Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

Chương 167: Kabe-don




Bên ngoài, Tiết Xán nhíu mày: “Kabe-don là cái gì?”

“Oh fuck, ngay cả Kabe-don mà anh cũng không biết sao?”

Tiết Phong kinh ngạc: “Kabe-don đấy, chính là đàn ông đấy cô gái vào vách tường, sau đó… Ôi chao, rất phức tạp, tôi trực tiếp diễn tập cho anh một lần vậy”

Dứt lời, Tiết Phong trực tiếp đấy Tiết Xán lên song cửa sổ, sau đó chống tay lên “bịch” một tiếng, đập lên cửa sổ bên cạnh Tiết Xán.

Mẹ kiếp!

Tôi ở trong phòng ngủ nhìn thấy cảnh tượng như vậy, suýt nữa kích động đến mức máu mũi phun ra ngoài!

Đây là tình huống gì vậy?

“Thấy không?” Bên ngoài, Tiết Phong nhướn mày, nói: “Đây chính là Kabe-don.”

Tiết Xán cao hơn Tiết Phong một chút, vì vậy lúc này Tiết Phong kabe-don có chút quá sức.

Tiết Xán hơi nhíu mày, nghiêng đầu liếc mắt nhìn bàn tay Tiết Phong đang đạt bên cạnh mình, một giây sau, đột nhiên vươn tay đẩy lên bả vai Tiết Phong.

Rầm!

Trong nháy mắt, Tiết Xán cũng đã học đi đôi với hành, lật ngược tình thế, vừa xoay người đã đấy ngược Tiết Phong lên cửa sổ, một tay đập lên cửa số cạnh anh ta.

Trong chớp mắt Tiết Phong đã bị kabe-don đẹp đẽ ngược lại lên vách tường rồi.

Không đúng, nói chính xác hơn là cửa sổ-don.

Bản thân Tiết Phong cũng trợn mắt há mồm nhìn Tiết Xán trước mặt, sau một lúc lâu mới lắp bắp mở miệng: “Đúng… Đúng… Học rất nhanh.. ”

Chỉ thấy Tiết Xán cúi đầu nhìn Tiết Phong, gương mặt nhỏ của Tiết Phong ửng hồng, cảnh tượng này quá tốt đẹp, tôi ở trong phòng ngủ thật sự quá kích động, không cẩn thận lại ngã đập đầu lên cửa.

Ầm.

Tiếng xô cửa của tôi lập tức khiến Tiết Xán và Tiết Phong bên ngoài chú ý.Tiết Xán lập tức thả Tiết Phong ra, đi tới, một tay mở cửa phòng ngủ ra.  Động tác của Tiết Xán quá nhanh, thậm chí tôi còn chưa kịp chạy đi đã bị hắn bắt gọn.

Tôi xoa xoa cái trán bị đập đến mức đỏ lên, lúng túng ngẩng đầu nhìn hẳn, cười khan hai tiếng hì hì, nói: “Cái đó… Ngại quá, quấy rầy hai người rồi phải không?” Tôi nhìn thấy Tiết Phong đẳng sau trợn mắt lên, suýt nữa bất tỉnh luôn.

“Quấy rầy cái gì?” Thật ra Tiết Xán vẫn chưa kịp phản ứng, chỉ nhíu mày nhìn cái trán hồng hồng của tôi, nắm tay tôi, tay kia đặt lên trần tôi, thấp giọng nói: “Sao lại không cẩn thận như vậy? Tôi cười gượng, trong lòng vô cùng muốn hỏi, vừa nãy rốt cuộc Tiết Xán và Tiết Phong đang làm gì vậy, nhưng lại không dám hỏi.

“Được rồi” Đợi trán tôi không còn đỏ nữa, Tiết Xán lại mở miệng: “Tôi sắp tan tầm rồi, chúng ta chuẩn bị đi vòng đu quay thôi.” Tôi sửng sốt một lát mới nhớ ra kế hoạch vòng đu quay tối hôm nay.

Tiết Xán đi đằng trước, tôi chậm rãi đi theo sau, khi lướt qua Tiết Phong, tôi thật sự không nhịn được nữa, thấp giọng nói:

“Tiết Phong, rốt cuộc vừa nãy anh và Tiết Xán đang làm gì vậy? Tôi thật sự không biết, hóa ra anh lại dễ ăn như vậy đấy!” “Dễ ăn cái rắm ấy!” Tiết Phong tức giận lườm tôi, nhưng lại không biết nghĩ đến điều gì, cười hì hì: “Em đừng hỏi nữa, dù sao cũng là chuyện tốt đối với eml”

Tôi sửng sốt: “Đâu có liên quan gì đến tôi?” “Thiên cơ không thể tiết lộ. Có điều tối nay hẳn là em sẽ biết thôi” Tiết Phong tỏ ra sâu sắc vỗ vỗ bả vai tôi: “Rất tốt, cuối cùng em cũng sắp tu thành chính quả rồi Tôi còn chưa kịp hỏi đến cùng xem rốt cuộc Tiết Phong có ý gì, Tiết Xán đi đẳng trước đã bước vào thang máy, thúc giục:

“An Tố, nhanh lên” Tôi không thể làm gì khác đành vội vàng chạy đến.

