Edit by Như Oanh
Không biết tại sao, sau khi Lâm Cầm tham gia cuộc chiến, tuy rằng dưới đất nảy ra ngày càng nhanh, nhưng ý đồ tấn công cũng không còn mạnh mẽ như trước, đương nhiên có thể người trong đó không nhận thức được.
Lão đầu hẳn là chú ý tới, hắn tràn ngập kinh hãi nhìn xem Lâm Cầm.
Ninh Trác đợi cơ hội, đem đã sớm trong tay ngưng tụ thành hình quỷ cầu đánh ra ngoài, chính giữa mục tiêu, lão đầu ngay cả câu di ngôn đều không có để lại liền hồn phi phách tán, thân thể trực tiếp bị quỷ khí thôn phệ, cái gì đều không có còn lại.
“Lão đầu tử.” Đại khái hai người thật có tình cảm? Lão thái thái miệng bên trong phát ra một tiếng bi phẫn gầm rú, về sau oán độc nhìn xem Ninh Trác cùng Lâm Cầm nói: “Ta muốn các ngươi chết, toàn bộ các ngươi đều đều phải chết, không được chết cùng một chỗ. “
Khi con người ta đang ở trên bờ vực tuyệt vọng, họ sẽ có nhiều hành động bất ngờ, ví dụ như bà lão hiện tại không trực tiếp tấn công Ninh Trác, mà là cắn vào cổ tay mình.
Là tà thuật? Nàng tại dùng lấy máu thi triển tà thuật, mà tất cả tà thuật một khi cùng người thi pháp huyết dịch hoặc là linh hồn sinh ra quan hệ liền sẽ trở nên uy lực vô tận, thật giống như lúc trước Ninh Uyển Uyển. Nó được cô đặc lại để tạo ra những mảnh vỡ xuất hiện những oán khí.
Bà cụ rõ ràng cũng làm điều tương tự.
Tất cả chỉ xảy ra trong tích tắc, bà làm hai việc, thứ nhất là tấn công Lâm Cầm với tốc độ khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường, và bắt cô ta trước khi Lâm Cầm kịp phản ứng.
Một điều khác là ném những mảnh oán khí vào tôi.
Khi nhìn thấy đám oán khí ma xui quỷ khiến kia, tôi chợt hiểu ý đồ của bà lão, bà muốn Ninh Trác đưa ra lựa chọn, nên chọn tôi hay Lâm Cầm.
Lựa chọn sao? Tình huống hiện tại liền xem như Cho dù Ninh Trác ra tay, anh cũng chỉ có thể cứu một người chúng ta.
Thú cưng và người phụ nữ đồng hành? Ninh Trác đưa ra lựa chọn bình thường nhất mà một người đàn ông sẽ làm, anh lao đến Lâm Cầm.
Tại sao nhìn những mảnh vỡ vụn vặt ùa về, thứ mà tôi nghĩ đến không phải là nỗi đau lần trước loại này đánh vào thân thể, mà là tan nát cõi lòng, trái tim cái chủng loại kia đau tê tâm liệt phế.
“Tôi là cái gì?” Đây là một trong những câu hỏi thường gặp nhất mấy ngày nay.
Tôi xuất hiện khi Ninh Trác nghĩ anh đã mất Tô Khả Khả, cũng có thể là để vơi đi nỗi cô đơn, Ninh Trác thu nhận tôi. Lý do chính anh thu nhận tôi là vì tôi và Tô Khả Khả đều là thỏ, và anh đối với Tô Khả Khả là cảm giác áy náy.
Chỉ là coi như thú cưng thôi, nhưng ở bên anh ấy thật tốt, Tô Khả Khả tình yêu của tôi rất đơn giản và thuần khiết, tôi biết Ninh Trác là một cương thi sống 900 năm, anh ấy còn có vô cùng vô tận sinh mệnh, vì vậy Tôi không cảm thấy buồn vì tôi không thể sử dụng phép thuật và không thể biến đổi thành hình dạng con người.
Tôi tin chắc một ngày nào đó mình sẽ lại luyện tập, lại đứng trước mặt Ninh Trác, đối mặt với Ninh Trác đang ngạc nhiên nói: “Anh đẹp trai, em đã về rồi.”
Nếu không có Lâm Cầm, tất cả chuyện này đều là định sẽ xảy ra một ngày nào đó trong tương lai.
Kết quả là Lâm Cầm xuất hiện, Ninh Trác đã có một lựa chọn sáng suốt vì vấn đề người yêu và thú cưng của mình đang gặp nguy hiểm cùng lúc.
Đau quá.
Khoảnh khắc những mảnh vỡ của oán hận lại xuyên qua cơ thể tôi, thời gian thực sự trôi chậm lại vô tận trước mắt tôi, tôi nhìn Ninh Trác lao tới chỗ bà lão, cả người toát ra vẻ thù địch.
“Thả Lâm Cầm, có lẽ ta sẽ làm cho ngươi chết thoải mái hơn.”
