Hệ Thống Xuyên Nhanh: Vai Ác Đại Lão Không Dễ Chọc

Chương 267: Đại thần, yêu qua mạng khong? (14)




Con nhỏ đầu đất này ở đâu ra vậy? Cậu không quen!

【Tổ Đội 】Hi Hàn: Ồn ào.

Xem ra sư phụ hờ cũng không thích ồn ào giống như cô. Đội ngũ thiếu người nên Lăng Thanh Huyền kéo Đại Thi Điếu vào.

【Tổ Đội 】Đại Thi Điếu: Chào cả nhà. Giới thiệu một chút, tôi là đàn em của nữ thần.

Vương Thạch ngồi bên cạnh cười không thấy non sông: "Nữ thần, để tôi khen cô trước mặt mọi người nha."

"Không cần."

Bổn tọa lợi hại như thế, cần gì phải khoe khoang, khoác lác.

【E hèm. Ký chủ, khiêm tốn tí đi.】

Vương Thạch làm vài động tác mua vui, phát hiện Hi Hàn đang nhìn mình.

Nhất định là đại thần vẫn còn nhớ cậu, cậu phải nỗ lực biểu hiện trước mặt đại thần mới được.

【Tổ Đội 】Đại Thi Điếu: Đại thần, đại thần! Em ngồi kế bên đệ tử của anh đó. Nữ thần thật sự siêu lợi hại!


Thiếu nữ ngừng click chuột, phóng một ánh mắt rét lạnh sang bên cạnh.

"Vương Thạch."

"Có, có em."

Tiếng nhấp chuột lại lần nữa vang lên: "Nói ít, làm nhiều."

"Dạ, dạ."

Trận gió lạnh mới nãy là sao vậy cà?

Vương Thạch cùng hai đội viên kia láo nháo cùng nhau. Hi Hàn làm đội trưởng mở ra phó bản.

Một chiếc cầu thang dài bất tận xuất hiện, Hi Hàn gõ chữ vào khung chat.

'Em và cậu ta có quan hệ thế nào?'

Vừa gõ xong, hắn lại nhanh chóng xóa đi.

Bọn họ chỉ là sư đồ trên mạng, xen vào sinh hoạt cá nhân của cô làm gì?

Lỡ như cô thấy hắn phiền, giải trừ quan hệ sư đồ thì phải làm sao đây.

Trong thế giới ảo, mọi người đều chỉ là khách qua đường.

Chàng trai không biết đang rối rắm trong lòng chuyện gì, đến mức suýt bị quái nhỏ tiến sát đến bên cạnh mình làm bị thương.


Lăng Thanh Huyền đứng chắn trước mặt hắn, dùng Hoa Thần Chúc Phúc ngăn cản quái nhỏ, có hơi nghi hoặc.

Không lẽ hắn buồn ngủ?

Tám giờ tối rồi, quả thật nên nghỉ ngơi.

【Sư Đồ 】Ta Siêu Ngọt!: Xong phó bản thì đi ngủ sớm một chút.

Người bên kia không trả lời, Lăng Thanh Huyền cũng không nhìn, tập trung đánh quái.

Bọn họ trở thành đội đầu tiên vượt thành công phó bản này, được vinh danh trên kênh Thông Báo.

Vương Thạch vội vàng đăng video quay lúc bọn họ đánh quái lên diễn đàn.

Hừ, cho mấy người mở mang kiến thức một chút về thực lực của nữ thần.

Thử xem còn ai dám nói nữ thần thao tác kém cỏi.

Đây chính là healer đẳng cấp bạo lực nha.

Lăng Thanh Huyền mở bảo rương, một lượng lớn vật phẩm ánh vàng rực rỡ phóng ra ngoài. Vương Thạch nhìn trợn trắng cả mắt.


Quả nhiên đi theo nữ thần sẽ có thịt ăn.

Bàn tay mà Ta Ưu Tú Nhất sờ không tới đang ở ngay bên cạnh cậu đây này.

"Nữ thần, có thể cho tôi sờ tay một tí không?"

Lăng Thanh Huyền lạnh giọng: "Đánh gãy tay cậu."

"Khụ khụ, coi như tôi chưa nói gì."

Quà tàn nhẫn, dùng giọng nói dễ nghe như đòi đánh gãy tay cậu.

Lăng Thanh Huyền mở khung chat, phát hiện Hi Hàn đã offline.

Mọi khi, hắn có việc hoặc offline đều sẽ báo cho cô một tiếng, hôm nay không nói một lời đã đi rồi.

Có chuyện gấp sao?

Hai người chỉ có thể giao lưu thông qua game, Lăng Thanh Huyền quyết định lần sau phải đòi một phương thức liên lạc khác.

Wechat?

Cô không có, đăng ký thì quá mệt, quá phiền phức. Hay là cho hắn Wechat của Vương Thạch? Dù sao hai người họ ngày nào cũng ngồi gần nhau.

【Ký chủ, tuyệt đối không được! Ngươi làm ơn đăng ký một cái đi mà! 】
Phiền phức...

【Ta lập giùm ngươi!】

ZZ, ngươi cũng hăng hái thật nha.

【Còn... còn không phải vì chia sẻ gánh nặng cho ký chủ sao. Hì hì.】

Lăng Thanh Huyền lười vạch trần nó, tắt máy, chuẩn bị trở về trường.

"Nữ thần, sao chưa gì đã nghỉ rồi? Có cần tôi đưa cô về không?"

"Không cần." Mất công lúc xảy ra chuyện, bổn tọa còn phải phân tâm bảo vệ ngươi.

Vương Thạch có chút sầu. Nhìn cậu thiếu cảm giác an toàn vậy à?

_____________________________________________________________________

Lăng Thanh Huyền chậm rãi dạo bước dưới ánh đèn.