Tôi và Tiết Xán quay về nhà trọ trước, đón Trình Mị Nhi cùng đi đến vòng đu quay. Vì có ba người, cho nên chúng tôi đi xe con dài hơn. Dọc đường đi Trình Mị Nhi đều cố gắng trò chuyện với Tiết Xán, nhưng Tiết Xán đừng nói đến đáp lời, hoàn toàn coi như không nghe thấy, cuối cùng đều là tôi đến xoa dịu.

Vất vả lắm chúng tôi mới đến được vòng đu quay.

‘Vòng đu quay nãm ở trung tâm thành phố, bình thường đều là người xếp hàng dài như rồng rắn, nhưng hôm nay khi tôi xuống xe, lại nhìn thấy toàn bộ quảng trường đều trống rỗng, đừng nói đến xếp hàng, ngay cả nửa bóng người cũng chẳng có.

Tiết  Xán kéo tôi đi về phía vòng đu quay, tôi không nhịn được nói: “Tiết Xán, chúng ta phải đi mua vé…” “Không cần mua vé.” Bước chân Tiết Xán không ngừng: “Tôi bao cả vòng đu quay rồi” Điều này khiến tôi và Trình Mị Nhi đều kinh hãi.

Thảo nào xung quanh ngay cả nửa bóng người cũng chẳng có, Tiết Xán bao hết cả rồi?   Chúng tôi đi tới lối vào vòng đu quay mới phát hiện ra ngay cả nhân viên công tác cũng đã bị Tiết Xán đuổi đi rồi.

Tốc độ của vòng đu quay không nhanh, khi toa đi xuống chỗ thấp nhất, cứ nhảy lên là được rồi.

Tôi cố tình đi chậm lại, đi sau Tiết Xán và Trình Mị Nhi một bước, muốn để hai người bọn họ cùng lên một toa.

Không ngờ tôi vừa mới đi chậm lại một bước, đột nhiên Tiết Xán lại nằm tay tôi.

“Em làm sao vậy?” Hắn nhìn về phía tôi: “Không phải là không dám lên đấy chứ? Yên tâm đi, tốc độ thứ này chậm lắm” “Tôi…” Tôi không biết trả lời như thế nào, Tiết Xán thuận tay kéo một cái về phía trước, lôi tôi đến vòng đu quay.

Trình Mị Nhi cũng chạy theo, đứng bên cạnh sắc mặt sa sầm.  Trong lòng tôi hơi sốt ruột. Nếu quả thật là ba người ở cùng nhau, vòng đu quay này sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa cả.  Nghĩ đến đây, tôi cần răng một cái, giật mạnh tay ra khỏi tay Tiết Xán.

“Tôi đau bụng, vào nhà vệ sinh, hai người chơi trước đi.” Tôi vội vàng ném ra một câu, nhảy ra ngoài cửa vòng đu quay.

Lúc này vòng đu quay đã hơi nâng lên một chút, khi tôi nhảy xuống, rơi xuống đất chân không đứng vững, lập tức bị treo chân rồi ngã ngồi xuống đất.  Nhưng tôi không quan tâm đến mắt cá chân sưng vù, chỉ quay đầu nhìn toa mà hai người Tiết Xán đang ngồi.

Tôi nhìn thấy Tiết Xán tức giận thò đầu ra khỏi vòng đu quay, gào lên với tôi: “An Tố, mẹ nó em đang làm gì thế hả?”   Hắn cũng muốn nhảy xuống, nhưng lúc này, cửa toa của vòng đu quay đã đóng lại.

Đột nhiên tôi cảm thấy xúc động, mình chọn thời gian vừa đúng lúc.

Tôi cũng chẳng muốn đứng dậy nữa, chỉ tiếp tục ngồi dưới đất, kinh ngạc nhìn toa của vòng đu quay càng lên càng cao, càng ngày càng cách xa tôi.

Rất tốt.

Cứ như vậy, Tiết Xán nhất định sẽ ở riêng với Trình Mị Nhi một tiếng đồng hồ.

Trình Mị Nhi đã chuẩn bị rất đầy đủ rồi, nói không chừng lần này, cô ta có thể một lần hành động nắm chặt được Tiết Xán rồi…

‘Sau đó, nói không chừng tôi sẽ được tự do…

Tôi cong chân lại, đầu vùi vào đầu gối, liều mạng kiềm nén nước mắt trong mắt.

Đợi tôi tự do rồi, nói không chừng tôi sẽ không gặp lại Tiết Xán nữa… Cũng sẽ không có ai đạo nghĩa không sờn bảo vệ tôi…

Cảm xúc trong lòng tôi vô cùng phức tạp, nói không nên lời là mùi vị gì, chí cảm thấy vô cùng tức ngực.

Ầm! Nhưng đúng vào lúc này, đỉnh đầu của tôi vang lên một tiếng nổ, cắt đứt dòng suy nghĩ miên man của tôi Tôi khiếp sợ ngẩng đầu, chỉ nghe thấy giọng nói kinh hoàng của Trình Mị Nhi: “Đại nhân Tiết Xán! Anh định làm gì vậy?” Ngay sau đó, tôi nhìn thấy cửa toa chỗ hai người Tiết Xán bị đập ra! Hoàn toàn là bạo lực, trực tiếp bị đập ra.

Một giây sau, một thân hình thon dài từ bên trong nhảy vọt ra, từ không trung nhảy xuống, nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt tôi.

Tôi ngây người, khó mà có thể tin được nhìn gương mặt lạnh lùng thịnh nộ xuất hiện trước mặt.