Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

Chương 166: Trong lòng tôi vô cùng khiếp sợ




Trình Mị Nhi đã biểu hiện rõ ràng đến như thế rồi, tại sao Tiết Xán lại mặc kệ một báu vật gợi cảm như vậy không động vào, tại sao còn muốn ngủ với tôi.

“Anh… Người anh ướt quá… Lau khô trước đã…” Tôi giãy giụa muốn rời khỏi sự giam cầm của Tiết Xán, nhưng tay hắn chỉ đời khỏi mắt cá chân, chuyển lên nắm đầu gối tôi.

“Em lau cho tôi đi” Hắn nhìn thẳng vào tôi, chậm rãi nói.

Trái tim tôi lại không có chút mặt mũi nào đập lên điên cuồng.

“Anh tự lau đi..” Mặt tôi đỏ lên, xoay mặt sang hướng khác không dám nhìn thân thể của hắn.

Tiết Xán đột nhiên nhẹ nhàng cười lên. “Em chắc chắn không lau cho tôi chứ?” Hắn thấp giọng nói, nghe có gì đó gian gian, đồng thời tay bắt đầu trượt lên đùi tôi.

Tôi nhất thời giống như bị điện giật, từ trên giường nhảy dựng lên.

“Tôi, tôi lau cho anh!” Tôi vội vàng chạy đến tủ quần áo, rút một chiếc khăn tắm ra, bắt đầu lau lung tung cho Tiết Xán.

Những giọt nước dính sát lên thân thể cường tráng trắng nõn của Tiết Xán, theo đường cong của cơ bắp không ngừng chảy xuống, cuối cùng chảy vào nơi đang được khăn tắm quấn chặt.

Tôi càng nhìn mặt càng đỏ hơn, cuối cùng chỉ có thể ép buộc bản thân, ngẩng đầu nhìn mặt hắn.

Nhưng vừa ngẩng đầu lên tôi đã nhìn thấy hắn đang cười như không cười nhìn tôi, dường như rất hài lòng vì bộ dạng căng thẳng của tôi.

Tôi tức giận đến mức quay đầu đi. Nhưng tôi vừa quay đầu đi, Tiết Xán đã vươn tay giữ mặt tôi, xoay đầu tôi lại.

“An Tố, ngày mai tôi sẽ tan ca rất sớm” Hắn thấp giọng nói:

“Em ở nhà buồn chán lắm phải không? Ngày mai em đi theo tôi đến công ty, buổi tối ra ngoài với tôi” Tôi sửng sốt.

Tôi không ngờ Tiết Xán lại nói muốn dẫn tôi ra ngoài.

Tuy từ khi hai chúng tôi làm đám cưới ma đến nay, suốt ngày ở cùng một chỗ giống như trẻ sinh đôi dính liên vậy, nhưng việc cùng nhau ra ngoài thì ngoại trừ chuyến du lịch đến Kyoto Nhật Bản kia, hình như đây chính là lần đầu tiên.

Quả thật giống như… đang hẹn hò vậy…

Suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, tôi đã vội vàng tàn nhẫn bóp chết nó.

An Tố, Tiết Xán không thích mày, mày cũng không nên tiếp tục thích hắn nữa, bây giờ chuyện quan trọng nhất là làm mối cho hắn với Trình Mị Nhi.

Nghĩ đến đây, tôi do dự thử thăm dò nói: “Chỉ bằng chúng ta đi vòng đu quay đi?” Tôi nhắc đến vòng đu quay là có mục đích.

Nếu là hạng mục khác, tôi lo Tiết Xán sẽ trở mặt giữa chừng chạy lấy người. Nhưng nếu là vòng đu quay, miễn là tôi nghĩ cách để cho hẳn và Mị Nhi một mình ở trong một toa, hai người bọn họ nhất định sẽ có thời gian ở riêng với nhau.

Tiết Xán sửng sốt một lát, rõ ràng không ngờ tôi sẽ đưa ra đề nghị này, nhưng hắn vẫn nhanh chóng nói: “Được” Trong lòng tôi vui mừng, lại nói thêm một câu: “Gọi Mị Nhi cùng đi đi” Gương mặt Tiết Xán nhất thời sầm xuống: “Tại sao muốn gọi cô ta?” “Cô ấy ở cùng chúng ta, chúng ta mặc kệ cô ấy một mình đi ra ngoài, không được ổn lắm” Tôi giải thích.

Gương mặt Tiết Xán căng ra, cuối cùng ném ra một câu: “Tùy em” Tiếp theo, hắn nghiêng người nằm xuống đưa lưng về phía tôi, không thèm nói gì nữa.

