P/s: Vì lí do không mấy hài lòng về cốt truyện, cho nên Tác Giả quyết định sửa lại nội dung truyện. Sửa xong kéo thêm được 2 chương, như các bạn thấy. Rất mong được mọi người ủng hộ.
Cầu cmt, share và review để tiếp thêm động lực cho tác giả. Cảm ơn mọi người nhiều.
Chương 19: Cảm Động
Họa Khiết Vũ đi theo sau đệ tử thông truyền bước vào Minh Tâm Điện thì đã thấy Phong Đạt Lôi an vị tại chủ vị, tiến tới phe phẩy cây quạt hòa nhã nói. " Đan Nguyên phong Chủ, đã lâu không gặp. "
Không hòa nhã cũng không được, dù sao Họa Khiết Vũ hôm nay đến là xin đan dược, chứ không phải là cướp đan dược. Nên cũng cần phải mang sắc mặt hòa nhã mà giao tiếp với người.
Thế nhưng đối với Phong Đạt lôi thì lại khác.
Thế nhân ai chẳng biết Thương Kiếm Phong Chủ là người lạnh lùng, khí chất thanh lãnh khó ai đến gần.
Ấy vậy mà bây giờ lại mỉm cười như gió xuân, vẻ mặt hòa nhã chào hỏi hắn.
Đáy lòng Phong Đạt Lôi không tự chủ run lên một hồi. Suy nghĩ duy nhất hiện tại trong đầu hắn là: Gặp kẻ giả mạo rồi.
Nhưng nhìn kĩ lại thì thấy không giống, vẫn là khuôn mặt đó, vẫn là linh hồn đó, vẫn là... Tóm lại thì nhìn từ đầu đến cuối vẫn không cho thấy dấu hiệu gì đây là kẻ giả mạo.
Nói một câu thật lòng mà không ai dám nói: Cho dù có người giả mạo Phục Lâm Tông Tông Chủ thì cũng sẽ không có ai dám giả mạo Thương Kiếm Phong Chủ Họa Khiết Vũ.
Nhưng nếu không phải kẻ giả mạo, vậy thì đây là chuyện gì xảy ra? Không lẻ Họa Khiết Vũ đổi tính?
Chuyện này còn đáng sợ hơn là trời sập nữa.
Trong lòng thiên hồi bách chuyển, suy nghĩ lung tung loạn cào cào. Nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ điềm tĩnh gật đầu. Phong Đạt Lôi cũng cười đáp lại, nhưng vẫn như có như không dò xét. " Đúng là đã lâu không gặp, không biết ngọn gió nào đã dẫn theo Thương Kiếm Phong Chủ đến với Đan Nguyên Phong. Phong mỗ cảm thấy ngạc nhiên. "
Họa Khiết Vũ cũng mặc kệ người khác có nghi ngờ y hay không, dù sao đã xác định đánh nhanh thắng nhanh thì cũng không cần cố kị nhiều đến vậy. Vì thế Họa Khiết Vũ vẫn mỉm cười nói. " Cũng không có gì. Chỉ là gần đây Họa mỗ có nhận một đệ tử nhập môn. Mà đệ tử này lại có tư chất không tốt, nên mới cố ý đến đây xin Tẩy Căn Đan. Không biết Đan Nguyên Phong Chủ có nể mặt cho đan dược không? "
Phong Đạt Lôi gật gật đầu nói: " Ra vậy, Phong mỗ cũng có nghe về chuyện này. Đứa nhỏ Tô Phục này cũng là một người chăm chỉ, chỉ tiếc tư chất quá kém. Nhưng có Tẩy Căn Đan thì cũng không phải là chuyện khó giải quyết. Xem ra Thương Kiếm Phong Chủ rất mến vị đồ đệ này rồi. Nếu đã là như vậy thì có lí nào Phong mỗ lại không nể tình. "
Phong Đạt Lôi mấy hôm trước cũng đã nghe về chuyện Họa Khiết Vũ nhận Tô Phục làm đệ tử nhập thất thứ sáu. Hay nói đúng hơn chuyện này cũng đã được truyền khắp Phục Lâm Tông, có thể nói không ai không biết.
Mà tên đệ tử Tô Phục này cũng không ai xa lạ gì nữa. Lần Đại Hội Bái Sư mười năm trước, Tô Phục này cũng chỉ là một đệ tử với tư chất tứ linh căn phế vật mà miễn cưỡng nhập môn trở thành đệ tử tạp dịch của Phục Lâm Tông.
Vốn một đệ tử như vậy thì Phục Lâm Tông có rất nhiều, đã định sẵn sẽ chẳng có gì đặc biệt hay khiến người khác chú ý.