“Hahaha, người phụ nữ này buông tha cho cô ta? Ta muốn Ngươi cũng phải cảm nhận được nỗi đau mất người yêu thương như ta. Chắc Ngươi yêu cô ấy lắm phải không? Yêu cô ấy ở chỗ nào? Khuôn mặt xinh đẹp thế này?” Nói lão thái bà chụp lấy Lâm Cầm cái tay kia bên trên móng tay đột nhiên dài ra, nàng vạch lên mặt Lâm Cầm.
“Ngươi làm cái gì, thật sự là dám làm tổn thương mặt của ta.” Lâm Cầm đối với làn da của cô ta rất coi trọng, trước đó còn cố ý chữa bằng quỷ khí, dù sao cũng là một cái chín trăm tuổi cương thi, nàng có đã được ngâm trong Huyết Trì trong chín trăm năm, và làn da của cô ấy từ lâu đã trở nên lỏng lẻo và rối loạn chức năng
Đương nhiên, đây đều là Ninh Trác không có ở đây thời điểm nàng mới có thể làm.
Bây giờ ở trước mặt Ninh Trác khuôn mặt biến sắc, giọng nói từ trong miệng không còn là giọng nói nhẹ nhàng trước đây mà là một tiếng hét cao.
Ninh Trác nhất thời nhíu mày.
Tôi có thể thấy tất cả những điều này rõ ràng.
Máu lưu lại trên mặt Lâm Cầm, dáng vẻ quyến rũ trước đây trở nên gớm ghiếc, cô bắt đầu vùng vẫy kịch liệt trong tay bà lão. “Ninh Trác cứu tôi, cứu tôi.”
“Tốt lắm.” Ninh Trác vừa nói hai chữ này liền bắt đầu, không chút lưu tình, lần này trực tiếp sát chiêu.
Không phải là tấn công, mà là muốn giật Lâm Cầm từ trong tay lão bà.
Anh ta thực sự đã chiến đấu với một phép thuật khác để thu hút sự chú ý của bà lão, hóa ra nó giống với phép thuật của ông già trước đó, và một vòng xoáy màu đen xuất hiện trên mặt đất, nhưng lần này những người trong vòng xoáy không đến. nhưng thay vào đó, được hút vào bên trong.
Người bị hút vào bên trong đương nhiên là ông lão, miệng vẫn phát ra đủ thứ tiếng than khóc không giống tiếng người.
Sự chú ý của bà lão thực sự bị thu hút, trong lúc phân tâm, Ninh Trác đã cứu được Lâm Cầm đang bị khống chế.
“A …” Đây là giọng nói cuối cùng của bà lão trên thế gian này, vòng xoáy màu đen thật ra là một cái bẫy, cô đọng lại quỷ khí của Ninh Trác, vừa tới gần, tất cả quỷ khí toàn bộ đánh ở trên người bà, bà cũng lập tức hồn phi phách tán
Nguy cơ giải trừ rồi?
Đúng vậy, Lâm Cầm điềm đạm đáng yêu lê hoa đái vũ bị Ninh Trác ôm vào trong ngực, mà Ninh Trác đang dùng pháp thuật vì nàng chữa thương, hai người trong mắt chỉ có lẫn nhau.
Ninh Trác thậm chí ngay cả một ánh mắt đều không có cho tôi, mà tôi hiện tại đã lần nữa thoi thóp.
Bây giờ, điều gì sẽ xảy ra nếu tôi lại bị trúng những mảnh vỡ của oán khí?
Lần trước là trực tiếp bị đánh về nguyên hình, lần này liền nên hồn phi phách tán rồi đúng không?
Có lẽ hai người nồng tình mật ý xong liền sẽ nghĩ đến ta, khi tìm thấy tôi thì tôi đã trở thành một cái xác lạnh lẽo, Ninh Trác nên buồn một lúc, sau đó việc có thể làm là đem xác tôi đi. về chôn cùng Tô Khả Khả sau khi chuyện của Ninh Uyển Uyển xong xuôi.
Nếu như Ninh Trác còn có thể nghĩ đến tôi, có lẽ anh ấy sẽ bắt một con thỏ khác trên núi về nuôi, Tô Khả Khả tôi cũng chỉ còn lại trong nấm mồ cô độc.
Tô Khả Khả cuối cùng cũng chỉ là một ngôi mộ lẻ loi rồi?
Hahaha …
Thật là mỉa mai, nghĩ đến hình ảnh mỉa mai, tôi thực sự bật cười, hoạt động thể chất nhanh chóng làm tăng tốc độ lan truyền những mảnh vỡ oán khí trong cơ thể tôi, ý thức của tôi rút khỏi cơ thể, và khi tôi nghiêng đầu, tôi ngất xỉu ở đó và mất đi trực giác.
Tôi không cần phải lo lắng về những gì sẽ xảy ra sau đó. Tôi chỉ biết rằng thứ mà những mảnh vỡ oán khí ập đến không phải là cơ thể này mà là trái tim của tôi. Trái tim tôi tan nát, và mọi thứ đều không quan trọng, sống hay chết. Dù sao Ninh Trác cũng không quan tâm đến tôi, tôi chỉ là thú cưng, căn bản không quan trọng bằng Lâm Cầm.