Long Bình Dực run cầm cập lên:
\- Người tát nàng ấy ?
Mộ Dung Viêm nhìn thấy biểu cảm của Long Bình Dực thì hơi khó hiểu:
\- Đúng vậy.
\- Vậy tại sao người còn nguyên vẹn đứng ở đây ?
Mộ Dung Viêm nghe đến đây khẽ nhíu mày hỏi:
\- Tại sao vậy ?
\- Người xúc phạm đến lòng tự trọng của nàng, bây giờ người cũng đừng tìm nàng nữa.
Sẽ không tìm ra đâu.
Người phải trả giá với những gì người làm với nàng ấy.
\- Ngươi đây là có ý gì ?
\- Không có gì cả.
Thời gian sẽ cho người biết kết quả thôi.
Long Bình Dực bỗng nhiên nghiêm túc nhìn Mộ Dung Viêm hỏi:
\- Người có yêu nàng ấy không ?
Long Bình Dực đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.
Nếu Mộ Dung Viêm nói có thì anh và hắn sẽ cạnh tranh công bằng.
Còn nếu không có thì anh sẽ đề nghị hắn tránh xa Tiểu Tuyền Nhi của anh ra.
Còn Mộ Dung Viêm nghe câu hỏi đấy thì sửng sốt.
Hắn có yêu A Tả không ? Không, người hắn yêu là Lan Nhi , là Lan Nhi mới đúng, hắn yêu Lan Nhi.
Nhưng khi nói thật sự rất khó khăn, cổ họng hắn như không phát ra được âm thanh.
Hắn bị làm sao vậy chứ ? Rất lâu và rất lâu sau hắn mới nói:
\- Không, ta không yêu A Tả.
Nhưng hắn lại không biết, câu nói này sẽ làm hắn ân hận suốt cả cuộc đời.
Long Bình Dực nghe thấy Mộ Dung Viêm nói thế thì trong lòng có chút vui mừng.
Nhưng nhìn điệu bộ khổ sở, như bị ai ép buộc kia thì chỉ lắc đầu.
Đây không phải là lỗi của ai cả, nếu sau này hắn hối hận thì cũng là lỗi của hắn mà thôi.
Nhìn hắn thật giống anh trước kia, cố chấp thật, rõ ràng thích nàng, yêu nàng đến nỗi điên điên dại dại rồi mà vẫn không phát hiện ra, thật ngu ngốc.
Thôi thì cho hắn một cơ hội vậy, anh cũng không ngại phải tranh giành với người khác.
Vì cô xứng đáng.
Cô xứng đáng được yêu thương, trân trọng và bảo vệ.
Anh nhẹ nhàng hỏi:
\- Người thật sự không yêu nàng ?
\- Đúng vậy, người ta yêu là Lan Nhi.
Anh khẽ lắc đầu, anh đã cho hắn một cơ hội rồi đấy, là do hắn không biết nắm bắt lấy, sau này cũng đừng trách ai.
\- Ta đã cho người cơ hội, đấy là người không biết cách nắm bắt.
Nếu người đã không yêu nàng thì hãy tránh xa ra.
Người bây giờ cũng không còn là gì của nàng nữa.
Người đừng có quá phận.
Mộ Dung Viêm nghe đến đây thì thật sự có chút tức giận.
Chẳng nhẽ hắn không yêu A Tả thì không được phép ở bên cạnh nàng sao ? Hắn không quan tâm đâu.
Với lại, nếu hắn không ở bên cạnh nàng thì nàng vẫn sẽ ở bên cạnh hắn mà.