháp thần bí của Kiều mất hiệu lực sao?

Kiều cũng không thể tin được, bắt lấy Long Hiên đùa nghịch nghiên cứu nửa ngày, nhưng tiểu đệ đệ Long Hiên vẫn cố chấp “ngủ say”, lôi đánh bất tỉnh. K sắp khóc. Y hoàn toàn mất tự chủ. Nếu như là người Nhật Bản, không chừng y hận không thể mổ bụng tự sát để tạ tội.

Sắc mặt Long Hiên cũng không tốt. Hắn rốt cục chứng thật quả thật có người giở trò với hắn, có điều lúc đó hắn lại không có cảm giác gì, nếu có người muốn mưu sát hắn, hắn chẳng phải là đã sớm chết rồi?

Nghĩ như vậy, hắn liền thấy sợ hãi. Xem ra bây giờ, hắn nhất định phải kiên nhẫn tạo một nền móng vững chắc, một lần nữa luyện lại công phu, không cho phép bản thân gặp may như lần này nữa.

Đợi mấy người bọn K nản lòng kiêm vạn phần xin lỗi rời đi, sắc mặt của hắn mới hơi chút chuyển biến tốt đẹp, kéo khoá quần xuống, lấy tay gảy một chút tiểu đệ đệ của mình, lẩm bẩm đọc tâm pháp, tính khí nhanh chóng cương lên, hình dạng so với trước kia tựa hồ còn uy vũ hơn. Long Hiên quỷ dị cười, xem ra sau này khống chế một chút, không thể tiếp tục “liên tục dậy thì”, bằng không thân thể nhóm thân thân của hắn sẽ không chịu nổi.

Nghe được tiếng đập cửa, hắn nhanh chóng chỉnh lại quần áo, tiểu đệ đệ cũng ngoan ngoãn ‘lặng lẽ hành quân’. Hóa ra nội công tâm pháp này sau khí “phá rồi lại lập” sẽ cực lỳ có lợi, có thể tùy tâm sở dục, tùy ý khống chế. Nếu như sau này thân thân nào dám không nghe lời, liền trừng phạt y ba ngày ba đêm…

Sở Ly đi vào, thấy vẻ mặt gian trá của hắn, nhịn không được đảo cặp mắt trắng dã, “K khóc như trời sắp xập đến nơi vậy, nếu biết ngươi ở đây cười thầm, hắn sẽ lập tức giết ngươi.”

Nhưng bản thân vẫn lo lắng, nhịn không được sờ sờ giữa háng hắn, “Thật sự vẫn không đứng dậy sao? Không phải đã dần tốt lên rồi sao?”

“Y thuật của Kiều đã không có hiệu quả với ta, có điều nguyên do lúc trước cũng là vì hắn.” Long Hiên cau mày, “Hắn khiến ta khó chịu lâu như vậy, để cho hắn khó chịu một hồi, tự kiểm điểm bản thân đi? Lấy chuyện này ra mà đùa, chẳng lẽ hắn không nghĩ đến vạn nhất không thể giải trừ, người nam nhân kia cả đời không phải giống như thái giám bị thiến sao? So với tội giết người còn nặng hơn! Thật quá đáng.”

Sở Ly cũng gật đầu, Kiều lần này quả thật không biết nặng nhẹ, có một số việc có thể, nhưng cũng có chuyện tuyệt đối không thể làm, nói giỡn hay đùa dai cũng không được.

Cảm thấy dương v*t trong tay dần dần đứng lên, tuy rằng còn có chút mềm nhũn, ủ rũ, nhưng so với lúc vừa khôi phục đã cứng hơn nhiều lắm, cũng sắp hoàn toàn khôi phục, trên mặt Sở Ly cuối cùng cũng lộ ra nụ cười yên tâm.

“Ta cảm thấy K có chút đáng thương, có thể cho hắn biết?” Sở Ly mặc dù có chút phòng bị K, nhưng cũng hiểu lần này K thật sự đáng thương, cũng không muốn làm khó người ta.

Long Hiên ha ha cười, kéo Sở Ly vào lòng, “Không cần phải gấp.”

Không cần gấp gáp, người nào đó nhất định sẽ chui đầu vô lưới.