[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 78: Mạnh Bà Từ Chức! Ai Sẽ Nấu Canh? 3




Uyển Nhi nhún vai, nếu cô còn ở lại Vọng Hương Đài thêm một thời gian dài, chắc chắn cô sẽ bị buồn chết mất. Nghiêm trọng hơn, là bị Diêm Vương Kia bắt Uống Canh Quên Lãng Tới Hư Não.

Uyển nhi, nhìn ngó xung quanh, hít vào một Ngụm khí, cảm thán. Đúng là trần gian, không khí tốt hơn nhiều với Âm Ti, cả ngày không phân biệt nổi ngày và đêm.

- Cô luôn có sở thích nho nhỏ, đó là làm hiệp nữ giang hồ. Hiện giờ đã ở Trần gian rồi, tha hồ mà làm theo ý thích. Uyển nhi, lôi đại đao từ không gian ra, đeo vào sau lưng.

Nhìn qua, rất giống hiệp nữ giang hồ, còn có Chút tà mị và lãnh diễm. Mặc Dù Mạnh Bà có kỹ Thuật nấu canh rất giỏi. Vấn đề là Mạnh Bà này một chút võ công hay nội lực đều không có.

" Uyển nhi, tò mò ": Không biết, Em gái Mạnh Bà này? Làm cách gì mà sống tới vạn năm...?

Cô đành chui vào không gian linh tuyền. Tu luyện lại Cữu Âm Chân kinh, xong xuôi rồi mới bắt đầu cuộc vui.

- Uyển nhi, thăm dò trên Bản đồ siêu cấp, thì phía Nam có Hành Châu, nơi đó nổi tiếng là có đồ ăn ngon và cảnh đẹp. Vì vậy Uyển nhi không thể bỏ lỡ. Uyển nhi, móc ra chút bạc, đổi lấy một con ngựa khỏe khắn..

Qua các thế giới làm nghiệm vụ, đây là lần đầu tiên Uyển Nhi cưỡi ngựa.

- Uyển nhi cố gắng, kiềm chế phấn khích trong lòng và ý cười nơi đáy mắt, nỗ lực duy trì tính cách lạnh nhạt ban đầu của Nguyên Chủ.

- Uyển nhi mặc một bộ xiêm y màu đỏ rực, không phải là y phục của các tiểu thư khuê các, Khi đánh nhau sẽ rất thuận tiện, tóc buộc cao, trên mặt mang mạn sa Màu đen, che khuất đi gương mặt xinh đẹp, chỉ lờ mờ nhìn ra được phong thái khuynh thành và đôi mắt xinh đẹp lay động Của cô.

- Đi được nửa ngày, Uyển Nhi đã đói lã, và mệt mỏi.

Nhìn thấy phía trước có một khách điếm. Uyển Nhi dự định ở khách điếm lấp đầy cái bụng một chút gì đó rồi đi tiếp.

Uyển Nhi xuống ngựa, lập tức có tiểu nhị khách điếm chạy tới đon đả chào đón " Vị Nữ Hiệp này! Tới Ăn cơm hay nghĩ ngơi?

" Uyển nhi nỗ lực áp Uy ":

" Một Sương Phòng Thượng Đẳng. Một bàn cơm "

"Tiểu Nhị" Bị Uyển nhi áp uy tới runn cả hai chân... Hắn đã gặp qua nhiều người trong giang hồ. Nhưng vị nữ hiệp này, mang cho hắn cảm giác chết chóc.

- Uyển nhi, ném cho tiểu nhị hai lượng bạc. Tiểu nhị bị bạc đập vào mặt quên luôn cảm giác sợ hãi ban nãy.

"", Nữ hiệp mời đi bên này!""

- Uyển nhi, đi lên lầu hai. Tùy tiện chọn vài món ăn được coi như đặc sản nơi đây. Xong xuôi đóng Cửa phòng lại.

Vừa đặt mông lên Giường thì, âm thanh em gái Hệ Thống, cười hì hì mang theo giọng nói nịnh nọt: " Tỷ Xinh Đẹp, có Tin tốt lành cho tỷ đây?

" Uyển nhi nhăn mày ": có phải Hệ Thống Công Lược đã quay Trở lại?

[...] Tỷ xinh đẹp. Tỷ không Cần hắt hủi em như vẬy đâu. Tỷ nhìn kỹ em đi em Có gì không tốt. Tỷ nói đi. Em hứa sẽ sữa.

" Uyển nhi ": Ngươi rất phiền..

[...] "..."

" Có gì thì nói nhanh đi. Lão nương rất đói?

[...] Chà xém nữa em quên mất. Diêm Vương Gia đang đuổi theo tỷ, còn hóa thành người khác nữa.. Tỷ thật may mắn,, đối tượng đang rất gần tỷ.

" Uyển nhi ": Tin tốt này, lão nương không vui nổi... Có phải hắn bị nghiện Ta rồi hay không?

