Heo Ngốc Của Ngôi Sao

Chương 29




Tôi quay lưng bỏ đi, hắn đột nhiên nắm chặt tay tôi giữ lại. Tôi ngạc nhiên quay đầu nhìn hắn, rồi lại nhùn xuống tay hắn.

- Cái gì? - Tôi trừng mắt lườm hắn, hỏi.

- Không phải cô định đi thử vai nữ chính trong MV của tôi sao? - Hắn nhướn một bên mày hỏi.

- Ừ. Thì sao?

- Một giờ chiều nay bắt đầu thử vai, cô còn chưa chuẩn bị. - Hắn lãnh đạm trả lời.

- Ơ? Thật hả?! - Tôi ngạc nhiên, lôi điện thoại ra hỏi ông Gồ. Đúng thật này! Một giờ chiều hôm nay tổ chức buổi thử vai để lựa chọn vai nữ chính và nữ thứ của MV. Tôi gãi gãi đầu. Lần này phải cảm ơn hắn rồi, vì hắn đã nhắc cho tôi. - Cảm ơn anh, tôi quên mất.

Hắn mỉm cười. Lần này tôi lại thấy nụ cười của hắn vô cùng ấm áp, nhưng chỉ trong giây lát sự ấm áp đã bị hắn giấu vào trong. Tôi lắc lắc đầu, không lẽ tôi nhìn nhầm?

- Đi nào, tôi đưa cô đi chuẩn bị. - Hắn nắm tay tôi kéo đi.

- Này! Từ từ đã! - Tôi đứng sững lại.

- Lại chuyện gì? - Hắn nhíu mày.

- Còn giờ học thì sao? Tôi còn phải học chứ.

- Chẳng phải cô đang cúp tiết hay sao? - Hắn cười nửa miệng làm tôi thấy ghét vô cùng.

- Tiết này là tiết tự học, tôi mới dám cúp. Chứ tiết sau là tiết cô chủ nhiệm, tôi cúp để bị gọi phụ huynh à? - Tôi giằng tay ra khỏi tay hắn.

- Không sao. Lê Nguyễn Thu An cũng cúp tiết. - Hắn lại nắm lấy tay tôi, lần này nắm rất chặt.

- Nhưng mà... - Tôi vẫn không an tâm. Nhỏ Thu An nổi tiếng như thế, cúp tiết để đi thử vai thì chắc không sao. Nhưng tôi thì khác. Tôi chẳng có gì nổi trội trong lớp ngoài cái nghịch thì ai tin tôi cúp tiết đi thử vai chứ. Có khi bảo tôi cúp tiết đi net còn dễ tin hơn.

- Không nhưng nhị gì hết. Đi thôi. - Hắn không cho tôi ý kiến nữa, kéo tôi đi thẳng. Mà lần này hắn nắm tay tôi chặt quá, tôi không giằng ra được mới khổ.

- Bố mẹ tôi mà biết tôi cúp tiết là mai anh phải nhặt xác tôi đấy. - Vào đến nhà xe, hắn thả tay tôi ra. Tôi xoa xoa cổ tay bị hắn nắm tới đỏ, nhìn hắn với ánh mắt ai oán.

- Cô ngốc! - Hắn cười dí trán tôi làm tôi suýt ngã ngửa ra sau.

- A đau! Anh chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả. - Tôi xoa xoa trán, méo mặt nhìn hắn. Tại sao tên này lại mạnh tay như thế chứ? Dù sao tôi cũng là con gái mà.

- Cô không phải hoa hay ngọc. - Hắn cười.

- Anh...! - Tôi tức giận trừng mắt với hắn. Hắn không nói gì chỉ cười, chụp mũ bảo hiểm lên đầu tôi.

Hắn đội mũ cho tôi rồi nhấc bổng tôi lên cho tôi trèo lên xe. Khi thấy tôi đã ngoan ngoãn an vị trên chiếc mô tô của hắn, hắn cũng ngồi lên, đội mũ rồi rồ ga phóng xe đi.

