- -20---#Tiểu Đào Đào.
Đã từ lâu hắn chưa nghe Uyển Nhi gọi hắn thân mật như vậy, trong lòng hắn dối dăm không thôi. Đôi mắt ưu phiền nhìn Uyển Nhi.
" Hàn Ca Ca muội thả diều, diều bay mất rồi. Hàn Ca Ca có hứa sẽ làm cho muội một chiếc diều khác.
" Nếu không muội trở về nói với phụ thân, Hàn Ca Ca nói dối muội...
Nam Cung Hàn ngẩn người, hắn có hứa với nàng ấy làm con diều khác sao? đây là tình huống gì đây?
" Con diều nàng làm mất ở đâu? :" Nam Cung Hàn bất chấp lên tiếng hỏi.
Uyển Nhi bẹp bẹp miệng , hai tay lau lau trán chỉ về cái cây bên phải..
" Hàn Ca Ca người quên rồi sao? Ca ca làm nó vướng trên cây kia. Muội không có khóc..
" Muộn chảy mồ hôi. Ca ca mau làm con diều khác, nếu không muội nói cho phụ thân biết.
" Ô.. ô.. ô:"
Nói xong Uyển Nhi mở lớn hai mắt lẫn miệng của mình, giống như không thể tin được.
" Hàn Ca Ca, người không phải Hàn Ca Ca Hàn Ca Ca không thể cao lớn như vậy được. Người là người xấu...
" Ô.. ô. ô.. Hàn Ca ca mau dẫn muội ra khỏi đây... muội muốn về với phụ thân, oa oa.....
Nam Cung Hàn lóe lên suy nghĩ, có lẽ nàng ấy nhớ ra. Nhưng lại là kí ức năm 8 tuổi, năm đó quả thật hắn có làm mất con diều của nàng ấy..
Sau đó hắn có hứa làm cho nàng một con diều khác. Thì nàng ấy mới chịu nín, không khóc nháo nữa...
Đã 14 năm trôi qua, kỷ niệm xưa ùa về. Khi đó hắn muốn lên ngôi vị nên cần mượn sức của Tống Tướng Quân, khi đó hắn đối xử với Uyển Nhi rất tốt...
Nhưng chỉ là lợi dụng, tới khi hắn là nam nhân thực sự. Là bậc Đế Vương, tính cách ích kỉ nghi kị, hắn làm sao có thể sinh ra tình cảm với nữ nhân.
Tống Tướng Quân lại gây sức ép không nhỏ, hắn càng sợ mất hoàng vị. Càng chán ghét Uyển Nhi, nhưng lúc này nhìn nàng, hắn không thể ghét nổi...
Mà hắn hối hận, nếu như phụ thân nàng không gây sức ép quá lớn. Hắn sẽ giả vờ mà đối xử tốt với nàng... Nhưng mọi chuyện đã quá trễ...
( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +20% độ hảo cảm là 60% tiểu tỷ tỷ rất giỏi)
Nam Cung Hàn nhìn Uyển Nhi, hắn nghĩ nếu nàng ấy nhớ được một đoạn kí ức này. Có phải hay không một thời gian nữa sẽ nhớ hết tất cả mọi chuyện...
Hắn phải phải sao đây?
"Hàn Ca Ca, người lớn nhanh như vậy? Không phải Hàn ca ca hứa khi lớn sẽ thú muội làm thê.
" Sẽ cho muội làm nữ nhân cao quý nhất phải không? Hàn Ca ca hứa cái gì mà hậu hậu
" A -- Hoàng hậu... Hàn Ca Ca đừng lớn nữa. Đợi muội lớn rồi, muội sẽ làm Hoàng Hậu của Hàn Ca ca.
Nghe như vậy, quả thật hắn lúc trước có hứa sẽ cho nàng lên hậu vị. Nhưng khi trưởng thành, hắn muốn hậu vị phải để cho nữ nhân hắn yêu thương thật sự ngồi vào..
Nam Cung Hàn hồi thần, nhìn Uyển Nhi đang nhìn hắn với đôi mắt chờ mong.
" Được, ta liền hứa với nàng. Nàng phải thật nhanh lớn, ta liền.....
" Được rồi, Hàn Ca Ca yên tâm, Hàn Ca ca không thú muội. Thì muội liền xinq phụ thân thú Hàn Ca Ca làm nương tử..
Uyển Nhi nghịch ngợm nói, miệng nở nụ cười khuynh thành. Lôi kéo Nam Cung Hàn đi.
Trong lòng hắn rối loạn, từng mảnh ký úc nhỏ lớn hiện lên trong đầu hắn. Nam Cung Hàn khó khăn vươn tay ra xoa xoa đầu Uyển Nhi.
" Hàn Ca ca, tay cũng thật lớn. Hàn Ca Ca là tốt nhất:" Uyển Nhi đô đô miệng nói.
Nam Cung Hàn gật gật đầu, lúc trước hay bây giờ hắn luôn là người tính kế. Nhưng nàng ấy lại khác, luôn tin tưởng hắn nói, đơn thuần tới ngu ngốc... Hắn không hiểu vì sao chính mình lại ghét bỏ nàng... thật không thể hiểu...
( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +5% độ hảo cảm là 65% tiểu tỷ tỷ cố lên, nhiệm vụ sắp hoàn thành rồi)
Âm thanh hệ thống tăng hảo cảm liên tục, Uyển Nhi có hơi giật mình. Cô chỉ liều mình nói dối vài câu.
Không ngờ hảo cảm lại tăng nhiều như vậy, xem như máu và nước mắt cũng Không uổng phí. Nói không chừng đoạn thời gian nữa liền hoàn thành nhiệm vụ.