Nhưng ở đời mấy ai thấu chữ ngờ. Chỉ một sự kiện đã khiến cuộc đời Tô Phục thay đổi.
Nghĩ đến chuyện lúc trước, Phong Đạt Lôi chỉ có thể thầm than số phận thật kì diệu. Nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy Tô Phục đứa nhỏ này rất được, hiện tại có thể trở thành đệ tử nhập thất của Họa Khiết Vũ. Cũng xem như cố gắng cuối cùng đạt được hồi báo.
" Vậy thì xin đa tạ Đan Nguyên Phong Chủ. " Họa Khiết Vũ mỉm cười gật đầu.
Phong Đạt Lôi cũng không dài dòng, lập tức đi lấy Tẩy Căn Đan đưa cho Họa Khiết Vũ.
Đan dược tới tay, Họa Khiết vũ cũng không có lí do gì ở lại liền cáo từ.
Nhìn bóng lưng rời đi của Họa Khiết Vũ, Phong Đạt Lôi như có điều suy nghĩ nheo mắt.
Thật sự là quái lạ, tại sao một người thường ngày không cười nói như y, hôm nay lại mang vẻ mặt đó đến gặp hắn.
Suy nghĩ mãi vẫn không có kết quả, Phong Đạt Lôi từ bỏ suy nghĩ tiếp. Hiện tại hắn cần phải để tinh lực mà giải quyết phiền phức sắp tới.
Cảm thấy thật là đau đầu.
Hoạ Khiết Vũ rời đi trong niềm hân hoan. Đan dược đã tới tay, hiện tại có thể tiến hành bước kế tiếp.
Về tới Thương Kiếm Phong, Hoạ Khiết Vũ liền cho người gọi Tô Phục đến.
Lúc nhận được Tẩy Căn Đan, đáy lòng Tô Phục rung động mãnh liệt, hốc mắt đỏ hoe.
" Sư Tôn... "
Tô Phục bỗng nhiên không biết phải nói sao nữa. Rõ ràng là có rất nhiều lời muốn nói nhưng lúc này lại không thể nói thành lời. Ngoài hai từ " Sư Tôn " cũng chẳng biết nói gì tiếp.
Ở Phục Lâm Tông bao nhiêu năm sao Tô Phục có thể không biết Tẩy Căn Đan là gì. Chính vì biết nên mới càng cảm động.
Tẩy Căn Đan cần rất nhiều tài liệu quý hiếm để luyện chế, cho dù Đan Nguyên Phong có dược khố nổi tiếng có đủ loại kì trân dược thảo thì cũng chưa chắc có thể luyện được số lượng lớn Tẩy Căn Đan, huống chi nơi khác.
Tô Phục từng nghe nói trong Đan Nguyên Phong chỉ có tổng cộng năm viên Tẩy Căn Đan, ngày thường Phong Đạt Lôi cực kì quý trọng Tẩy Căn Đan, ai xin cũng không cho. Vậy mà hôm nay lại có hai viên Tẩy Căn Đan nằm gọn trong tay gã.
Tô Phục biết, nếu không phải là Hoạ Khiết Vũ mở miệng xin đan dược thì Phong Đạt Lôi sẽ không chủ động dâng tặng. Và cũng chỉ có Hoạ Khiết Vũ mới có đủ mặt mũi chỉ cần một câu nói thì Phong Đạt Lôi nhất định sẽ không thể chối từ. Nếu là người khác nói mua chưa chắc đã được, càng đừng nói đến xin đan dược từ chỗ Phong Đạt Lôi.
Vì thế có thể hiểu trong lòng Tô Phục lúc này rung động cỡ nào.
Hoạ Khiết Vũ làm người xưa nay lạnh lùng, ít khi giao tiếp, sẽ không chủ động nói chuyện với ai. Đối với các đệ tử quan môn cũng chỉ khi nào cần chỉ điểm trong tu luyện mới nói đôi câu trọng điểm, ngoài ra sẽ không nói nhiều lời thừa thải.
Vậy mà nay người lại vì gã mà chủ động đến Đan Nguyên Phong xin đan dược từ chỗ Phong Đạt Lôi.
Ân tình này dù có trả cả đời cũng đã không hết.
" Được rồi, vi sư chỉ cần con cố gắng tu luyện, như vậy đã là báo đáp vi sư. " Hoạ Khiết Vũ mỉm cười nói.
Tô Phục nghe vậy mới nén cảm xúc kích động trong lòng. Khom người tạ ơn. " Đồ nhi tạ ơn sư tôn, đồ nhi nhất định sẽ không khiến sư tôn thất vọng. Mong người tin tưởng ở con. "
Đồng thời trong lòng cũng phát thệ nhất định phải cố gắng tu luyênhất, sớm thành tựu Nguyên Anh để không khiến sư tôn thất vọng.
