Sau vài giây trầm mặc, thiếu nữ bỗng nhiên nở nụ cười ngây ngốc, "Sư phụ, con rất thích người.."
Đồng tử Đế Cửu Thương đặc quánh lại, thâm thúy khó lường, vô vàn cảm xúc sâu thẳm trong đáy mắt chực trào ra tựa cơn sóng thần, hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay Vãn Vãn, sau đó cúi người kéo tấm chăn đắp lên người nàng.
Đột nhiên, thiếu nữ giật mạnh tay, kéo hắn ngã nhào lên giường. Bấy giờ thân thể cả hai đã kề sát nhau, nhịp thở dồn dập tăng vọt, gò má tuấn mỹ bất phàm của nam nhân thấp thoáng rặng mây hồng.
Chẳng biết do say rượu hay say tình, hắn vẫn khó lòng kiềm chế, nhẹ nhàng đặt môi hôn lên trán nàng.
"Ưmm.." Thiếu nữ xuân sắc bên dưới cứ uốn éo mãi không yên.
Ánh mắt Đế Cửu Thương phút chốc thanh tỉnh lại, kìm nén ngọn lửa dục vọng hừng hực trong lòng, thở dài một tiếng đứng phắt dậy.
"Sư phụ, đừng.." Thanh âm yêu kiều mềm mại, vừa ngọt ngào tựa mật ngọt âu yếm câu nhân, vừa như độc dược thấm đượm, khơi mở nội tâm hèn mọn nơi người quân tử.
Đế Cửu Thương niệm đi niệm lại trong lòng, nàng còn nhỏ, nàng còn nhỏ, không thể..
Thiếu nữ lại như cố tình muốn chọc ghẹo hắn, nàng lật người ôm lấy cái hông rắn rỏi, đầu cạ cạ vào chỗ khó nói, "Sư phụ, cơ thể người thơm quá.. Ngửi rất thơm.."
Giờ khắc này, vách ngăn trong tim hắn trực tiếp vỡ vụn, mọi khao khát, đam mê hắn nỗ lực kiềm chế ùa ra tựa cơn đại hồng thủy, Đế Cửu Thương xoay người đè nàng xuống giường.
Vãn Vãn bị đè lên có vẻ như rất khó chịu, hàng lông mày thanh tú khẽ nhíu lại, vươn tay đẩy lồng ngực hắn, "Sư phụ, người nặng quá, đè con nghẹt thở mất.."
Bấy giờ Đế Cửu Thương hung hãn tựa dã thú bắt lấy bàn tay không vâng lời của nàng, ánh mắt bỏng cháy nhìn ngắm khuôn mặt thiếu nữ tuyệt sắc dưới ánh đèn vàng đục mờ mờ. Gò má tinh xảo ấy khiến kẻ quân tử như si cuồng đánh mất lí trí, hắn dùng một tay mình trói chặt hai tay nàng xuống gối, ngón tay thon dài suồng sã mơn trớn bờ môi mềm mại.
"Vãn Vãn." Hắn khẽ thốt lên tên nàng, thanh âm chất chứa đầy nỗi nhớ nhung cùng ái tình triền miên.
Đế Cửu Thương cúi đầu hôn lên đóa hồng e ấp ấy, trằn trọc liếm láp từng tấc từng tấc.
Trên môi truyền đến cảm giác tê dại, Vãn Vãn gian nan mở mắt ra, chỉ nhìn thấy suối tóc đen như mực, còn có thân thể trong trẻo lạnh băng.
"Ưm.. Sư.. Sư phụ.." Nàng nhẹ giọng nỉ non.
Lúc này trong lòng nàng đang tồn tại một ngọn đuốc, đốt nóng cháy mọi tế bào nơi nàng, lồng ngực lại như có hàng ngàn hàng vạn con kiến gặm cắn, râm ran ngứa ngáy, chẳng biết làm cách nào mới nguôi ngoai.
Đây phải chăng là mộng? Sư phụ đang hôn nàng.. Sư phụ đang hôn nàng?
Vãn Vãn luống cuống giãy giụa, thế nhưng thân thể lạnh băng của Đế Cửu Thương càng áp chặt hơn, hai người như hai mảnh ghép phù hợp dính lấy nhau chẳng chút chỗ hở, khóe môi anh đào bị nam nhân hôn lên không biết bao nhiêu lần.
Dần dần hắn càng thêm ham muốn, nhẹ cắn một cái lên môi nàng, thừa dịp thiếu nữ há miệng kêu đau, cái lưỡi bỏng rẫy liền len lỏi vào, linh hoạt đảo qua hàm răng ngà ngọc, sau đó dẫn dụ đầu lưỡi nàng triền miên hòa quyện.
Thiếu nữ bị nụ hôn dồn dập đánh úp lại, hơi thở trở nên gấp gáp rối loạn, thân thể mềm nhũn cả ra.
Không được, không thể như vậy!
Nàng mơ hồ nghĩ, nhưng không có cách nào giãy giụa, nàng sắp tan vào nụ hôn bạo ngược này của hắn mất rồi..
Sau khi hôn hồi lâu, Đế Cửu Thương mới dần dần hoàn hồn, nhìn cánh môi thiếu nữ dưới thân bị hắn hôn đến sưng đỏ, đáy mắt càng thêm tối tăm, mặc niệm vài câu Thanh Tâm chú trong lòng, hắn xoay người nằm dài trên giường, thuận thế ôm lấy vòng eo thiếu nữ nhỏ nhắn.
"Sư phụ.." Vãn Vãn mơ hồ gọi.
Đế Cửu Thương đặt cằm mình lên đỉnh đầu nàng, cất cái giọng trầm trầm khản đặc, "Ngủ đi!"
Nàng lúc say rượu quả thực quá mê người, suýt chút nữa khiến hắn chẳng kiềm chế nổi.
Nhưng đây không phải thời điểm đúng đắn, hiện tại hắn chưa thể muốn nàng, chí ít là.. cho tới khi nàng nhận ra hắn.
Vãn Vãn đã quá kiệt sức, đầu óc hỗn loạn, cứ như vậy tựa vào ngực hắn ngủ thiếp đi.