Tôi đã quen dần với tốc độ phóng của hắn nên lần này chẳng có gì là sợ hãi, thậm chí còn vô cùng thích thú. Nhờ có hắn mà tôi bắt đầu đam mê tốc độ.

- Tôi đưa cô đi ăn trước. - Hắn nói lớn. Tôi ở sau nhiệt tình gật gật đầu. Sáng nay chưa ăn gì, giờ tôi đã bắt đầu thấy đói. - Cô muốn ăn gì?

- Tôi á? - Tôi hỏi lại. Hắn không nói gì, dường như chờ đợi câu trả lời của tôi. Tôi nghiêng đầu ngẫm nghĩ, ăn gì giờ nhỉ? A! Đúng rồi! Trước cổng trường Tiểu học của tôi có quán ăn rất ngon dành cho sinh viên. Tôi rất thích món mì xào xúc xích ở đó. Ở đó cũng gần điểm thử vai nữa chứ. Quá tiện! - Tôi muốn ăn mì xào xúc xích! - Tôi nói lớn.

- Cô biết chỗ ăn ở đâu không? - Hắn hỏi.

- Anh biết trường Tiểu học Nguyễn Trãi chứ? Ở trước cổng trường đó. - Tôi.

Hắn gật đầu rồi phóng nhanh hơn.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chiếc xe mô tô đen phân khối lớn dừng trước quán ăn học sinh gây ra sự chú ý lớn. Tất cả mọi ánh mắt hướng về phía tôi và hắn. Tôi nhảy xuống xe, cởi mũ bảo hiểm, đợi hắn xuống xe rồi lôi tuột hắn vào trong. Hắn để tôi nắm tay kéo đi, không thèm liếc quán ăn lấy một cái.

- Á á á á...!!! - Tiếng la hét của nữ sinh vang lên. Tôi giật mình buông tay hắn ra. Thôi chết! Tôi quên mất hắn là người nổi tiếng. Giữa thanh thiên bạch nhật tôi nắm tay hắn như thế có phải quá khoa trương không? Người ta lại chụp ảnh lên án mối quan hệ của chúng tôi thì toi. Tôi với hắn đâu có yêu nhau đâu chứ. Hơn nữa bố tôi rất hay xem tin tức với thời sự, thấy tôi và hắn thế này chắc về nhà Heo bị đem vào lò nướng quá.

Hắn thấy cô đột nhiên buông tay mình thì nhíu chặt mày lại. Rất không hài lòng! Hắn lia mắt một lượt đám nữ sinh ở đây. Sao con gái lại phiền phức thế chứ? Hét ầm ĩ làm Heo con nhà hắn ngại. (Tác giả: Heo con nhà ngươi bao giờ thế?! - Hắn: Bây giờ!) Hắn nắm chặt tay cô. Cô quay lại nhìn hắn, vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên. Hắn nghĩ sao mà đáng yêu thế chứ? Hắn kéo cô ngồi xuống ghế tròng tiếng hò hét của đám nữ sinh kia.

Tôi trợn tròn mắt nhìn hắn rồi lại nhìn xuống tay hắn. Cái gì đây?! Tên cẩu tạp chủng vô sỉ này có biết làm thế sẽ ném tôi vào lò nướng không hả? Tôi cố giằng tay hắn ra nhưng hắn nắm rất chặt. Hắn cười ghé sát má tôi:

- Để yên đi nào!

Đám nữ sinh kia lại rú lên to hơn nữa. Tôi đỏ bừng mặt, không biết dùng cách nào để giấu mặt đi. Xấu hổ quá đi. Nhìn thế nào cũng sẽ thấy là hắn hôn má tôi. Hắn đang làm cái trò gì vậy chứ? Thích gây hiểu nhầm tới thế à? Tôi đấm nhẹ vào người hắn một cái, đám nữ sinh kia lại hét. Cái gì nữa vậy trời?! Sao cứ hét ầm ĩ như thế chứ? Hắn nhìn tôi cười đầy ẩn ý. Giờ tôi mới ngỡ ra hành động của tôi rất giống đang làm nũng người yêu. Chết tiệt! Làm nũng cái con khỉ!