Tước Dục Minh nhìn thấy tòa nhà nổ không biết tại sao lòng lại đau thắt lại.
Hắn chạy xe thật nhanh về nhà để quên đi cái cảm giác đấy.
Về đến nhà, hắn nằm xuống giường.
Trong đầu lúc nào cũng có hình ảnh của người con gái đấy.
Người con gái mặc một bộ váy trắng, với vẻ đẹp tựa như thiên thần.
Người đấy không ai khác chính là Lãnh Ngọc Tuyền.
Nước mắt hắn trào ra.
Vậy là cô ấy chết rồi.
.
Cô như một ánh trăng huyền ảo tỏa sáng làm người ta không thể với tới được.
Có lẽ là hắn đã có cảm giác với con gái này từ lần đầu tiên gặp mặt.
À không phải nói là chưa có gặp mặt hắn đã có cảm giác với cô.
Đầu tiên, hắn vô cùng hứng thú với cô thật sự không biết cô là thần thánh phương nào mà làm cho bọn nam nhân kia phải điên đảo, phải điên cuồng vì cô như vậy.
Lúc đấy phải hắn không tự chủ được mà nghĩ về cô.
Trong cuộc thi lần đấy, nhìn cô tỏa sáng như vậy hắn có cảm giác cô thật sự rất thú vị.
Chính lúc đó, hắn cũng đã hiểu tại sao bọn họ lại yêu cô để phát điên như vậy.
Từ lần gặp hôm đó, hắn luôn không tự chủ mà cho cô một ánh mắt.
Khi ở bên Đường Huyền Vy , hắn cũng không tự chủ so sánh Đường Huyền Vy với cô.
Lúc đầu, hắn chỉ vì thấy cô thú vị, nhưng dần dần hắn chính là yêu cô từ lúc nào không hay.
Hắn giúp Đường Huyền Vy, trong thâm tâm hắn luôn nghĩ người hắn yêu là cô ta.
Nhưng mục đích hắn giúp cô ta không hoàn toàn là vậy.
Hắn muốn có được cô.
Muốn cô ở bên hắn , chỉ cần nghĩ đến đây thôi hắn đã nở nụ cười mãn nguyện.
Nhưng hôm nay nhìn thấy vụ nổ đấy, tim hắn đau thắt lại như mất một cái gì đó vô cùng quan trọng.
Cảm giác mất mát này vô cùng khó chịu.
Vô cùng khó chịu.
Hắn đập hết đồ đạc trong nhà.
Đôi mắt đỏ ngầu trở nên điên cuồng hơn.
Bây giờ hắn ta biết tại sao.
Hắn yêu người con gái tên là Lãnh Ngọc Tuyền kia.
Hắn yêu cô ấy , Chỉ là bây giờ quá muộn rồi.
Hắn cho người điều tra được là Đường Huyền Vy vẫn còn sống.
Hắn lấy cô ta về làm vợ đánh đập cô ta.
Đêm đêm thì uống rượu ngồi nhớ tới cô.
Hắn sai rồi, hắn sai thật rồi.
Hắn chính là người tiếp tay cho kẻ giết chết cô.
Hắn hành hạ dã man khiến cô ta không chịu được mà chết đi.
Khi chết cô ta còn hỏi hắn một câu :
\- Dục Minh , tôi rất thắc mắc tại sao anh lại thay đổi như vậy đấy.
Rất thắc mặc tại vì sao anh lại yêu cô ta ?
\- Vì tôi sinh là là để dành cho cô ấy.
Khi cô ta chết đi, hắn đến mộ của cô.
Vẽ khuôn mặt của cô thì thầm:
\- Tuyền Nhi , anh đã trả thù giúp em rồi, anh đến với em đây.
Nói rồi, hắn bắn một phát súng vào đầu mình.
Hôm sau, người ta nhìn thấy một nam nhân chết ở bên cạnh mộ của một nữ nhân.
Báo chí đăng tin rầm rộ, tổng đài của Tước Gia chết ở trước mộ của thiên kim đại tiểu thư Lãnh Gia .
Con người mà , khi mất đi rồi mới hối hận , thì lúc đó đã không còn kịp nữa rồi.
Chap này Khả tặng cho Anh Nguyet Nguyen nha.
Các bạn có muốn khả viết tiếp ngoại truyện nữa không ?