Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

Chương 731




Giống như đứa trẻ tóc dài đã thấy trong video trước, sau khi Tiểu Điền biến thành lệ quỷ, sức mạnh của cô ta trở nên cường đại một cách đáng kinh ngạc, dưới sự giằng co, tay trái của cô ta bị xích sắt trói chặt, đều bị đứt ra.

Lúc này tất cả lính canh đều vô cùng kinh hãi.

Thị vệ trói Hạ Lãnh, Hạ Ưu cũng buông họ ra, rất nhanh xông tới.

Những thị vệ khác nhanh chóng nghĩ đến việc dán bùa cho Tiểu Điền, nhưng Tiểu Điền bây giờ giống như một con quái vật, không ngừng gầm rú, da thịt trên người tiếp tục thối rữa, rất đáng sợ.

Khi một vài người đến gần cô ta, cánh tay của họ đã bị cắn, và nơi bị cắn bắt đầu bị cháy và mưng mủ với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Thị vệ vô cùng kinh hãi, nhanh chóng chạy đi, vết thương trên người lập tức không ngừng mưng mủ.

"Chết tiệt! Đứa trẻ này đã hoàn toàn biến thành lệ quỷ. Hãy cẩn thận!" Những lính canh đó rõ ràng được đào tạo bài bản hơn nhiều so với những lính canh mà tôi đã thấy trong video trước. Họ không biết ở đâu ra một cây gậy điện, trực tiếp đập vào Tiểu Điền!

Ngay khi cây gậy điện này chạm vào Tiểu Điền, Tiểu Điền liền hét lên.

Tôi biết rằng đối với một Lệ Quỷ, những đòn tấn công vật lý thông thường không có hại cho nó, nhưng theo quan điểm khoa học, linh hồn thực sự là một dạng tồn tại điện từ nào đó, vì vậy nếu dùng gậy điện đánh vào người cô ấy, Quỷ Hồn cũng sẽ phải chịu đựng. Đặc biệt là Tiểu Điền, một linh hồn vừa mới ngưng tụ thành hình.

Vì vậy, tôi nghe thấy tiếng kêu đau lòng của Tiểu Điền, nhưng thị vệ vẫn không quan tâm, và đánh Tiểu Điền.

Lúc này, Hạ Lãnh bên cạnh vội vàng chạy tới, túm lấy thị vệ, quá: " Thả Tiểu Điền ra!"

Hạ Ưu cũng vội vàng chạy tới, kéo đi sợi xích sắt cuối cùng trên người Tiểu Điền, rơi lệ nói: "Tiểu Điền, con đi mau, hãy đi thật xa!"

Tuy rằng đứa bé trước mặt là người đã chết, nhưng đối với Hạ Ưu, nó vẫn đứa con duy nhất của cô ấy.

Tiểu Điền tuy không hiểu được lời mẹ nói, nhưng cũng cảm nhận được nguy hiểm của chính mình, nên lảo đảo đứng dậy, oán hận liếc nhìn những thị vệ xung quanh.

Hiển nhiên, mặc dù không nói được nhưng cô ta cũng biết roi điện trong tay mấy tên kia có thể gây ra tổn thương rất lớn cho bản thân mình, cho nên bây giờ không có cơ hội chiến thắng những người này, cô ta chạy về phía cửa.

“Không được để con quái vật này chạy thoát!” Thị vệ bên cạnh lập tức muốn ngăn cản cô ta.

Nhưng Tiểu Điền rất khéo léo, hơi ngồi xổm xuống, thoát khỏi thị vệ gần nhất liền cắn một cái vào cánh tay của người thị vê.j

Người thị vệ hét lên và lùi lại vài bước.

Kết quả là đám người thị vệ không dám tiếp tục đến gần Tiểu Điền nữa, Tiểu Điền lập tức lao ra khỏi phòng rồi biến mất không còn tăm tích.

Khi Tiểu Điền rời đi, cả khán phòng chìm vào im lặng chết chóc.

Trong giây tiếp theo, thị vệ có địa vị nhất hình như đã hiểu chuyện gì sắp xảy ra, anh ta bước tới, cầm lấy roi điện, quật về phía Hạ Ưu, mắng: "Người đàn bà vô liêm sỉ này! Cô thả con yêu quái đó đi! Cô muốn chết sao?"

Cùng với đó, anh ta đánh Hạ Ưu hết lần này đến lần khác.

Hạ Ưu rốt cuộc không thể phản kháng, co quắp trên mặt đất co rút lại thành một quả bóng, sợ hãi. Hạ Lãnh ở bên cạnh vội vàng chạy tới, chặn trước mặt em gái, quát thị vệ phía trước: "Dừng lại!"

