HE Với Mẹ Của Nữ Chính - Hề Mộc Tiêu Tiêu

Chương 34




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cố Trản Từ quyết định không úp mở với Tô Minh nữa, không biết nếu tiếp tục như vậy, suy nghĩ của Tô Minh sẽ còn chạy đến đâu.

Cô trực tiếp gửi vài bức ảnh mèo mà mình đã chọn kỹ lưỡng.

Chú mèo còn nhỏ, mới hai tháng tuổi, lông mềm mại như được bao phủ bởi một lớp sương mù, chưa có đường viền má, hơn nữa nhìn còn rất giống chú mèo trong sticker, trông rất dễ thương.

Tô Minh khi thấy năm bức ảnh mèo liên tiếp, ban đầu tưởng Cố Trản Từ đang chia sẻ ảnh với mình, nhưng sau đó nhận ra tất cả các bức ảnh đều có một bàn tay. Bàn tay đó có ngón tay thon dài, sạch sẽ và trắng nõn, rất dễ nhận diện.

Tô Minh ngay lập tức nhận ra đó là bàn tay của Cố Trản Từ.

Bàn tay của Cố Trản Từ rất đẹp, không đeo nhẫn và không có dấu vết do sử dụng điện thoại lâu ngày để lại.

Hiện tại, đầu ngón tay đó đang chạm vào cằm mèo, mèo cảm thấy thoải mái, nhắm mắt lại, môi hơi cong, vừa lười biếng vừa đáng yêu.

Tô Minh: "Meo meo choáng váng.gif"

Tô Minh: "Chị ơi, chị nuôi mèo rồi à?"

Và chú mèo này lại còn đẹp như vậy, dù cô vẫn chưa hiểu rõ điều này liên quan gì đến gấu Teddy.

Cố Trản Từ: "Em thấy dễ thương không?"

Tô Minh: "Siêu dễ thương."

Tô Minh: "Chúng ta có thể video call không?"

Tô Minh: "Em muốn xem nó."

Có thể thấy Tô Minh thực sự rất hào hứng, gửi liên tiếp ba tin nhắn, và Cố Trản Từ ngay lập tức gửi lời mời gọi video.

Tô Minh nhanh chóng chấp nhận lời mời.

Camera điện thoại trực tiếp quay về phía mèo, một con mèo Anh lông dài màu trắng sữa, lông mềm mại đến mức khiến người ta muốn ôm vào lòng và vuốt ve. Chú mèo nhỏ nghiêng đầu tò mò nhìn vào camera, tưởng rằng chủ nhân đang chơi với mình, và đưa móng ra cố gắng vỗ vào điện thoại.

Tô Minh hỏi: "Nó bao nhiêu tuổi rồi?"

Cố Trản Từ: "Hơn hai tháng."

Tô Minh nói: "Trông quen quen, cứ như phiên bản nhỏ của biểu cảm meo meo nhìn trộm."

Màu lông và giống loài đều giống nhau.

Nó còn có nụ cười tương tự.

Cố Trản Từ thấy Tô Minh nhận ra ngay lập tức, trong lòng cảm thấy vui vẻ không rõ lý do. Cô quay camera về phía mình, nhưng chưa kịp lên tiếng, màn hình bỗng nhiên thoáng qua hình ảnh của một người phụ nữ quấn khăn tắm và đội mũ trùm đầu.

Có vẻ như là sau khi xong việc.

Tô Minh: "......"

Cô hỏi: "Chị, người vừa rồi không mặc quần áo là ai vậy?"

Nhìn qua có vẻ không phải là Cố Thời Nguyệt, mà là một người phụ nữ trưởng thành, nhưng chỉ lướt qua một chút, cô không kịp nhìn rõ là ai.

"Chị nói rồi mà, Cố Trản Từ thích kiểu "giấu người đẹp trong nhà", để chị xem xem cô nàng này là ai?" Tô Hào nghe thấy từ "không mặc quần áo" lập tức thò đầu ra từ phía sau sofa.

Trên màn hình điện thoại hiện rõ khuôn mặt của Tô Hào và Tô Minh, Cố Trản Từ mặt không biểu cảm nói: "Là Lộ Lộ."

"Hai người sống chung rồi à? Bạn tốt trở thành tình nhân?" Tô Hào không ngừng khẩu nghiệp, drama càng to càng thích.

Cố Trản Từ sống cùng ai không quan trọng, điều quan trọng là thông tin về cô phải được cập nhật kịp thời.