Sau lưng có tiếng bước chân bám theo sau, cô đi đến một nơi không có bóng người mới ngoái đầu nhìn lại.

Lọt vào tầm mắt là hai gã đàn ông thô bỉ cầm dao.

"Cô bé này xinh thật nha. Đáng tiếc đại ca lại bảo tụi mình rạch mặt ẻm."

"Tụi mình hưởng trước rồi mới rạch, không phải được rồi sao, đồ đần."
Hai người bàn bạc xong, chiếc bóng in trên mặt đất của thiếu nữ đã đến sát bên chân bọn họ.

【Ký chủ, là đàn em một lớp xe dự phòng của Mạnh Hân. Nữ chính đúng là thù dai nha.】

Chẳng qua chỉ ngồi vào vị trí thường ngày của ả, thế mà đã tìm người đến hỏi tội.

Thanh niên thời nay thật là...

Đúng lúc cô đang ngứa tay.

"Đừng nhìn nữa. Lên!"

Hai gã vừa xông đến chỗ Lăng Thanh Huyền nhưng chỗ cô vừa đứng đã không còn bóng người.

"Tìm tôi à?"

Giọng nói lạnh đến thấu xương từ phía trên truyền xuống.

Mũi chân thiếu nữ nhẹ nhàng dẫm lên đèn đường, mái tóc tung bay, ánh mắt lạnh lùng cụp xuống, nhìn chòng chọc vào bọn họ.

"Mẹ! Nó lên đó kiểu gì vậy?"

"Có quỷ mà. Mặc kệ, đá cột đèn đi!"

Hai gã bắt đầu đá cột đèn. Thiếu nữ sừng sừng bất động, chờ bọn họ kiệt sức mới nhảy xuống.
Vạt áo bồng bềnh, hai gã lưu manh gào thét.

Chốc lát sau, Lăng Thanh Huyền phủi bụi trên tay, nhìn bộ dạng muốn bò đi trốn của hai gã, thản nhiên nói: "Đại ca của mấy người có chơi game không?"

Hai gã lưu manh: ???

Lăng Thanh Huyền về ký túc xa, Hoàng Đóa Đóa lập tức kéo rèm ra: "Lâm Điềm, hôm nay cô có học tiết của khoa Tài Chính không?"

"Có."

"Nghe nói hôm nay xuất hiện một nữ sinh đẹp cực kỳ  còn tranh cãi với hoa khôi Mạnh Hân. Cô có biết đó là ai không?"

Trong tâm hồn mỗi thiếu nữ đều tồn tại một bà tám.

Lăng Thanh Huyền đóng cửa lại, ngồi vào bàn của mình, cầm sách lên.

Tiết học thì không tham gia, kiểm tra không học bài, mấy đứa nhóc này không biết sợ là gì nhỉ?

Hoàng Đóa Đóa thấy không ai thèm để ý tới mình, úp mặt vào sông quê, kéo rèm lại.

Lăng Thanh Huyền mở đèn bàn, nghiêm túc đọc sách.
【Ký chủ, ngươi đọc quyển sách này năm lần rồi đó!】

ZZ, sao Hi Hàn không nói câu nào đã offline?

【À ~ Ngày mai, ký chủ hỏi hắn đi.】

Lăng Thanh Huyền để sách xuống.

Không có cốt truyện, không thể gặp mặt, cô không biết tình trạng hiện giờ của bé con như thế nào.

Muốn gặp hắn.

Muốn nhéo má.

Đây là cảm giác gì?

Lăng Thanh Huyền cất sách lại, tắm rửa xong lên giường ngủ.

Không nghĩ nữa. Đi ngủ dưỡng nhan thôi.

_______________________________________________________________________

Vương Thạch vốn là dân thất nghiệp lang thang, hiện tại xin làm quản lý ở quán net. Cậu mặc đồng phục chỉnh tề, ngồi bên cạnh Lăng Thanh Huyền.

"Nữ thần, đẹp trai không?" 

"Cũng tạm." Lăng Thanh Huyền làm nhiệm vụ hằng ngày, liếc danh sách sư đồ một cái.

Xám.

【 Thế Giới 】 Tinh Hà Hạo Hãn: Siêu Ngọt, cô ra đây! Ức hiếp bạn gái tôi, đánh anh em tôi, cô đúng là ** điên rồi. Tới đây PK, thua thì cút khỏi game cho tôi!
"Nữ thần, chồng trước của cô hết hạn truy nã rồi kìa." Vương Thạch liếc sang: "Đúng là gàn dở. Để thẳng chả gáy một mình trên kênh Thế Giới đi, tôi không tiếp lời đâu."

"Nữ thần, thằng này không biết kiếm đâu ra một bộ trang bị đỉnh cấp nha. Ra là có chuẩn bị từ trước, đúng là âm hiểm."

【 Thế Giới 】Tầm Tầm Phủ Tích Các: Đại chiến lại sắp bắt đầu à? Sao tôi cảm thấy dạo này kênh Thế Giới trở thành giang sơn của Siêu Ngọt vậy nhể?

【 Thế Giới 】Phản Diện Ca Ca Thật Đẹp Trai: Lên diễn đàn xem đi. Hân Vũ Điệp Mộng bị tạt nước bẩn, muốn ly hôn với Tinh Hà Hạo Hãn á.

【 Thế Giới 】Hạ Hàn Băng: Bọn họ muốn ly hôn, mắc gì tìm Siêu Ngọt? Siêu Ngọt người ta mấy ngày nay bận vào phó bản mở bảo rương, ai rảnh ngó.

Giữa mảnh xôn xao, đôi mắt lạnh của thiếu nữ không chút gợn sóng.
【 Thế Giới 】Ta Siêu Ngọt!: Tiếp nhận.