Kết quả điều tra của cục tình báo đã có, giàn giáo hôm nọ bỗng dưng đổ sập là đã do có người động tay động chân tính toán, đối phương thì ra vẫn chưa từng dừng lại, vẫn luôn theo dõi anh mãi.
Tiêu Chiến mệt mỏi ngả người ở trong cục cảnh sát, người đấy đã tiếp tục hành động nữa rồi.
Trận động đất ba năm trước, vốn dĩ đã có người động tay chân vào phanh xe của đoàn xe cứu hộ, nếu không bọn họ trong lúc đi đường núi cũng sẽ không bị mất phanh đâm vào núi, lại vừa vặn gặp dư trấn như vậy được.
Bởi vì đã có người động đậy tay chân vào xe của đoàn cứu hộ.
Anh cũng không biết bản thân mình có thể bảo hộ được cậu đến khi nào, nhưng nếu như anh càng gần cậu sẽ càng làm tên sát nhân ấy nhắm vào cậu hơn, chỉ có thể giam lỏng cậu ở ngôi biệt thự ấy thì mới có thể bảo hộ cậu, chỉ là ngày hôm qua cậu đột nhiên ra ngoài, lại vừa vặn như vậy gặp phải chuyện không may.
Nhìn lại đoạn camera an ninh trên đường ghi lại, lại là một bóng nam nhân áo đen đấy, y hệt như người đã động tay chân vào xe của đoàn cứu hộ ba năm trước, anh không hiểu rốt cuộc kẻ này muốn gì đây?Đang chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình thì chuông điện thoại trong túi cũng đã reo lên, Tiêu Chiến lấy ra xem, là ba chữ Nghi Nghi hiện rõ trên màn hình! Tiêu Chiến chậm rãi lên tiếng:"Anh nghe""Ồ, Nhất Bác của anh đã ngủ rồi, nhưng mà cậu bạn của anh hình như mắc vấn đề tâm lý thì phải, anh không định đem cậu ấy đi chữa trị tâm lý sao""Không phải nghề tay trái của em là phòng khám tâm lý sao"Lã Nghi Nghi ở phía đối diện cười nói: "Nhưng phí chữa trị của em lấy rất đắt""Em còn sợ anh họ của em không có tiền trả cho em sao, em đang chê anh nghèo khó hử?"Lã Nghi Nghi ở nơi nào đó suy nghĩ về những bất động sản cùng số cổ phần anh họ của mình đang đứng tên, đúng là không thể cãi lại nổi người anh họ này mà, hừ.
"Trước hết em cần phải biết cậu ấy trải qua những gì thì em mới có thể đưa ra phương pháp trị liệu tốt nhất cho cậu ấy".