Trong khi đó, Tô Minh cúi đầu suy nghĩ lại cốt truyện.

Lộ Lộ đâu có thích Cố Trản Từ?

Cô nhớ là như vậy.

Cố Trản Từ: "......"

Tô Minh nghĩ thông suốt rồi, vẻ mặt đã trở nên bình thản, không còn bận tâm nhiều về vấn đề này, mà quan tâm hơn đến lý do vì sao Lộ Lộ lại không mặc quần áo, chỉ quấn khăn tắm xuất hiện ở nhà Cố Trản Từ.

Lộ Lộ trực tiếp đến gần.

"Mọi người đang nói gì về tình nhân thế?"

Màn hình ngay lập tức trở nên sóng gió mãnh liệt.

Tô Minh ngẩn người, quả thật như Quả Quả đã nói.

Ngực của Lộ Lộ thật sự rất lớn......

"Lộ tổng, xin lỗi, phiền cô mặc áo vào trước, như vậy không được phù hợp." Tô Hào và Lộ Lộ không quen biết nhau nhiều, chỉ vì Cố Trản Từ mà họ mới gặp mặt, hai người không thuộc cùng một nhóm.

Lộ Lộ vốn dĩ không thích bị quản lý.

"Tôi và Cố Trản Từ là bạn tốt, hơn nữa tất cả đều là phụ nữ, mặc hay không mặc áo có sao đâu?" Cô còn cố tình ưỡn ngực ra, "Tô tổng có phải là xấu hổ rồi không?"

Khăn tắm có thể rơi bất cứ lúc nào.

Chỉ dựa vào hai điểm chống đỡ.

Tô Hào: "......"

Cô nói: "Em gái tôi còn ở đây."

Lộ Lộ càng tỏ ra thẳng thắn hơn.

"Em gái cô đã mười chín tuổi rồi, mở mang tầm mắt một chút cũng không có hại gì, hơn nữa cô nhìn cô ấy xem, cô ấy chẳng thấy ngại ngùng chút nào, từ nãy đến giờ chỉ có mỗi cô là ít thấy việc lạ thôi."

Tô Hào: "......"

Cô nhìn về phía Tô Minh, rồi nhìn Cố Trản Từ.

Cả hai đều có vẻ như đã quen mắt, đúng là chỉ có mình cô là thấy sốc.

Tô Hào im lặng.

Tô Minh: "......"

Kiếp trước cô là người học y, đã thấy qua cơ thể trần trụi, đã học về giải phẫu, có dạng ngực gì mà cô chưa thấy qua đâu?

Tuy nhiên, lúc nãy cô vẫn thấy rất chấn động.

Tô Minh lập tức giả vờ ngượng ngùng, như thể chưa hiểu việc đời.

Cố Trản Từ nhìn về phía Tô Minh, lật ngược điện thoại, quay sang Lộ Lộ nói: "Cậu đi mặc đồ trước đi."

Lộ Lộ cười tươi đi vào phòng thay đồ.

Cố Trản Từ lại đặt điện thoại cố định và giải thích: "Tôi đã hứa sẽ cùng cô ấy đón năm mới, cô ấy vừa mới ngủ dậy, không phải như hai người nghĩ đâu, tôi không thích phụ nữ."

Dù thực tế chẳng có gì xảy ra, nhưng bị Tô Hào nhắc đến, lại khiến cô có vẻ như đang làm điều gì đó sai trái.

Cô bổ sung thêm: "Tôi cũng không thích đàn ông."

"Em biết rồi." Tô Minh chỉ không ngờ rằng Cố Trản Từ lại có thể thoải mái như vậy khi ở cùng với Lộ Lộ, đây là bạn tốt? Đây là gái thẳng sao?

Tô Hào thì nhớ lại khoảng thời gian qua, để tránh nghi ngờ quan hệ với em gái, cô không thể thoải mái khi ăn mặc trước mặt Tô Minh, trong khi Cố Trản Từ và Lộ Lộ thì thoải mái mặc sao thì mặc.

Tô Minh tranh thủ hỏi luôn.

"Chị, nghe nói chị nghi ngờ chúng em có quan hệ bất chính?"

Cố Trản Từ: "......"

"Chị không nghi ngờ gì hết, chỉ là chị gái em nghĩ quá nhiều thôi, chị chỉ hỏi cô ấy vài câu, cô ấy tự có tật giật mình."

Tô Hào: "......"

Tự nhiên bị đặt câu hỏi như vậy, cô không muốn nghĩ cũng phải nghĩ.

