Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

Chương 749: Liên lạc với thế giới bên ngoài




Trong lòng tôi nghĩ lời biện hộ của mình quá tệ, không thuyết phục chút nào, cố gắng cũng không tìm ra lý do nào khác.

Hạ Hàng nghe tôi nói xong, một lúc sau đó khịt mũi cười.

Nhìn thấy nụ cười của Hạ Hàng, tôi không khỏi sững sờ.

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy chú ấy cười, không chỉ có như vậy, không biết có phải là ảo giác hay không tôi cảm thấy chú ấy cười rất... đáng yêu?

Từ này hiện ra trong đầu tôi, và tôi đã bị sốc.

“Được....” Điều khiến tôi kinh ngạc hơn nữa là Hạ Hàng vốn luôn cảm thấy khó giao tiếp, lần này nói chuyện với chú ấy lại rất dễ dàng, ngay cả giọng nói cũng rất nhỏ nhẹ.: " Tôi sẽ đưa nó cho cô, nhưng không có tín hiệu đâu đấy"

Nói xong, chú ấy thật sự khập khiễng trở về phòng, một lúc sau quay lại với điện thoại di động của tôi và đưa cho tôi.

Bây giờ tôi thực sự cảm thấy thoải mái, tôi nhận điện thoại và nói: "Cảm ơn chú".

"Không sao, nghỉ ngơi sớm đi."

Tôi gật đầu rời khỏi phòng khách, nhưng trong lòng lại có cảm giác rợn tóc gáy.

Tôi cảm thấy được Tiết Chỉ càng ngày càng đúng, Hạ Hàng này, xem ra là thật tốt với tốt?

Nhưng tại sao lại như vậy?

Tốt kiểu này không giống cái tốt của moitj người đàn ông với người mình thích, mà là giống...

Bố nào đối với con gái?

Ý nghĩ này xuất hiện, và tôi không thể không rùng mình một lần nữa.

Quên đi, đừng nghĩ nhiều như vậy, trước tiên hãy liên hệ với Hạ Lẫm.

Tôi ngay lập tức lấy điện thoại của mình và quay trở lại phòng.

Không biết đã qua bao lâu, Tiết Chỉ cùng tôi ở trong phòng nghe được, Hạ Hàng đã trở về phòng ngủ, chúng tôi liền lấy điện thoại ra.

Dưới sức mạnh ma quái của Tiết Chỉ, tôi nhanh chóng có tín hiệu, qua điện thoại liên hệ với Hạ Lẫm.

Điện thoại phát ra tiếng bíp, và nó đã nhanh chóng được kết nối.

"An Tố! Là chị phải không!"

Vừa kết nối cuộc gọi, liền nghe thấy Hạ Lẫm giọng nói lo lắng.

“Là chị.” Tôi nói ngay lập tức, nhưng vẫn hạ giọng.

"Chị đang ở đâu? Chị có biết chị mất tích gần một ngày không! Mọi người đã tìm kiếm toàn bộ núi Phượng Hoàng, nhưng không tìm được chị!"

Tôi cau mày.

Có lẽ là bởi vì Kết Giới, ngôi làng này không dễ tìm như vậy, trên núi còn có tai mắt của Ninh Uyển Uyển.

Trước khi Tiết Chỉ tìm được nơi này, hẳn là chỉ là trùng hợp, tôi là bởi vì đi theo dấu vết của thằng bé.

“Em đi theo dấu hiệu của Tiết Chỉ đã để lại.” Tô lập tức nói, miêu tả dấu hiệu của Tiết Chỉ để lại: “Theo dấu hiệu đó em có thể tìm thấy chị và Tiết Chỉ, nhưng trước đó, em hãy tìm một cái Kết Giới xung quanh đó.”

Tôi đã nói về Kết Giới đó, nếu kết giới này không được giải quyết, nhà họ Hạ sẽ đến đây vô ích.

Hạ Lẫm liền phái người đi thu xếp, tôi đang cầm điện thoại di động, đột nhiên nghĩ tới cái gì, liền nhanh chóng bổ sung: "Đúng rồi, Hạ Lẫm, giúp chị làm một chuyện."

"có chuyện gì vậy?"

"Về Hạ Đằng. Chính là Hạ Đằng rời khỏi Hạ gia hơn trăm năm trước." Tôi vội hỏi: "Sau khi rời khỏi Hạ gia, có phải anh ta đã lập thôn ở núi Phượng Hoàng không?"

Hạ Lẫm hiển nhiên không ngờ tôi sẽ điều tra ra chuyện này, nhưng cậu ấy phản ứng nhanh, cúp điện thoại, đi điều tra.

