Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ

Chương 67: Rời thành phố




Ngày hôm sau trời vừa sáng Trình Ý đã khởi động mấy chiếc xe, bọn họ phân phát cho những người còn kẹt trong chung cư, cất đồ vào từng xe. Vài người muốn giảm bớt phiền toái không cần thiết liền lặng lẽ nhanh chóng rời đi. Nhiễm Tái Tái không chú ý, khi lên xe, Trình Phong mắt đầy thâm ý nhìn cô rồi mới lên ghế lái phụ.

Lên xe Nhiễm Tái Tái phát hiện, bọn Trình Ý cải tạo xe thật sự thực thoải mái, phía trước là lái chính cùng lái phụ, ngay sau đó là ba sô pha đối diện hai bàn trà, giữa là phòng bếp nhỏ đơn giản cùng toilet, tận cùng bên trong trái là chỗ phơi, bên phải phía dưới là giường trên mặt tủ. Thấy Trình Ý ngồi trên sô pha, Nhiễm Tái Tái liền ngồi ghế đối diện.

Trong xe im lặng, Nhiễm Tái Tái dẫn đầu mở lời: "Chú, chúng ta trực tiếp đi căn cứ trong radio nói sao?"
"Trước đến biên giới tỉnh X, chỗ đó có một trung tâm biên phòng, bên trong có rất nhiều vũ khí trang bị quân dụng để đối phó zombie, hơn nữa chỗ đó người ở thưa thớt..." Nhìn cô gái nghi hoặc, tiếp tục nói: "Người ở thưa thớt, tương đối ít nguy hiểm, nếu có chỗ tránh nạn, như vậy không còn gì tốt hơn."

Hiện tại nơi nguy hiểm nhất chính là nơi người nhiều, Nhiễm Tái Tái gật gật đầu, thản nhiên lo lắng: "Nơi ấy rất xa sao?"

"Phải qua tỉnh G." Trình Ý nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn lo lắng, trấn an nói: "Chúng ta đi cao tốc, nhanh thì hai ngày liền đến."

Nhiễm Tái Tái yên lặng gật đầu, nếu Trình Ý nói chỗ thưa thớt có thể có chỗ tránh nạn thì không còn gì tốt hơn, bằng không trong căn cứ thị phi cũng nhiều.

Lúc này trên đường có thể nhìn đến một ít zombie không có mục tiêu chung quanh du đãng, vì động tác có chút chậm chạp, chờ bọn hắn nghe được tiếng ô tô muốn đuổi theo, xe đã tránh đi. Nhiễm Tái Tái tựa lưng vào ghế ngồi, mắt nhìn Trình Ý đối diện nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng yên lặng nghĩ, nếu người đàn ông này cũng là thành viên tiểu đội, có phải là ta cũng phải hạ gục hắn a?
Chậm rãi xe đã chạy đến đường cao tốc, số lượng zombie du đãng cũng kịch liệt gia tăng, tất cả mọi người đều đề cao cảnh giác, vì phòng ngừa bị zombie vây quanh, Cố Thành rồ ga, cẩn thận nhanh chóng tránh qua nơi zombie tương đối nhiều, hoặc trực tiếp đâm bay zombie trước xe, kính chắn gió bầy nhầy thịt nát máu đen, va chạm làm Nhiễm Tái Tái gắt gao nắm lưng ghế dựa, không nhìn cảnh tượng đáng sợ bên ngoài.

Rốt cuộc, bọn họ hữu kinh vô hiểm* qua khu vực zombie hoạt động thường xuyên, Cố Thành không giảm tốc, vẫn nhanh chạy trên đường. Nhiễm Tái Tái hơi ngẩng đầu nhìn ra ngoài một chốc, trên ngã tư đường nơi nơi đều là thi thể cùng chân tay đứt, máu tươi đầy đất, ngẫu nhiên nghe có người lớn tiếng kêu to, kinh sợ dị thường, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm cùng mùi hôi thối. Trong thành phố không còn tiếng người xe ồn ào náo động, không có lịch sự tao nhã phồn hoa, chỉ còn suy bại.
* Có sợ mà không nguy hiểm

Ra đường cao tốc, bọn họ gặp vài người chạy nạn, mọi người giống nhau đều thập phần cảnh giác, vẫn duy trì thái độ nước sông không phạm nước giếng, xe cũng cách nhau khá xa. Nhiễm Tái Tái biết, thái độ lạnh lùng ở đây sẽ là thái độ bình thường, về sau nhân tính càng mất, phòng bị lẫn nhau phỏng chừng sẽ càng nghiêm trọng.

Giữa trưa, Cố Thành chọn một trạm xăng dầu nghỉ ngơi chỉnh đốn, hắn để xe bên ngoài, cùng Trình Ý trong trong ngoài ngoài kiểm tra trạm xăng dầu, nhanh chóng giải quyết vài zombie tấn công tới, sau đó tìm xăng đổ đầy. Xe sau đến thấy hai người động tác sạch sẽ lưu loát giải quyết zombie, thập phần kinh hỉ, tiện cũng vào trạm xăng nghỉ ngơi.