Lộ Lộ cuối cùng cũng thay xong quần áo và trở lại.

Khi cô nói muốn Cố Trản Từ cùng đón năm mới, là muốn cô ấy cùng uống rượu và tham gia tiệc tùng. Vì chỉ cần có Cố Trản Từ, chắc chắn sẽ thu hút một đám chị em, khiến buổi tiệc trở nên đông vui. Kết quả Cố Trản Từ lại chọn ở nhà làm con sen.

Lộ Lộ cảm thấy chán, thò lại gần tham gia cuộc gọi video, và nghe thấy họ vẫn đang nói về mèo.

Cô cảm thấy có chút hứng thú: "Mọi người có biết con mèo này tên là gì không? Tôi đảm bảo không ai đoán được."

Tô Hào đoán: "Bánh bao?"

Trông nó giống như một cái bánh bao nhỏ.

Tô Minh đoán: "Manh Manh?"

Trông nó thật dễ thương.

Cố Trản Từ thẳng lưng, để họ đoán.

Lộ Lộ không nhịn được nữa, cười nói: "Tên nó là Teddy, một con mèo lại tên là Teddy, ha ha ha, tên này là do Cố Trản Từ tự đặt, không liên quan gì đến tôi."

Tô Minh: "......"

Cô đại khái hiểu vì sao lúc này Cố Trản Từ lại hỏi cô thích hay không thích Teddy, thì ra là con mèo này.

Cô hỏi: "Chị, nó thật sự gọi là Teddy à?"

"Đúng vậy, gọi là Teddy." Cố Trản Từ cũng không biết vì sao lại chọn cái tên này, giống như ý định nuôi mèo vậy, đều là những ý tưởng đột ngột xuất hiện trong đầu.

Cô vốn không làm việc một cách bốc đồng, nhưng con mèo này là một ngoại lệ.

Tô Hào vốn nghĩ Lộ Lộ đang đùa, không ngờ lại là thật. Cô nghĩ đến hai con gấu Teddy của Tô Minh.

"Cố tổng, cô thật sự rất chấp nhất với Teddy. Tôi tuyên bố, nhà cô cũng có một con Teddy, gọi là Cố Teddy."

Tô Hào vừa nói xong, Lộ Lộ liền cười không ngừng.

Cố Trản Từ: "......"

Tô Hào và Lộ Lộ nhanh chóng mất hứng với chủ đề này, từng người chuồn đi lặng lẽ, mỗi người ôm một cái điện thoại lướt mạng. Cố Trản Từ lười để ý đến họ, đeo tai nghe Bluetooth lên.

"Tô Minh, em thích Ted... thích con mèo này không?"

Không biết vì sao, cô cảm thấy hơi xấu hổ, khó mà gọi tên nó. Hôm đó khi đặt tên không thấy vấn đề gì, hôm nay lại cảm thấy cái tên này thực sự có chút vấn đề.

Tô Minh nói: "Thích lắm, tên cũng rất thú vị."

Cố Trản Từ: "......"

Cố Trản Từ: "Tôi chọn theo biểu cảm của ảnh meme."

Tô Minh bỗng dưng hiểu ra: "Thì ra là vậy. Đợi Teddy lớn lên một chút, chúng ta có thể tự tạo biểu cảm meme rồi."

Cô làm nũng: "Chị ơi, em muốn đến nhà chị xem mèo."

Giọng của Tô Minh vốn đã dễ nghe, giờ lại thêm phần nũng nịu, không biết có phải do đeo tai nghe không, Cố Trản Từ cứ cảm thấy giọng nói này khác với bình thường.

Nghe khiến cô thấy tai tê tê.

Cô chỉnh lại tai nghe: "Chờ em nghỉ hè rồi tính, giờ tập trung học hành đi, đừng như Cố Thời Nguyệt."

Tô Minh: "......"

Nữ chính đã trở thành tấm gương xấu rồi sao?

Cô tò mò hỏi: "Cố Thời Nguyệt thế nào rồi?"

Cố Trản Từ không muốn nhắc nhiều về chuyện Cố Thời Nguyệt bận rộn yêu đương trước mặt Tô Minh, nên nói: "Không có gì, tổng kết lại là chờ em thi xong rồi đến xem mèo."

Tô Minh thở dài đầy tiếc nuối: "Hết Tết Nguyên Đán là thời gian thi cử, còn đến mười một ngày nữa."

Cố Trản Từ an ủi cô: "Thời gian trôi qua rất nhanh."

