Nó choàng tỉnh dậy sau giấc mộng, với tay lấy điện thoại. Mẹ nó nhắn bảo đi mua quần áo chuẩn bị cho buổi tiệc. Nó ngáp ngáp rồi cũng leo xuống giường đi thay quần áo.
Nó mặc một chiếc áo croptop màu trắng kết hợp với chân váy xanh dịu dàng. Nó buộc tóc cao gọn gàng để lộ ra chiếc cổ trắng ngần. Nó vui vẻ ra khỏi nhà đi đến trung tâm thương mại.
Từ khi bước vào cổng trung tâm thương mại, ngoại hình của nó đã khiến bao trái tym chàng trai phải tan nàn. Nó vẫn không biết gì, tiếp tục tìm thứ gì đó. Bỗng ánh mắt nó dừng lại ở vị trị một chiếc đồng hồ cũ kĩ được trưng bày ở một góc trong cửa hàng. Nó mỉm cười bước đến, cảm giác thõa mãn khi thấy được món cần tìm
- Chị có thể giúp gì cho em không. Một nữ nhân viên bán hàng trẻ tuổi bước đến bên hỏi nó. Thấy nó vẫn khôn dời mắt khỏi chiếc đồng hồ chị lại hỏi lại lần nữa
- Em thích nó lắm à.
Đến lần này thì nó đã hết điếc rồi, nó quay đầu lại
- Vâng ạ.
Chị nhân viên cười thân thiện
- Nó cũ lắm rồi, ở đây còn nhiều mẫu mới đẹp lắm Chị nhìn vào ánh mắt kiên quyết của nó - Thôi thì nếu em thích thì chị tặng em, vì nó cũng chuẩn bị đem đi bán hàng chợ rồi.
-Em sẽ trả đúng với số tiền thực chất ạ, dù sao cũng là quà tặng. Nó mỉm cười.
Thấy được sự kiên quyết của nó, chị nhân viên cũng bán cho nó.
Nó vui vẻ cầm túi đồ vừa mua được đi ra khỏi trung tâm mua sắm. Vì sự vui vẻ đó nó đã vô ý băng qua đường mà không để ý gì cả.
- Buýp… Buýp…
Kett……….