[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 87: Một Gương Mặt, Hai Số Mệnh 4




Hết giờ học, Uyển nhi đang ở Văn Phòng. Đợi Mộ Dung Triệt mang danh sách lớp tới gặp cô.

Cô còn chưa nghĩ ra, nên công lược cậu nhóc như thế nào.... Quả thật bối dối, tự nhiên phải đi công lược một tiểu thịt tươi....

[...] tỷ xinh đẹp nên vui mới phải. Nam chủ vừa đẹp vừa non trẻ, tỷ nên vui mừng.

"Ý em gái là như nào. Lão nương cũng chỉ mới 17 tuổi có được hay không?

[...] Tỷ xinh đẹp sai rồi! Cộng qua tính lại tỷ đã hơn 3 vạn tuổi rồi.... Đã là một lão Yêu Bà Gặm cỏ non...

"......" Em Gái Hệ Thống, em có thể Câm đi không?

[......].........

Mộ Dung Triệt, tan lớp vẫn còn đang ôn lại đề Cương.. Bất giác như nhớ ra cái gì đó?

! Cô Giáo trẻ còn ở văn phòng chờ mình!" mang danh sách lớp tới.....

Mộ Dung triệt, sợ cô giáo trẻ đợi lâu nên bật chế độ auto 100km/h tới văn phòng.

" Mộ Dung Triệt ": Cốc~~Cốc.. Cô giáo em tới mang Danh sách lớp cho cô.

Uyển nhi, đang cúi đầu giả bộ xem giáo án không quan tâm tới hắn... Cất Nhẹ giọng

" Được rôi, lớp trưởng để lên bàn đi. Không có chuyện gì thì ra ngoài, nhớ đóng cửa.

"Mộ Dung Triệt": Cô giáo trẻ này, còn không thèm liếc nhìn nhan sắc của hắn. Không lẽ hắn mất đi mị lực rồi?

- không thể nào? Các nữ sinh chỉ cần thấy hắn là la hét cả lên rồi.

Uyển nhi, thấy Mộ Dung Triệt còn chết chân tại chỗ, lòng tốt chỗi dậy hỏi han..

" Lớp trưởng còn có truyện gì?

Mộ Dung Triệt như hoảng hồn Lại, lấy lý do hết sức ngu người để né tránh.

"C...Cô giáo là bao nhiêu tuổi rồi?

" Uyển nhi thành thật nói ": Tôi nhỏ hơn các cậu 1 tuổi.

" Tôi vừa tròn 17.không có vấn đề gì nữa thì cậu được phép ra ngoài.

Mộ Dung Triệt, ngơ ngơ ngác ngác... Bước ra khỏi văn phòng. Với suy nghĩ

" Cô Ấy mới 17 tuổi còn nhỏ hơn mình 1 tuổi. Mà đã làm giáo viên.. Thì chắc chắn phải giỏi hơn hắn biết bao nhiêu đi.

(Ting -- Độ Hào Cảm của nam chủ +10% bây giờ là 20% tỷ xinh đẹp quá giỏi đi)

Tan buổi, Uyển nhi chào tạm biệt các giáo viên khác và Hiệu Trưởng đi về, đi tới ngõ hẽm thì nữ chính như không hẹn mà gặp cô.

" Bối Dung Nhiên": Xin chào cô giáo! Tôi có thể hỏi cô một chút chuyện không.

" Uyển nhi ": Ôh" Bạn học là,?

" Bối Dung Nhiên": Tôi là học Sinh của cô giáo...

" Uyển nhi ": Vậy có chuyện gì bạn học mau nói đi?

" Tôi còn rất bận "

" Bối Dung Nhiên ": Cô Giáo có phải là người thành phố P hay không? Ba mẹ đã còn hay mất?

Uyển nhi nhếch môi, nhìn Bối Dung Nhiên thâm thúy. Đây là trực tiếp soát Lão Nương à. Còn Non lắm...

" Tôi và gia đình tôi ở nông thôn. Bây giờ tôi mới chuyển tới thành Phố P.

" Không có, chuyện gì nữa, tôi xin phép.

Bối Dung Nhiên, nghe được lời nói Của Uyển nhi thì thở phào nhẹ nhõm, tiễn cô đi.

" Uyển nhi ": Chậc~~~ quá ngây thơ rồi đi...

•••••••••••••••••••••

Về tới nhà, Uyển nhi nhanh chóng thay một bộ đồ thoải mái, đeo tạp dề nấu một bàn ăn thịnh soạn, đợi Ba ba về ăn nữa là xong.

Hạ Đường Dương, vừa Vào cửa như nghe được mùi đồ ăn thơm phức.. Cái bụng hắn cũng réo lên không ít.

" A" Xem hôm nay con gái bảo bối nấu gì nào?

" Uyển nhi ": Ba Ba mau Rửa tay rồi ăn cơm...

"Con đã nói với Ba ba rồi. Ba ba không cần phải đi làm đâu, lương giáo viên Của con cũng rất cao rồi, đủ cho hai ba con ta sống thoải mái.

" Có khi, nuôi được luôn cả người Vợ cho Ba ba ý.

Hạ Đường Dương, phì cười gõ lên đầu con gái bảo bối. Hắn biết con gái là đang lo lắng hắn cô đơn..

" Ây nha, con gái.. Ba ba cần con là đủ rồi.. Ba ba sẽ giữ gìn sức khỏe.

" Con Gái lớn rồi. Cái gì cũng muốn quản "Haha hâha"

" Uyển nhi ": Ba ba này, con không thèm tranh luận với Ba ba nữa.. Hư~~~~

Hai người ăn cơm xong, thì mỗi người làm việc riêng. Uyển nhi thì bận lên giáo án.