Tôi xem lại điện thoại thì thấy pin chỉ còn 20%, mong máy có thể cầm cự được.

Khoảng nửa giờ trôi qua, và cuộc gọi đã sớm được kết nối lại.

“An Tố, em phát hiện......” Hạ Lẫm cũng biết chuyện gấp, không dài dòng mà nói: " nhiều năm trước dân làng đều chết thảm khẳng định đều là do ô nhiễm hóa chất, nhưng là theo tin tức em nghe nói trong Huyền Môn, hình như bị tà ma giết chết. "

Tôi đã rất ngạc nhiên.

Có vẻ như Hạ Hàng đã không nói dối chúng tôi.

Cho nên tôi và Tiết Chỉ đã đa nghi nên đã hiểu lầm Hạ Hàng?

“Nhưng mà… có một chuyện, không biết có phải trùng hợp không.” Hạ Lẫm đột nhiên lên tiếng.

"Có chuyện gì vậy?"

"Khoảng năm năm trước, Hạ gia chúng ta có một cô gái đến núi Phượng Hoàng rồi biến mất."

Tôi sững sờ, "Sao lại đến chỗ như núi Phượng Hoàng?"

“Xem ra là ở đây bắt ma, cô gái này là người của phe bên lề, tu luyện được một ít Huyền Thuật, cho nên đến bắt ma để ra tăng linh lực.” Hạ Lẫm giải thích, “Chỉ là cô gái này bất ngờ biến mất bà không thấy tung tích nữa".

Sự việc này dường như không liên quan gì đến hoàn cảnh của tôi, nhưng không biết tại sao, khi nghe tin này, tôi luôn cảm thấy tim mình xốn xang, không khỏi hỏi: "Cô gái đó tên gì?"

"Hạ Ly."

Tôi cau mày.

Thật ra, biết tên của cô gái nhỏ này đối với tôi không có mấy ý nghĩa, tôi không thèm tiếp tục chủ đề này, chỉ nói: "Vậy thì em kiểm tra kỹ cho chị Trong thôn này, có phải có một người tên là Hạ Hàng. "

Mặc dù Hạ Hàng dường như không nói dối tôi, nhưng tôi luôn cảm thấy mình vẫn có chút lo lắng.

Rốt cuộc, tôi luôn cảm thấy rằng một người sẽ không tốt với người khác không vì lý do gì, nhất định phải có lý do, dù lý do tốt hay xấu, tôi cảm thấy mình nên điều tra kỹ càng.

“Được.” Hạ Lẫm nhanh chóng đáp lại.

“Còn nữa, về thông tin Hạ Ly mất tích,em cũng hãy điều tra giúp chị.” Tôi nghĩ tới đây lại nói thêm một câu.

Hạ Lẫm cũng sững sờ một hồi lâu trong điện thoại, sợ không hiểu tại sao tôi lại quan tâm về việc mất tích cô gái phe bên lề này như vậy.

Thật ra, tôi không thể nói chính xác nguyên nhân, nhưng tôi chỉ nghĩ rằng một cô gái đến từ Hạ gia, tình cờ biến mất trong ngôi làng của nhà họ Hạ, người đã mất tích, hơi kỳ lạ là do trùng hợp.

Tất cả những năm kinh nghiệm đã dạy tôi rằng đằng sau những sự trùng hợp thường ẩn chứa những bí mật.

“Được rồi.” Hạ Lẫm mặc dù không hiểu hành vi của tôi, nhưng vẫn đáp lại, “Em biết được thông tin gì, em sẽ trực tiếp gửi cho chị qua Wechat. Mặt khác, em sẽ tìm người mở khóa Kết Giới từ chỗ của chị. "

Tôi gật đầu, để tiết kiệm pin, không có tiếp tục cùng Hạ Lẫm nói chuyện, liền cúp điện thoại.

Sau khi cúp máy, tôi choáng váng.

Hạ Hàng dường như không có vấn đề gì, nhưng tôi luôn cảm thấy nơi này không ổn.

Nếu có cơ hội, tôi nên chiếu cố Hạ Hàng nhiều hơn, dù sao có thể phải ở đây một tháng, tôi nên cẩn thận hơn.

Cả đêm nay ngủ không yên, luôn mơ thấy đủ thứ chuyện quái dị, lờ mờ ôm Tiết Chỉ trong vòng tay, cảm giác được thằng bé ở trong tay, tôi mới cảm thấy nhẹ nhõm.

Cả tầng hầm tối om, không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, cho đến khi nghe thấy tiếng bước chân nặng nhẹ của Hạ Hàng bên ngoài, tôi mới chợt tỉnh.