Hoạ Khiết Vũ hài lòng gật đầu. " Vi sư tin ở con. Hiện tại để vi sư giúp con xoá linh căn. "
Tuy nói sau khi phục dụng Tẩy Căn Đan có thể xoá linh căn. Nhưng trong đó cũng có hung hiểm. Để đảm bảo an toàn cũng cần có người hộ pháp.
Đây là lần đầu tiên Tô Phục phục dụng Tẩy Căn Đan, dĩ nhiên sẽ không có kinh nghiệm. Nên để an toàn, Hoạ Khiết Vũ đành hộ pháp cho gã.
Bản thân Hoạ Khiết Vũ lúc trước chỉ miêu tả sơ về Tẩy Căn Đan, cũng không miêu tả kĩ về cách phục dụng Tẩy Căn Đan thế nào, tất nhiên cũng không có kinh nghiệm.
Nhưng Hoạ Khiết Vũ có hệ thống, nếu không biết thì chỉ cần hỏi hệ thống là rõ.
Dựa theo chỉ dẫn của hệ thống, việc xoá linh căn được diễn ra suôn sẽ.
Đầu tiên để Tô Phục ăn một viên Tẩy Căn Đan, đan dược vừa vào miệng lập tức hoá thành một dòng năng lượng chạy khắp kì kinh bát mạch toàn thân. Kế đó là sự đau đớn khi linh căn bị xoá bỏ.
Trong suốt quá trình tuy đau đớn nhưng cũng chứa đầy hi vọng. Tô Phục cuối cùng cũng hoàn thành việc xoá hai linh căn, chỉ còn hai linh căn, tư chất cũng từ đó được đẩy cao.
Từ một tu sĩ tứ linh căn chỉ hơn phế vật một chút, nay thoát thai hoán cốt trở thành tu sĩ song linh căn. Tốc độ tu luyện cũng từ được đẩy mạnh gấp ngàn lần.
Nhìn thấy hiệu quả này, Hoạ Khiết Vũ cảm thấy hài lòng gật đầu.
Sau khi thay đổi tư chất và thiên phú tu luyện cho Tô Phục, cũng đồng nghĩa với việc gã đã có tư cách cơ bản tranh vận khí với Dực Kì Thiên. Nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều.
Phải biết, Dực Kì Thiên là tu sĩ Thiên Linh Căn, tư chất thượng thừa. Tuyệt không kém " Hoạ Khiết Vũ " trong nguyên tác là bao, thậm chí còn mạnh hơn.
Tô Phục muốn tu luyện vượt qua Dực Kì Thiên thì không phải chuyện dễ dàng.
Lúc xin đan dược từ chỗ Phong Đạt Lôi trở về, Hoạ Khiết Vũ chợt nhận ra bản thân líc trước đã tính sót về tốc độ tu luyện của Thiên Linh Căn.
Tu sĩ ngũ linh căn có tốc độ tu luyện giống như rùa bò, rùa bò chậm cỡ nào thì tốc độ tu luyện nó giống như thế. Có người thậm chí vì vậy mà mãi mắc kẹt ở một cảnh giới, cả đời không thể đột phá dẫn đến thành tựu Trúc Cơ vô vọng.
Tu sĩ tứ linh căn có tốc độ tu luyện nhanh hơn tu sĩ ngũ linh căn gấp đôi, nhưng cũng chỉ giúp tu sĩ tứ linh căn có cơ hội và tỉ lệ Trúc Cơ tăng bảy phần, ba phần còn lại dựa vào vận khí hay tài nguyên tu luyện. So với tu sĩ ngũ linh căn thì tu sĩ tứ linh căn có cơ hội thành tựu Trúc Cơ nhiều hơn, nhưng cũng rất khó thành tựu Tích Cốc Kỳ. Cũng không thiếu tu sĩ tứ linh căn cả đời không thể đột phá Tích Cốc Kỳ, đủ thấy con đường tu chân gian nan cỡ nào.
Tu sĩ tứ linh căn và tu sĩ ngũ linh căn đều có chung đặc điểm là nhiều nên tạp, mà tu luyện thì chú trọng ít nhưng tinh. Linh căn càng ít thì tốc độ tu luyện càng nhanh.
Tu sĩ muốn đột phá cần lấp đầy nguyên tố linh khí trong đan điền cho đầy. Có bao nhiêu linh căn thì cần lấp đầy bấy nhiêu nguyên tố tương ứng linh căn. Không thể trọng bên này, nhẹ bên kia, mà phải cùng lúc lấp đầy, chỉ có như vậy mới có thể tu luyện suôn sẽ.