“Hạ Lãnh, tuy rằng đây là em gái của anh, nhưng tôi khuyên anh lần này đừng xen vào nữa.” Người canh giữ lạnh lùng nói, “Tôi có chuyện muốn nói ở đây. Chuyện này là của cô ấy và người ngoài. Người đàn bà này đã sinh con và đã bí mật gửi đứa trẻ cho lính canh của chúng tôi. Đây vốn đã là một tội ác, bây giờ lại để đứa trẻ tróin thoát, trưởng lão sẽ không bao giờ tha thứ cho cô ta! "

Hạ Lãnh hai mắt tràn đầy sợ hãi, cả người run lên, nhưng anh ta bình tĩnh lại rất nhanh, nhìn thị vệ trước mặt, nhàn nhạt nói: "Đúng vậy, đại trưởng lão sẽ không tha cho cô ấy nhưng liệu đại trưởng lão biết được chuyện anh làm hôm nay thì sẽ như thế nào? "

“Anh có í gì” Ông ta hét lên, “Đừng tưởng rằng anh sẽ dọa được tôi!”.

“Anh không nghĩ rằng mình không có lỗi lầm gì sao?” Hạ Lãnh lạnh lùng nói, “Anh biết không, lúc đó chúng tôi đã khuyên anh mau dán bùa chú lên đứa bé này để nó không trở thành Lệ Quỷ.... "

Tên kia sắc mặt thay đổi, ông ta vừa muốn mắng Hạ Lãnh, nhưng nghe Hạ Lãnh nói như vậy, ông đột nhiên nhận ra điều gì đó, liền nói được nữa.

"Không chỉ vậy, tôi có thể nói thẳng với anh rằng vừa rồi tất cả máy quay ở hiện trường đều đã quay xong. Nếu anh thật sự muốn báo cáo chúng tôi, các trưởng lão nhất định sẽ yêu cầu xem đoạn video này, và bọn họ sẽ biết ai là người không làm đúng nhiệm vụ." Thấy người kia vẻ mặt có chút kinh hãi, Hạ Lãnh vội vàng nói tiếp," Đừng nói chúng tôi đến lúc đó sẽ bị phạt, anh sơ suất cũng sẽ bị phạt! Còn nhiều năm như vậy, các vị trưởng lão sec biết anh không báo cáo sự tồn tại của đứa bé này. Đó không phải là lỗi của anh sao? "

Thị vệ tái mặt, buột miệng nói: "Tôi không nói bởi vì Hạ Ưu đã cầu xin tô, cô ta đã mua chuộc tôi bằng..."

Đang nói đại khái, ông đột nhiên không nói được nữa.

Bên kia, Hạ Ưu dường như nghe thấy điều gì ghê gớm, cô ấy cuộn mình lại sợ hãi.

Nhìn vào cuốn băng, tôi đã hiểu ngay lập tức.

Tại sao những thị vệ này biết đến sự tồn tại của đứa trẻ nhưng lại không báo cho Hạ gia biết, chính Hạ Ưu đã phải trả giá để cứu đứa con của mình.

Nhà giam này cách biệt với thế giới, là người phụ nữ duy nhất trưởng thành, Hạ Ưu nhìn cũng không tệ, e rằng từ lâu đã trở thành mục tiêu của những con sói và báo này.

Về điểm này, Hạ Lãnh lúc trước trong băng ghi hình hiển nhiên không biết, nhưng hiện tại đột nhiên hiểu được chuyện gì sắp xảy ra, sắc mặt thay đổi, suýt chút nữa muốn chửi thề.

Nhưng dấu vết tỉnh táo cuối cùng vẫn khiến anh bình tĩnh lại và vẻ mặt căng thẳng.

Người thị vệ, bây giờ cuối cùng không nói nên lời.

Quả thật, sự kiện hôm nay, tất cả mọi người có mặt đều không tránh khỏi sự trừng phạt, Đại trưởng lão lạnh lùng thưởng phạt rõ ràng, mọi người có mặt có lẽ cũng không thoát khỏi cái chết.

Một vài lính canh khác sợ hãi chạy tới, vây quanh người có chức vụ lớn nhất và nói: "Anh cả, chúng ta có nên giữ bí mật chuyện này không? Dù sao thì trước đây cô bé này không có trong hồ sơ, cho dù cô ta đã trốn thoát, người nhà họ Hạ cũng sẽ không bao giờ biết được rằng cô ta đã ở đây. "

Nếu bạn không biết sự tồn tại của đứa trẻ này, tự nhiên sẽ không có nghĩa vụ loại bỏ chúng.