Phó Âm đi tới bên cạnh Vãn Vãn, "Trình tổng, nếu như tôi nhớ không lầm.. anh và Nhật Hạ Khuynh Thành cũng là một cặp, chiếu theo lời anh nói thì thứ hạng của cô ta liệu chăng.. cũng không phải là thực lực thật?"
Ánh mắt Trình Thiên Hữu càng lạnh hơn, ẩn chứa sát khí trầm trầm, nhìn thẳng vào mặt Phó Âm.
Đôi đồng tử quyến rũ của thanh niên cũng đặc quánh lại, mạnh mẽ đối diện gã, khí tức quanh thân từ từ giảm nhiệt, hoocmon nam tính cường thế tản ra, hai bên giằng co như dã thú bảo vệ lãnh thổ.
MC tội nghiệp với lấy micro, lúng ta lúng túng giảng hòa: "Ha ha ha, mọi người đừng hiểu lầm, hai vị đại thần nãy giờ chỉ đùa thôi.."
Vãn Vãn lại giật lấy mic, nụ cười thân thiện vẫn thoang thoảng trên khóe môi, "Không phải nói đùa đâu, chắc mọi người cũng hiếu kì kỹ năng của tôi ra sao đúng không? Hôm nay tôi sẽ cho các bạn rửa mắt chút đỉnh nha, còn về phần ai mới chính là kẻ gian dối, lát nữa biết liền."
Diệp An: .
Đới Hằng: .
Lại cái cảm giác bất an ấy, mỗi lần tiểu quỷ kia cười như thế này cũng có nghĩa là ai đó sắp gặp họa sát thân, ôi nụ cười ma quỷ, nói thế chẳng ngoa chút nào.
Quả nhiên, Vãn Vãn dừng một chút rồi nói tiếp: "Nhật Hạ Khuynh Thành, vòng đầu tôi đánh bại cô đúng chứ, tôi thừa nhận trận đó tôi may mắn thắng hiểm. Hôm nay, để chứng minh cho sự trong sạch của tôi và cả cô nữa, chúng ta tái đấu ngay tại đây đi."
Sắc mặt Hạ Mạt Hi tái nhợt, chạy đến bên cạnh Trình Thiên Hữu kéo tay gã, làm sao bây giờ, thực lực của cô ta rõ ràng không có cửa lọt vào top 20.
"Thiên Hữu.."
Trình Thiên Hữu vỗ về bàn tay cô, vẻ mặt hơi khó coi, thấp giọng bảo nhỏ, "Không sao đâu, về nhà anh sẽ xóa tài khoản của bọn họ, yên tâm đi."
"Nhật Hạ Khuynh Thành, cô có dám đấu lại một trận với tôi không?" Nét cười duyên dáng nhuốm đầy cuối mắt đầu mày thiếu nữ, nàng nhìn chằm chằm Hạ Mạt Hi.
Hạ Mạt Hi cố hết sức bình tĩnh, duy trì hình tượng nữ thần, "Được, đấu thì đấu."
Trận so tài ngoài ý muốn của hai đại thần cứ thế diễn ra, mấy nhà báo lập tức kích động giơ máy quay lên hòng bắt trọn khoảnh khắc quý giá này, thậm chí có kẻ đã nghĩ tới tiêu đề ngày mai sẽ đặt ra sao.
Nhân viên ban tổ chức nhanh chóng chuẩn bị hai chiếc laptop đặt giữa sân khấu.
Số lượng người xem trên kênh livestream của game lập tức tăng vọt, tưởng như sắp quá tải đến nơi.
"Nếu như đấu kỹ năng, vậy thì hai người đều dùng Nhạc Sư sơ cấp cho công bằng nhé." MC nhận được chỉ đạo từ phía ban tổ chức, cố gắng duy trì nụ cười chuyên nghiệp trên môi nói.
Vãn Vãn chưa chơi Nhạc Sư này bao giờ, mà nhân vật trong game của Nhật Hạ Khuynh Thành lại chính là Nhạc Sư, không cần dùng não suy nghĩ cũng biết tất cả đều do Trình Thiên Hữu sắp đặt.
Phó Âm đứng một bên lắng nghe chỉ đạo của MC, vẻ mặt thờ ơ, tuy nhiên con ngươi đen láy đã lạnh như băng sương, Trình thị từ nay về sau sẽ không còn xuất hiện trong danh sách đối tác của công ty hắn thêm bất cứ lần nào nữa.
Thiếu nữ xem sơ qua bộ kỹ năng Nhạc Sư, mới đầu còn lúng túng để Nhật Hạ Khuynh Thành chiếm thế thượng phong.
Thế nhưng.
Sau khi nàng hơi quen tay, lập tức xuất chiêu bào mòn phân nửa thanh máu của Nhật Hạ Khuynh Thành.
Tâm lí Hạ Mạt Hi cũng trở nên căng thẳng, thao tác kỹ năng loạng choạng, để lộ rất nhiều sơ hở, cộng thêm áp lực của vô số ánh mắt cùng máy quay đổ dồn vào mình, khiến cho cô ta ngày càng hoảng loạn hơn.
Không đến mười phút sau, Hạ Mạt Hi đã thua cuộc thảm hại.
"Nữ thần mà lại thua kìa.."
"Sao thao tác của nữ thần tệ vậy, không giống lúc đấu tái xếp hạng chút nào.."
"Đế Thập Tam cũng biến thái quá đi, hình như đây là lần đầu tiên cô ấy sử dụng Nhạc Sư.."
"Quả nhiên là thực lực chân chính.."
Hạ Mạt Hi nghe đám đông xì xào, viền mắt ửng hồng lên, dáng vẻ điềm đạm đáng yêu ngồi yên tại chỗ, đột nhiên, cô ôm mặt chạy khỏi sân khấu hướng về phía cửa ra vào.
Trình Thiên Hữu lập tức cất bước đuổi theo.
MC vốn chuyên nghiệp cũng cảm thấy hơi xấu hổ, mở miệng cứu vãn tình thế: "Không hổ là đại thần top ba, hôm nay chúng ta thực sự được Đế Thập Tam rửa mắt giúp rồi, đúng không mọi người.."
Vãn Vãn lại giật lấy micro, "Thực ra bản thân tôi cũng không giỏi giang gì, chỉ là do kỹ năng của ai đó quá tệ hại, còn muốn khiến tôi bẽ mặt, ghê tởm bỉ ổi thực sự. Mọi người nói xem, dựa vào tính tình của tôi trước giờ, sao có thể dễ dàng buông tha cho cô ta đúng không? Hửm?" Nói đoạn, mày liễu nhướng lên, khóe môi anh đào nở nụ cười tà tứ, thanh âm dịu ngọt mê hoặc nhân tâm.
"Làm sao bây giờ, tui khoái style xấu xa này quá.."
"Đế Thập Tam soái quá đi mất!"