Ăn chơi thỏa thích xong, Quý Thanh tiễn Vãn Vãn về trường, suốt cả đoạn đường cứ đòi hôn hôn hít hít, Vãn Vãn đoán là do hắn ghen tị với Lê Xuyên, không ngờ Ma Chủ đại nhân lại hay ghen tuông đến vậy.
- -
Bốn năm đại học trôi qua nhanh như gió thoảng, Vãn Vãn định sau khi nhận bằng tốt nghiệp xong sẽ kiếm một công việc thật tốt, ai dè bị Quý Thanh ngăn cản kịch liệt, cho nên bây giờ ngoài công việc làm bạn gái toàn thời gian ra thì nàng hết ăn lại nằm.
Về phần bà nội ở quê cũng được dì hàng xóm chăm sóc rất tốt, thỉnh thoảng nàng cùng Quý Thanh sẽ thu xếp công việc để về quê thăm bà. Thực ra nàng vẫn luôn muốn đón bà nội vào thành phố, nhưng bà lại bảo mình thích cuộc sống an bình ở nông thôn hơn, thế nên nàng đành chiều theo ý bà.
Vãn Vãn cũng thường chạy qua Mao gia chơi, hiện tại cô bé Mao Tiểu Cửu ngày nào bấy giờ trở thành một thiếu nữ, nhưng vẫn ít nói ít cười như xưa.
Hai con Lang yêu đần kia giờ đã được thả ra, trở thành tay sai của Mao Tiểu Cửu. Mỗi lần Vãn Vãn tới Mao gia, bọn chúng đều cúp đuôi chạy trốn mất tăm, giống như sợ nàng ăn thịt chúng không bằng.
Ba năm sau khi tốt nghiệp xong, Vãn Vãn nhận được một cuộc điện thoại từ bạn học hồi trung học của nàng.
Người gọi cho nàng là lớp trưởng năm cấp ba, trong trí nhớ của nàng hắn lúc nào cũng mang cặp kính dày cộm, khuôn mặt dậy thì nổi đầy mụn, giờ mới biết hắn là con trai của thị trưởng, đúng là không thể đánh giá quyển sách qua cái bìa.
Vì để dụ Thượng Quan Hoán lộ diện, Vãn Vãn cố ý không đổi số điện thoại.
Lại nói nam chủ là kẻ cực kỳ xảo quyệt, không ngừng đổi thân phận ẩn nấp trong thành phố này, làm cho thông linh thế gia và Quý Thanh khó lòng tra ra tung tích của hắn.
Nhưng dựa theo định luật nữ chủ thu hút nam chủ, Vãn Vãn đoán chắc rằng hắn nhất định sẽ xuất hiện bên cạnh Úc Vi Nhi.
Ngay ngày hôm sau, Vãn Vãn bảo Quý Thanh sang chỗ thông linh thế gia bàn bạc chuẩn bị đối sách, dù sao hắn cũng là đại yêu, muốn giết chết hắn là điều vô cùng khó nhằn. Lúc trước Thượng Quan Hoán bị phong ấn tại Khóa yêu tháp, thời điểm xuất hiện lỗ hổng thiên địa hắn đã nhân cơ hội chạy thoát.
Riêng Vãn Vãn gọi taxi tự mình tới chỗ hẹn, nơi tổ chức buổi họp lớp là một khách sạn trang hoàng xa hoa. Những người đặt chân vào đây không phải đại gia ắt sẽ là quý tộc, đàn ông vận tây trang, phụ nữ mặc lễ phục, khoác áo lông chồn đắt tiền, bên ngoài có đủ thể loại xe hơi đời mới đang tiến vào.
Vãn Vãn lấy điện thoại ra nhắn tin cho lớp trưởng: Tớ tới rồi.
Ngay sau đó lớp trưởng nhắn lại: Lầu ba, cậu lên đi.
Khóe môi Vãn Vãn hơi nhếch lên, dợm những bước nhẹ nhàng mà kiêu sa đi về phía khách sạn.
Trên lầu ba lúc này, giữa đại sảnh có một nghệ sĩ Violin chuyên nghiệp đang diễn tấu, bên trong tấp nập người tới lui, ai nấy đều vận lễ phục vô cùng cầu kỳ, nghiễm nhiên đây là một buổi tiệc cao cấp.
Lớp trưởng nhìn tin nhắn, sau đó quay sang nói với Úc Vi Nhi ở bên cạnh: "Cô ta tới rồi."
Ngô Bình Bình ăn mặc sang trọng, trang điểm tỉ mỉ như một thiếu phụ quyền quý, cẩn trọng e dè cất lời: "Vi Nhi, chúng ta thật sự phải làm như vậy sao?"
Một tháng trước Úc Vi Nhi liên hệ với bọn họ, đề ra ý kiến cuối năm tổ chức họp lớp cấp ba. Hiện tại Úc Vi Nhi đã kết hôn với doanh nhân giàu có nổi danh bậc nhất trong thành phố, chẳng hiểu sao nàng ta lại ngỏ ý muốn nhân dịp này xin lỗi nữ sinh mình đã bắt nạt trước kia.
Cho dù là những người năm đó tham gia bắt nạt Vãn Vãn hay những kẻ chỉ thờ ơ đứng nhìn, đa số đều không muốn làm chuyện mất mặt này. Nhưng bọn họ nào dám làm trái ý Úc Vi Nhi vừa có quyền vừa có thế, nên đành cắn răng đồng ý tham dự.
"Cậu nói xem, liệu có phải mấy năm nay Chung Vãn Vãn sống cuộc sống rất khó khăn không? Biết đâu cô ta đã là bà thím đẻ mấy mặt con rồi cũng nên.." Có người hỏi.
Cao Lôi bật cười ha hả, nói: "Rất có khả năng đó."
Úc Vi Nhi cầm rượu vang đỏ nhẹ nhàng nhấp một ngụm, hơi mỉm cười: "Cô ta trở thành dạng người gì đợi lát nữa sẽ biết, đừng nói linh tinh."
Ngô Bình Bình nịnh nọt: "Biết rồi, biết rồi! Vi Nhi à, cho dù cô ta có sống như thế nào, thì cũng không thành công bằng cậu đâu."
Úc Vi Nhi mất hứng liếc nàng ta, "Đừng so sánh tớ với cô ta!"