Heo Ngốc Của Ngôi Sao

Chương 25




Hai bài đăng nổi trội đó chính là hình ảnh của tôi và hắn. Tôi trợn mắt há hốc, 3786 lượt comment, 2748 lượt like. Bài đăng trước mới chỉ được đăng bốn giờ trước mà đã có nhiều người xem tới vậy sao? Bức ảnh đó chụp tôi và hắn đang ở dưới nhà xe. Hắn nhấc bổng tôi lên để tôi ngồi lên xe hắn. Nhìn thế nào bức ảnh này cũng hết sức mờ ám. Phía dưới bức ảnh còn có dòng chữ: “Nam thần Lưu Thiên Phong cùng trợ lý, hai người này liệu có phải có một mối quan hệ mờ ám nào đó, phải lấy chức vụ trợ lý mới làm cái cớ để có thể ở bên nhau?”

Bịch.

Một tiếng rơi nặng nề vang lên. Nó và Nhi nhìn tôi chằm chằm. Tôi vừa đáp đất bằng một hình ảnh vô cùng đẹp mắt. Môi hôn đất mẹ thân thương, mông chổng ngược lên trời. Ông trời ơi con xin lỗi, con không cố ý chổng mông vào mặt ông đâu.

- Bà có sao không? – Nhi thấy vậy vội vàng kéo tôi dậy. Tôi đang định kêu “đau chết cha” nhưng vừa lồm cồm bò được dậy đã bị ánh mắt như muốn giết người của con Phương làm cho im bặt.

- Xem bài mới nhất đi. – Nó lạnh lùng ra lệnh. Trời ơi... lạnh lùng girl.

Tay tôi run run di chuyển chuột. Bài đăng mới nhất là bức hình trên tay tôi cầm cái quần lót nhỏ nhỏ màu đỏ, cười tươi như hoa giờ trước mặt hắn với dòng chữ: “Nghi vấn càng lớn hơn về mối quan hệ Băng – Phong. Họ là gì của nhau mà lại cùng đi chọn đồ lót? Nhưng điều đáng bất ngờ hơn là... Băng chọn ĐỒ LÓT NỮ cho ngôi sao Lưu Thiên Phong!! Nghi vấn về giới tính của nam thần.”

- Phụt... ha ha ha... – Đọc xong, tôi lăn ra giường ôm bụng cười như con điên. Ôi đau ruột! Sao lũ con gái trường tôi nhanh tay nhanh chân vậy? Vừa mới gặp ở siêu thị đã chụp post facebook luôn. Tốt! Rất tốt!

- Mày còn cười được hả?! – Nó giơ chân đạp cho tôi một cái lăn xuống đất. Dù mông đã đáp đất, tôi cũng không thể ngừng cười. Cứ nghĩ đến việc hắn bị nghi ngờ giới tính là tôi cười chảy cả nước mắt. Phải mất một lúc tôi mới bình tĩnh lại được, quệt nước mắt do cười nhiều quá, tôi lồm cồm bò lên. Khuôn mặt nó vẫn đằng đằng sát khí, Nhi nhìn tôi tỏ vẻ thương hại. Nó ném cái điện thoại tới trước mặt tôi, ra lệnh:

- Xem đi!

Tôi nhìn cái điện thoại, lần này thì không thể cười được nữa. Ảnh chụp lúc tôi và hắn ở nhà hàng, ảnh chụp lúc hắn đút cho tôi miếng hamburger vừa cắt ở quán Lotteria, ảnh chụp lúc hắn nắm tay tôi bước vào siêu thị và cả tôi ngồi ôm cứng hắn trên xe mô tô lúc dừng đèn đỏ nữa chứ. Tất cả những bài viết này đã tạo lên một cơn bão lớn đầy bí ẩn về mối quan hệ giữa tôi và hắn. Tôi bực mình ném điện thoại nó xuống giường.

- Yêu đương cái con khỉ!

- Giờ còn ngồi đó mà con khỉ mới chẳng con tinh tinh. Sao lúc dây dưa với hắn mày không nghĩ đến dính scandal tình ái đi. – Nó trừng mắt.

- Thì tao có biết sẽ thế này đâu. Muốn đi chơi một chút mà lại bị chụp đủ mọi kiểu thế này. Lần sau tao đếch đi chơi với hắn nữa. – Tôi thở dài thểu não, thả người xuống giường.

- Bà đi chơi thế nào mà lại phải đứng ra bảo vệ tên Phong gì gì đấy thế này? – Nhi giơ cái điện thoại đang bật đoạn video lúc tôi và hắn ở nhà hàng lên.

Tôi thộn mặt ra nhìn, màn hình đang hiện lên cảnh tôi đứng ra trước giang hai tay che chắn cho hắn, nhắm chặt mắt hét to: “Xin đừng bắt anh ấy!”

- Ờ thì... lúc đó tao tưởng hắn định trốn không trả tiền, sợ mấy người đấy bắt lại nên mới làm thế.

- Mày ngu thế! Mày phải đẩy tên đấy ra trước rồi bảo họ bắt hắn đi chứ. – Nó dí trán tôi.

- Tên đó bị bắt mà lên báo là bọn fan của hắn băm vằm tao ra ý. – Tôi xoa xoa trán.

- Bà đi chơi với Phong gì gì đó, khuân được cái gì kia? – Nhi nhìn cái túi lớn bị tôi ném vào xó mà tò mò.

- Nó á...? – Tôi lết ra lôi cái túi lại, lấy con heo bông ra, giơ trước mặt Nhi. – Này.

- Phong gì gì đó mua tặng bà à? – Nhi ngạc nhiên, cầm con heo bông ngắm nghía.

- Không. Nhà hàng đấy tặng. Hắn ta không thích nên đưa tôi.

- Kinh. Ghê rồi. Con heo giống mày thấy ghê. – Nó nhếch môi khinh bỉ.

- Tao đập mày cái giờ! Tao ghét màu hồng nghe chưa? – Tôi giơ chân đá nó.

- Nào con này! – Nó né, giơ chân đạp lại tôi.

Và thế là cuộc hỗn chiến lại xảy ra. Nhi ở giữa hồn nhiên ngồi xem.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tôi vật vờ lết vào trong trường. Ngay từ khi tôi bước một chân qua cổng trường, tôi đã bị những ánh mắt sắc như dao của đám con gái. Tôi cũng chẳng bận tâm. Chiếc mô tô phân khối lớn phóng qua tôi, hắn bẻ tay lái, phanh gấp, chiếc xe chặn ngang trước mặt tôi. Hắn cởi mũ bảo hiểm. Tôi trợn mắt, đẹp lạ đẹp lùng.

- Ở đây đợi tôi. – Hắn bỏ lại một câu rồi phóng xe đi.

Tôi nhìn theo mà há hốc mồm. Cái gì vậy trời? Hắn chặn đường của tôi, tháo mũ bảo hiểm, bỏ lại một câu rồi phóng xe đi ư?