" Em Gái Hệ thống, hiện giờ hắn đang ở đâu?

[...] Tỷ xinh đẹp. Hắn đang ở ngay dưới khách điếm.

Uyển nhỉ... Thở dài..

" Tiểu nhị ": Nữ hiệp, đồ ăn đã dọn sẵn dưới lầu. Thỉnh nữ hiệp xuống dùng.

" Uyển nhi, lạnh lùng gật đầu xem như đã biết... Thong dong xuống lầu.

- Vừa ngồi vào bàn, thì cô bị thức ăn làm cho tỉnh. Toàn Bộ đều tỏa ta mùi thơm khó cưỡng... Uyển nhi đang định gắp vào bát, tức thời có một giọng nói, ngăn trở công việc ăn uống Của cô.

Âm thanh kia rất bình thường, hoàn toàn không nghe ra giọng nói âm u của Diêm Vương Vô Liêm sĩ kia.

"" Là Diêm Vương Phải không? " Uyển nhi có hơi mơ hồ. Hỏi lại hệ thống.

[...] Tỷ Xinh đoán đúng rồi. Chúc mừng tỷ nhận phần quà, ôm lấy Diêm vương.

" Uyển nhi ": Có cái Rắm~~~Lão nương không cần.

"Chậc"~ Cô cũng rất tò mò, Tên Diêm Vương này tính làm gì nha?

" Diêm Vương ": Vị... vị cô nương này, có thể cho ta ngồi cùng bàn được không?

" Uyển nhi lạnh nhạt trả lời ": Sao Ta phải cho ngươi ngồi cùng nha?

" Diêm Vương ": Ánh mắt thành khẩn, chỉ xung quanh.

" Chỗ.. Đã hết rồi.. Ta ta thấy cô nương đi một mình, còn gọi rất nhiều đồ ăn. Nên ta ta chỉ muón ngồi chung.

" Uyển nhi ": Đệch... Ta chắc chắn.. Tên Diêm Vương này, không những vô liêm sĩ. Mà còn muốn giành ăn với Lão nương.

" Không được! Không thể nào để sinh vật nguy hiểm này chiếm lợi thế.

" Uyển nhi ": Không, muốn.

" Diêm Vương ": bất quá ta sẽ trả tiền cho cô nương?

" Uyển nhi ": Được ăn, còn là hắn trả tiền, rất tốt đối tượng ngoan ngoãn.. Như vậy cô rất hài lòng.

" Uyển nhi ": Được.. Ngươi mời khách. Ăn xong Cút xa ta ra.

" Diêm Vương ": mặt giả bộ vui mừng, gật đầu như giã tỏi.

Trong lúc ngồi vào bàn ăn. Diêm Vương miệng nói không ngừng. Hắn nói với cô, hắn là A Vương, nhà ở Thành Tín, cha mẹ mất sớm, hắn phải lên Hành châu này để nương nhờ nhà Ngoại Tổ Mẫu.

- Uyển nhi, cảm thán. Diêm Vương này là đang tự nhục bản thân mình phải không?

Bình thương cả vạn văn, mỗi khi cô từ chức thì hắn mới nói hai ba câu. Còn bây giờ thì sao bla Bla bên tai.... Khiến cô đau đầu muốn phát giận không thôi.

Mắt thấy, đồ ăn đã sắp nguội, cô không thèm để ý Tên Diêm Vương Kia nói dối nữa. Bèn tháo khăn che mặt chuẩn bị ăn.

- Diêm Vương, như vô cùng kinh ngạc khi thấy dung nhan kiều diễm của Uyển nhi, miệng há hốc, không nói nên lời.

- Uyển nhi, hiện giờ đang rất kiềm chế, cảm xúc muốn đánh người Của mình,

liếc nhìn về phía hắn, sau đó cúi đầu ăn.

Nơi đáy mắt Diêm Vương chợt lóe lên một tia thú vị.

(Ting -- độ hào cảm của nam chủ +10%, độ hảo cảm 10%, tỷ xinh đẹp cố gắng lên nha!"")

- -Uyển nhi, không biết Tên Diêm Vương này, vì sao tăng hào cảm cho cô. Nhưng bất quá cô xin nhận... Độ hào cảm sao mà chê được.

- Diêm Vương ": "A" Cô nương, vì sao trước khi ăn phải rửa tay a ~~

" Uyển nhi ": Tên Diêm Vương này, không phải bị đần đúng không? Khóe miệng cô giật giật giải thích.

"Uyển nhi ": Rửa tay trước khi ăn, hợp vệ sinh sẽ không chết sớm.

" Diêm Vương ": gật gật đầu tiếp tục ăn.

" Hèn gì, nhân số linh hồn xuống địa phủ ít như vậy. Con người là quá ham sống sợ chết rồi.

- Địa phủ của hăn, có gì không tốt? Mà không dám xuống a~~~