•••••••••••••••••••••••••

Ngày hôm sau, tới giờ của cô thì cô mới bước vào lớp.

Uyển nhi bước vào, cái lớp có khác gì cái chợ trời không. " Ồn kinh khủng ". Cô tiếp tục cầm viên phấn áp sáp lên bảng mà tạo tiếng ồn...

Kíttttttttt~~~~~kétttttttttttt~~~~~~~~

" Các bạn muốn chết sớm. Thì tôi không ngại tạo tiếng ồn?

" Cả Lớp":......cô giáo này là người hay ma quỷ... Có thần kinh thép?

Cả dưới lớp học im miệng ngay.

" Uyển nhi ": Rất tốt, sau đây bắt đầu buổi học. Các bạn lật trang 32 ra.

Uyển nhi, đang chăm chỉ viết lên bảng. Cô là người luyện võ nên Thính lực của cô rất tốt.

Cô nghe thấy vật thể gì đó đang bay tới chỗ cô.

" Thật ngây thơ~~ đại học rồi vẫn chơi đạn giấy?

Uyển nhi không thèm xoay người, mà cô lấy tay kẹp cái đạn giấy, đang bay tới với vận tốc kinh người.

Mấy học trò phía dưới đang cười thầm, thì nụ cười cứng lại.. Thay vào đó là thái độ kinh ngạc sợ hãi.

" Uyển nhi ": các cô các cậu, thật ngây thơ~~ đã là đại học năm nhất, còn chơi đạn giấy....

" Tôi không thấy thú vị? Các cậu có muốn thử cảm giác mạnh hay không?

" Cả lớp ": Xác định cô giáo trẻ này là Ma quỷ...

(Tinh -- Độ Hào cảm Của nam chủ +5% bây giờ là 25%)

Bối Dung Nhiên, thì dùng ánh mắt ghen tị với Uyển nhi. Tay bẻ đôi cái bút cắn chăt môi.

" Lí do gì? Mà cô ta luôn tỏa sáng hơn mình....?

Uyển nhi tiếp tục giảng bài. Quay xuống thấy đại đa số là Bấm điện thoại, gác chân lên bàn. Cô đành liên tiếng.

" Các cô cậu nào? Không muốn tiếp tục học tiết của tôi. Thì chỉ cần trả lời đúng câu hỏi Của tôi,

" Thì các cô cậu được phép ra về. Tôi cũng không trừ hạnh kiểm các cô cậu.?

" Cả lớp":......có chuyện dễ dàng như vẬy à?

" Mộ Dung Triệt ":.....thật thú vị.! Hắn cũng rất tò mò với câu hỏi của cô.

Uyển nhi xoay lưng lại. Viết lên bảng câu hỏi liên Quan tới toán học mà còn là toán học lớp 1?

- Có 10cây xanh.. Các cô cậu trồng sao cho được 13 hàng thẳng khác nhau..?

" Cả Lớp".....đây là câu hỏi gì đây?

" Tôi cho các cô cậu 45 phút. Tôi xin nhắc lại đây là toán lớp1 trả lời được thì Ra về, còn không ngoan ngoãn ở lại học tiếp cho tôi?

Cả lớp, lẫn Bối Dung Nhiên và Mộ Dung Triệt, cắm đầu vào tìm lời giải.

10 phút trôi qua~~~~~~

20 phút trôi qua~~~ vẫn chưa có ai lên giải.

45 phút đã hết... Vẫn không có ai lên giải.

Mộ Dung Triệt, quá thất vọng về bản thân mình. Thân là Học Trưởng, ngay cả toán lớp 1 cũng không giải được? Quá mất mặt rồi.

- Uyển nhi, liếc đôi con ngươi khinh thường xuống phía dưới.

" Các cô cậu đã có câu trả lời chưa. Trả lời được, lập tức cho các cẬu về.

Dưới lớp...... Im lặng tới đáng sợ...

" Uyển nhi lặng lẽ, viết sơ đồ lời giải lên bảng. Viết xong thì cả lớp lẫn Mộ Dung Triệt, ngơ ngác.

" Hóa ra, lời giải dễ tới như vẬy?

Uyển nhi, cất giọng nghiêm Nghị lên.

" Tôi nói cho các cậu biết. Đừng tưởng gia cảnh có tiền thì muốn đi học làm sao thì làm?

" Các cậu chỉ là đang đốt tiền, của ba mẹ các cậu vất vả kiếm ra mà thôi. Không có cái gì để mà khoe khoang.

- Bản thân tôi, gia cảnh nghèo. Chưa bằng tuổi các cậu. Tôi đã đứng lên bục giảng để dạy cho các cậu học rồi.

- Các cô cậu, có thần kinh thô. Thì cũng phải biết mất mặt chứ?

" Cả lớp đỏ mặt tía tai, cúi gằm mặt xuống bàn.

Uyển nhi. Thấy tất cả đã nghe lời, nên tiếp tục giảng bài.. Không còn ai bấm điện thoại nữa.

[...] Tỷ xinh đẹp, tỷ siêu bá đạo nha. Nhận Của Em gái một lạy.

" Uyển nhi ": Miễn lễ~~~

[...] Tỷ phải có một chút khiêm Tốn chứ?

" Uyển nhi ": lão nương xinh đẹp, thông minh. Đáng để kiêu ngạo.

[...].............

( Ting --độ Hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 30%)

Hết một tiết. Uyển nhi yêu cầu Mộ Dung Triệt, đưa danh sách hôm nay những ai vắng mặt, rồi trực tiếp rời đi.

Cả lớp thở phào nhẹ nhõm. Cô giáo ma quỷ vị thành niên đã đi rồi.

" Uyển •Ma Quỷ• Nhi "......thật oan ức cho lão nương......