Trong khi họ đang trò chuyện, tiếng chuông điểm nửa đêm vang lên.

Tô Minh đã có vẻ mệt mỏi.

Cô che miệng và ngáp một cái.

Cô nói: "Chị ơi, Chúc Mừng Năm Mới."

Cố Trản Từ nói: "Chúc Mừng Năm Mới, đi ngủ sớm nhé."

Tô Minh dụi mắt: "Chúc ngủ ngon."

Cố Trản Từ cũng cảm thấy hơi mệt: "Chúc ngủ ngon."

Cố Trản Từ kết thúc cuộc gọi video, mèo con mà cô vừa trò chuyện qua video đã ngủ thiếp đi, cô cũng chuẩn bị đi rửa mặt và đi ngủ.

Lộ Lộ gọi cô lại: "Cuộc sống ban đêm mới chỉ bắt đầu thôi, cậu đã ba mươi tuổi rồi, không phải mười ba tuổi, không cần phải đi ngủ đúng giờ đâu. Mình đã phải tìm mèo khá lâu đấy."

Tìm một con mèo trông giống như trong biểu cảm meme, quỷ mới biết biết cô đã tìm thế nào, may mà có nhiều bạn bè.

Cố Trản Từ đúng là đã hứa sẽ cùng cô đón giao thừa, thấy tinh thần của Lộ Lộ kém, hỏi: "Sao vậy? Bị thất tình rồi à?"

Lộ Lộ im lặng: "Gần đây mình làm gì có yêu đương gì."

Cố Trản Từ: "......"

Lộ Lộ nói: "Mình muốn yêu đương."

Cố Trản Từ: "Ờ."

Lộ Lộ thở dài: "Muốn làm tình với các chị xinh đẹp, hoặc với các em xinh đẹp cũng được, không muốn tự mình làm nữa."

Cố Trản Từ: "......"

Cố Trản Từ: "Ờ."

Lộ Lộ không cần làm việc, không có áp lực, quá rảnh rỗi, thỉnh thoảng lại phát những lời than vãn kiểu này.

Cố Trản Từ đã quen với điều đó, không cảm xúc gì mà lắng nghe.

Lộ Lộ đột nhiên lại gần, cười một cách tinh quái: "Chúng ta có quan hệ tốt như vậy, cậu không nghĩ đến việc thử một lần sao?"

Cố Trản Từ đẩy cô ra: "Không nghĩ, cậu muốn yêu đương thì tìm người khác đi, tôi đến giờ vẫn không có ý định đó."

Lộ Lộ tò mò: "Cậu không có nhu cầu sao?"

"Mình có vài ngày trong tháng cảm thấy kiếp trước mình chắc là một con gấu Teddy tinh, còn cậu thì giống như Duyệt Tuyệt sư thái, vô dục vô cầu, không dám tưởng tượng hình ảnh cậu yêu đương sẽ thế nào luôn."

*Cho bạn nào không để ý thì phụ nữ luôn có vài ngày trong tháng có hoocmon tăng cao, sẽ đặc biệt có ham muốn chuyện ấy.

Mặc dù cô để ý đến mối quan hệ CP mẹ chồng nàng dâu giữa Cố Trản Từ và Tô Minh, nhưng cũng chỉ là tâm lý xem vui như lúc trên mạng, không nghiêm túc.

Cố Trản Từ: "......"

Cô phản bác: "Tôi đương nhiên có."

Lộ Lộ ngạc nhiên: "Hóa ra cậu còn có nhu cầu cơ đấy."

Điều này không có gì phải ngại.

Cố Trản Từ nói: "Đó là phản ứng sinh lý bình thường, chỉ cần tôi còn sống, chắc chắn sẽ có."

Lộ Lộ hỏi tiếp: "Sau đó thì sao?"

Giải quyết thế nào?

Cố Trản Từ đáp: "Không có sau đó."

Lộ Lộ lườm cô: "Có ích gì chứ? Mình đã giới thiệu cho cậu bao nhiêu là cô gái thầm yêu cậu rồi, mà cậu lại cứ thích chơi trò mèo con ngốc nghếch với Tô Minh. Không biết còn tưởng cậu có sở thích đặc biệt đấy."

Cố Trản Từ: "......"

Cô thắc mắc: "Meo meo không đáng yêu à?"

Lộ Lộ bực bội đáp: "Đáng yêu chứ, rất đáng đáng yêu, nhưng không có đầu óc. Cậu đi ngủ đi, mình ra ngoài chơi đây."

Cố Trản Từ: "......"