Hệ Thống Xuyên Nhanh: Sổ Tay Công Lược Nam Thần

Chương 72




Sau khi trải qua vài ngày ăn chơi buông thả cùng Gilgamesh, Vãn Vãn bắt đầu nổi tính trẻ con lên, bảo rằng nếu hắn không đuổi hết đám nữ nhân trong Vương cung kia đi thì sẽ không cho hắn mảy may chạm vào mình một miếng nữa.

Y như rằng với bản chất cao ngạo của Gilgamesh tất nhiên sẽ không chịu. Bởi vì hắn quan niệm rằng mọi thứ trong thành Uruk này đều thuộc về hắn, cho nên việc cất giữ đồ vật của mình ở nhà mình là lẽ dĩ nhiên.

Vãn Vãn lúc này đang nằm trên giường để cho Raffith bôi tinh dầu lên cơ thể. Khí hậu nơi đây cực kỳ khô nóng, phải chăm sóc thường xuyên mới có thể bảo trì làn da trắng như trứng gà bóc của nàng.

"Thái Hạo, vì sao độ hảo cảm của Gilgamesh mãi chưa tăng lên?" Vãn Vãn híp mắt thắc mắc trong lòng.

Kỳ quặc thật! Nàng ở thế giới này lâu như vậy mà không thấy một thông báo tăng hảo cảm nào của hệ thống, ngay cả Thái Hạo cũng im hơi lặng tiếng đến lạ.

[ Gilgamesh là một vị Thần cổ đại, nếu hệ thống có sự xao động e rằng sẽ bị phát hiện.] Thái Hạo nhàn nhạt nói.

Vãn Vãn nhăn mày, vội vàng hỏi: "Vậy bây giờ độ hảo cảm của hắn đối với ta là bao nhiêu?" Nàng phải nắm rõ độ hảo cảm thì mới có thể nghĩ ra kế sách công lược phù hợp được.

[ Độ hảo cảm trước mắt là 75%, bởi vì độ khó của nhiệm vụ lần này đã tăng lên nên độ hảo cảm khởi điểm chỉ có 40%!]

Khởi điểm bao nhiêu không quan trọng, nếu bây giờ đã được 70%, thì chắc chắn trong lòng hắn hiện tại.. nàng cũng gọi là có chút ít chỗ đứng nhỉ.

"Vương phi, Vương cho gọi người đến Vương cung." Một nữ nô đi tới thông báo.

Lúc này Raffith cũng vừa bôi tinh dầu xong, toàn bộ cơ thể Vãn Vãn đều toát ra hương thơm ngào ngạt, làn da cũng trở nên bóng bẩy thích mắt.

Vãn Vãn bảo Raffith thay y phục giúp nàng. Do thời tiết bên ngoài đang vào mùa trở gió, lại còn nắng nóng bụi bặm, nàng đành dùng chiếc khăn lụa mỏng che đi khuôn mặt mỹ miều, chỉ để lộ ra đôi huyết đồng quyến rũ động lòng người.

Theo chân nữ nô đi tới hoa viên, chợt thấy Gilgamesh toàn thân vận một bộ áo giáp dát vàng đang ngạo nghễ đứng đó, hai bên tai còn điểm thêm đôi khuyên bạch kim tinh xảo, nhưng lại không hề mang chút nữ tính nào.

Trong mắt Vãn Vãn có chút si mê, người gì đâu mà đẹp trai muốn xỉu ngang xỉu dọc!

"Eliya, lại đây, bổn vương mang em tới chỗ này." Gilgamesh vươn tay về phía nàng.

Vãn Vãn thẹn thùng bắt lấy, ngoan ngoãn như một cô vợ nhỏ theo hắn về phía cỗ xe ngựa xa hoa.

Thị vệ lập tức điều khiển xe ngựa rời khỏi cung điện.

"Anh tính đưa em đi đâu vậy?" Vãn Vãn nhìn cảnh sắc bên đường không ngừng vụt qua, tò mò hỏi.

"Đi xem tiến độ tu sửa đền thờ cùng tường thành ra sao rồi." Gilgamesh dịu dàng xoa đầu nàng.

Trong lòng Vãn Vãn có chút kinh ngạc, tu sửa đền thờ sớm vậy sao? Xem ra cốt truyện đã bắt đầu khởi động, tên Enkidu kia sẽ xuất hiện sớm thôi, và có lẽ trận quyết chiến kia là không thể tránh khỏi.

Thực nhanh đã tới nơi đền thờ đang được tu sửa, khói bụi cuồn cuộn mịt mờ tứ phía, khắp nơi đều là các nô lệ đang nai lưng ra làm việc, từng tốp từng tốp hùng hục kéo sợi dây thừng buộc những tảng đá khổng lồ. Đây là lối xây dựng điển hình của các kiến trúc Babylon cổ đại.

Xe ngựa thong thả đi vào một lối nhỏ, Gilgamesh bất thình lình chỉ vào một chỗ nói, "Eliya, kia là thần miếu mà ta đặc biệt xây dựng riêng cho em."

Vãn Vãn nhìn theo hướng tay hắn chỉ, đập vào mắt là một tòa kiến trúc thật lớn sắp hoàn thành, hình dáng điêu khắc trên đó giống nàng y như hai giọt nước vậy. Công trình lịch sử vĩ đại này được tạo lên vì nàng! Khóe mắt Vãn Vãn có chút cay cay, cảm động quay qua Gilgamesh.

"Anh đối xử với em thật tốt.."

Bỗng nhiên nàng bắt gặp một bóng dáng quen thuộc vụt qua, kẻ đó đang lẩn khuất trong đám nô lệ kia.