Cố Thành tìm nơi tránh gió, đón Nhiễm Tái Tái cùng Trình Phong xuống xe nghỉ ngơi. Nhiễm Tái Tái mang theo mũ lưỡi trai, ngồi bên cạnh xe luôn, mở bánh quy ăn trưa. Mấy người đàn ông cũng giống nhau đơn giản đối phó. Ăn xong, mọi người lại tiếp tục lên đường, lần này Trình Phong lái, Cố Thành ngồi ở ghế lái phụ.
Kinh ngạc là có xe đi theo bọn họ, tiện thể chờ bọn họ mở đường. Ba người đàn ông không có thời gian để ý, vì càng gần giao lộ cao tốc, xe bị tàn phá cùng zombie lại càng nhiều, nơi nơi là vết máu cùng xương thịt, tanh hôi nồng đậm đến mức người ta không thể không bịt mũi, hơn nữa không ngừng có zombie đung đưa chạy đến. Ba người đều biết bọn họ phải lên cao tốc, vì đi trong thành phố sẽ càng nguy hiểm. Lúc này Trình Phong cùng Cố Thành liền không che dấu dị năng, bọn họ thấy zombie muốn cản đường sẽ tạo gió lốc hoặc lôi điện giải quyết từ xa, giảm bớt khả năng bị nhiều zombie vây quanh, cứ như vậy, bọn họ không ngừng cẩn thận hướng về phía trước, xe nhỏ phía sau cũng kiên trì theo sát không buông.

Lại mở ra một đoạn ngắn, đang tiếp cận giao lộ cao tốc, Cố Thành phát hiện trên quốc lộ xe bị tổn hại càng ngày càng nhiều, rất nhiều xe đều mở cửa, biết lúc ấy mọi người đều kinh hoảng cướp đường mà chạy. Hơn nữa giao lộ có mấy xe bus đổ, hiện tại giao lộ rõ rệt không qua được, mà phần đông zombie cũng chậm chậm vây kín xung quanh, xe sau nhìn tình huống trước mắt, không dừng nhanh chóng quay lại, muốn tìm đường khác.
"Đi, chúng ta xuống xe." Trình Ý sớm chuẩn bị tâm lý, hơn nữa trải qua mấy ngày nay quan sát, hắn cũng đã đầy đủ hiểu tính tình Cố Thành cùng Nhiễm Tái Tái. Đợi mấy người toàn bộ xuống xe, tay Trình Ý đặt trên thân xe, xe biến mất.

"Đây là dị năng của tôi, về sau sẽ nói. Hiện tại chúng ta lập tức xuyên qua nơi này, chúng đuổi kịp rồi!" Nhìn zombie lục tục bị mùi máu dẫn đến, Trình Ý vừa nói, vừa rút kiếm dẫn đầu phóng về phía trước.

Zombie chung quanh dần dần tới gần tê hống khiến da đầu Nhiễm Tái Tái run lên, cô không dám nhìn đến cùng có bao nhiêu zombie, nắm chặt vũ khí trong tay, theo sát bọn hắn hướng về phía trước chạy tới.

Trình Ý buông toàn bộ năng lượng, kiếm sắc bén hắn cầm trong tay trở thành vũ khí cường đại nhất, hắn linh hoạt trốn tránh, vung, sức mạnh có thể trực tiếp cắt đầu zombie thoạt nhìn tựa như gặt lúa.
Cố Thành theo sát sau Trình Ý, một bên dùng dị năng gϊếŧ zombie từ hai bên ùa lên, một bên che chở hai người còn lại nhanh chóng chạy về phía trước.

Dần dần, từng bước từng bước, zombie bên bọn họ ngã xuống, dị năng của Cố Thành cùng Trình Phong đã chậm rãi khô kiệt, hai người sắc mặt tái nhợt cầm vũ khí trong tay tiếp tục vật lộn với zombie đang xông tới. Nhiễm Tái Tái vì ngay từ đầu không có dị năng có thể tấn công, hiện tại cô đã không đếm được đến tột cùng mình đã chém gϊếŧ bao nhiêu zombie, trên thân thể của cô máu zombie nhiễm đỏ, nhưng hoàn cảnh hiện tại không cho phép cô lơi lỏng cảm xúc, cô chỉ biết mình nhất định phải kiên trì, phải dũng cảm!

"Phù phù!" Lại một zombie ngã xuống trước mặt Nhiễm Tái Tái, thể lực đã đến cực hạn thân mình lung lay, suýt cũng ngã xuống đất, cô túm lấy một chiếc ô tô ven đường, lúc này mới miễn cưỡng có thể đứng vững, kịch liệt thở hổn hển.
"Tái Tái --" Đột nhiên, trong xe cô đang dựa xuất hiện một zombie, mà Nhiễm Tái Tái quay lưng lại nghe được nhắc nhở cũng đã không kịp tránh, đồng tử kịch liệt co rút lại, cánh tay zombie tanh tưởi đã tấn công cô. Thấy vậy trái tim Cố Thành đột nhiên đình, ý niệm điên cuồng thổi quét qua, thừa dịp zombie tạm dừng trong nháy mắt, đột nhiên kéo cô gái ôm vào ngực, sau đó xoay người hung hăng một kiếm chém rớt đầu zombie.

Trình Phong nghe kêu sợ hãi quay đầu lại, liền lần đầu tiên thấy Cố Thành khẩn trương điên cuồng như thế, tim cậu khống chế không được chậm rãi trầm trọng!

"Nhanh lên lại đây!" Trình Ý dẫn đầu lao ra giao lộ, ở chỗ đất trống thả xe ra, sau đó, một bên mở cửa xe, một bên xử lý zombie thét gọi bọn họ.

Nhìn thấy hi vọng ba người bất chấp mỏi mệt, cắn chặt răng chém ngã zombie tới gần, sau đó dùng hết toàn bộ khí lực phóng đi. Nhìn ba người đã cấp tốc vọt tới, Trình Ý mở cửa ghế lái ngồi xuống, khởi động.
Rốt cuộc, ba người lảo đảo bò lết lên xe, kéo cửa xe, phía sau zombie theo kịp liền phanh phanh phanh đánh cửa, Trình Ý thấy mọi người đều lên xe, ngoan nhấn ga, trong tiếng gầm rú táo bạo xông ra, mạo hiểm thoát ly zombie...