Tôi không biết hắn đang khó chịu cái gì, nhưng chỉ cần hắn đồng ý cũng đã rất tốt rồi.

Tôi giá vờ đi vào nhà vệ sinh, lén lút chạy vào trong phòng Trình Mị Nhi.

Trình Mị Nhi vừa nhìn thấy tôi đã than thở.

“Cô nói xem tại sao Tiết Xán kia lại như vậy? Là tôi không đủ quyến rũ sao? Dáng người không đẹp sao?” Vẻ mặt cô ta ai oán, thậm chí còn tự mình cởi cổ áo ra, không ngừng quan sát đánh giá.

Tôi lại bị tác phong hào phóng này của cô ta làm cho kinh ngạc đến ngây người, khóe miệng giật giật nói: “Không phải vấn đề của cô, có thể là hắn cảm thấy quá đường đột thôi” “Người đẹp đưa đến tận cửa thì có gì mà đường đột” Trình Mị Nhi chớp chớp mắt, đột nhiên hạ thấp giọng, sắc mặt thần bí nói: “Chẳng lẽ Tiết Xán là một ké lãnh cảm? Hoặc là phương diện kia không được?” Khóe miệng tôi càng giật mạnh hơn nữa.

Nhớ đến lần nào Tiết Xán cũng giày vò tôi đến mức sức cùng.

lực kiệt, tôi nói chắc như đinh đóng cột: “Không phải” Trình Mị Nhi cười phụt một tiếng.

“Xem ra kỹ thuật của hẳn không tệ, khiến cô rất hài lòng?” Cô ta nháy mắt ra hiệu với tôi.

‘Cho đến bây giờ tôi chưa từng nghĩ có một ngày sẽ tán gẫu những chuyện này với một cô gái không hề thân thiết chút nào, chỉ có thể nói sang chuyện khác: “Ngày mai sẽ đi vòng.

đu quay, cô chuẩn bị một chút đi.” “Vòng đu quay?” Trình Mị Nhi cân nhắc một lát, lập tức hiểu ra ý đồ tôi sắp xếp như vậy: “Thời gian một vòng của vòng đu quay là một tiếng đồng hồ, yên tâm đi, tôi sẽ nắm chắc cơ hội này” Ngày hôm sau, tôi và Tiết Xán cùng đến công ty, Trình Mị Nhi ở nhà một mình.

Lâu lắm rồi tôi không đi ra ngoài, nhìn thấy trời xanh mây.

trắng bên ngoài, trong lòng lập tức cảm thấy khá hơn rất Ông trời của tôi ơi, nam quỷ Tiết Xán da mặt còn dày hơn cả tường này mà cũng biết xấu hổ sao? Tôi thật sự không kiềm chế được tò mò, ghé sát vào cửa phòng ngủ.

Phòng ngủ này nối thắng đến văn phòng của Tiết Xán, có một mắt mèo, có thể nhìn thấy cảnh tượng ngoài văn phòng.

Chỉ thấy bên ngoài, Tiết Xán và Tiết Phong chia ra đứng hai bên cửa sổ.

Tiết Phong nghe thấy lời nói của Tiết Xán, đầu tiên là khiếp sợ trợn tròn mắt lên, nhưng rất nhanh sau đó, anh ta không nể mặt chút nào, ôm bụng cười to.

“Ha ha… Tiết Xán ơi Tiết Xán, trước đây nhìn anh đều là cái vẻ không có thứ gì làm khó được tôi. Không ngờ được, cũng có thứ anh không giải quyết được sao? Ha ha..” Tiết Phong cười đến chảy cả nước mắt, sắc mặt Tiết Xán lập tức lạnh xuống.

“Cậu muốn chết sao?” Tiết Xán sầm mặt lại, từ trong kẽ răng rít ra mấy chữ.

Tiết Phong không dám cười nữa.

Anh ta lau nước mắt vừa cười ra, nghiêm túc nói: “Con gái bây giờ, nếu anh chỉ nói miệng, chắc chắn sẽ không đủ cố gắng, anh nhất định phải kết hợp với hành động thực tế, mới làm chơi ăn thật được, để lại cho người ta ấn tượng sâu sắc” “Hành động thực tế gì?” Tiết Xán hỏi.

“Ví dụ như..” Tiết Phong đảo mắt: “Kabe-don? Gần đây con gái đều rất thích cái này” Kabe-don? Tôi ở trong phòng ngú, nghe mà chẳng hiểu mô tê gì.

Tiết Phong và Tiết Xán đang thảo luận cái gì vậy? Cái gì mà kết hợp với hành động thực tế, tại sao còn liên quan đến cả kabe-don?