Cô nhìn hắn bằng đôi mắt vô hồn, bên trong đó là một khoảng không , không đáy.
Đúng vậy, ánh mắt cô nhìn hắn ánh mắt đó rất hút hồn.
Nhưng nhìn vào đó , tâm tình hắn bỗng chốc hoảng loạn , sợ hãi.
Hắn tát nàng , chính tay hắn tát nàng rồi.
Nhưng mãi sau này hắn mới biết cái tát này sẽ làm cho hắn hối hận cả cuộc đời.
" Ngươi dám tát ta.
Được lắm! Ta sẽ , ta sẽ khiến cho ngươi phải trả cái giá đắt.
"
\- Ngươi đây là dám tát ta.
\- Ta ...
Hắn lúc đấy không nghĩ được gì.
Chỉ nghĩ là nếu Khương Minh chết thì có thể Lan Nhi sẽ không gả cho hắn nữa thì sao ?
Hắn đã đợi rất lâu , rất lâu mới đợi được đến ngày Lan Nhi gả cho hắn.
Nên hắn không kìm được mà đẩy A Tả ra.
Nhưng khi hắn nhìn thấy ánh mắt đó của nàng trong thâm tâm thực sự vô cùng hoảng loạn.
Hắn bây giờ, không biết phải nói gì với nàng nữa.
Còn cô, nhìn thẳng vào mắt hắn, lời nói tuyệt tình liền không tự chủ được mà tuyệt tình.
Nhưng cô lại nói nhẹ nhàng như không liên quan tới cô vậy.
\- Ta cho người biết Mộ Dung Viêm , người có tư cách gì mà tát ta.
Người là vua , ta là thần sao ? Lần này để ta cho người biết, người ngồi lên được vị trí kia là nhờ ai ? Nhờ ai ? Là nhờ ta, những người đừng tưởng mình làm vua rồi thì làm gì cũng được.
Ta cho người biết, ta có thể đưa người lên được thì cũng có thể cho người xuống được.
Nên người đừng chọc tức ta.
Ta có thể nhịn một lần nhưng không có nghĩa những lần sau ta cũng sẽ nhịn.
Người đã vô tình thì đừng trách ta vô nghĩa .
Những lời nói đó như những nhát dao đâm vào tim hắn.
Không , hắn không muốn như vậy đâu.
Đúng, hắn chưa bao giờ nghĩ cô sẽ rời xa hắn.
Đúng vậy
\[ Tinh, độ hảo cảm của nam chính Mộ Dung Viêm đối với cô tăng thêm 5 % \]
\- A Tả , ta...
\- Người đừng gọi ta như vậy.
Không hợp lễ nghi gì cả.
Người còn nhớ không ? Người là vua, ta là thần nên người không nên và cũng không có quyền gọi tên ta thân thiết như vậy.
Từ giờ người hãy gọi ta là Tả tướng quân đi.
Nếu người gọi ta là A Tả thêm một lần nào nữa, ta sẽ cho người thấy hậu quả của nó.