Uyển Nhi không chịu thua cuộc, vội vàng chạy theo Hứa Thiên Kỳ. Cô quên mất chính mình đang bị bệnh tim.
Cật lực chạy theo vài bước, lồng ngực cô đau thắt lại. Gương mặt trắng bệch, vô lực ngã về phía trước.
Hứa Thiên Kỳ phản ứng kịp thời, duỗi tay ra đỡ lấy Uyển Nhi. Hắn nhăn mày, nhìn ra cô chịu đựng một cơn đau đớn. Nhưng lại không mở miệng kêu rên lấy một tiếng.
" Cô không sao chứ? Hay tôi cho người đưa cô tói bệnh viện không?
Uyển Nhi lắc đầu, vội vã bắt lấy ống tay áo Hứa Thiên Kỳ:" Cảm ơn chú....cháu nghĩ ngơi chút liền khỏe.
Hứa Thiên Kỳ nhìn sắc mặt Uyển Nhi càng tái nhợt. Hắn không còn biện pháp đành bế ngang Uyển Nhi, tới phòng làm việc của mình.
" Nhìn tôi già lắm sao? Tôi chỉ mới 26 tuổi. " Dọc đường Hứa Thiên Kỳ, không quên đính chính lại số tuổi cho Uyển Nhi biết.
Uyển Nhi âm thầm câu miệng cười, đô đô môi hồng lên:" Xin lỗi! Không phải già "
" Anh rất đẹp, chỉ là ba ba nói. Nam nhân lớn tuổi đều rất tốt... mà tôi nhìn anh liền biết anh là người tốt.
Uyển Nhi nói tới mức chuyện không đúng, liền trở thành có lí. Hứa Thiên Kỳ chau mày, quả thật hắn là nam nhân, nhưng không phải người tốt đẹp gì.
Hắn chỉ hứng thú với nam nhân, nhưng ngay từ đầu hắn nhìn vào ánh mắt. Lẫn gường mặt tỏ ra lạnh lùng của cô gái này, lại gợi lên hứng thú không ít.
Điều kì lạ là, chạm vào người cô gái này. Tạo cho hắn cảm giác thân thiết, mùi hương này rất quen thuộc. Giống như chính mình đã ngửi thấy mùi hương sen này ở đâu đó rồi.
( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +5% độ hảo cảm là 20% tiểu tỷ tỷ rất giỏi)
__________________
- Truyện chỉ được đăng trên app " Medoctruyenchu. Net "
- Mọi thắc mắc xin liên hệ FB " My Phạm ( Tiểu Đào Đào)
______________________
Hứa Thiên Kỳ yên lặng, không đáp lại Uyển Nhi. Hắn trực tiếp bế cô vào tháng máy, tới tầng 10. Đặt Uyển Nhi nằm trên ghế sofa,còn mình gấp rút mở cuộc họp.
Uyển Nhi đang nằm nghỉ ngơi, bất chợt giữa hư không hiện ra dáng người nam nhân. Thân cao 1m9 ngũ quan còn tinh xảo hơn cả cô, vẻ đẹp phi giới tính.
Hơn nữa, hắn không phải là người. Nam nhân này ở dạng linh hồn, vì cô có thể nhìn được đồ vật thấu qua người hắn.
Uyển Nhi trừng đôi mắt lớn lên, cô hít thở không khí vào. Tay không ngừng xoa xoa ngực.
" Mẹ nó! lão nương là bị bệnh tim, liền ngủ trưa một lúc đã gặp quỷ giữa ban ngày. Quá vô lí rồi.
Nam Nhân đó cười xinh đẹp, cất giọng nói quen thuộc. Không thể nào quen thuộc hơn.
[...] Tiểu tỷ tỷ có thấy ta soái ca không? rất anh tuấn có phải không.
Uyển Nhi:"...."
"Mi... Mi là hệ thống công lược? sao bây giờ có bộ dáng này rồi.
[...] Ách " Là ta đổi ma châu, lấy ngoại hình này. Tiểu tỷ tỷ nhìn xem rất đẹp trai đúng không?
[...] Tỷ Tỷ lại đây, sờ một chút đi... có thể sờ nha....
Uyển Nhi hơi vươn tay ra, quả thật có thể sờ. Hơn nữa rất giống với cô ở dạng linh hồn, trong không gian hệ thống.
" Hệ Thống chó chết, Mi xém hù chết lão nương.
[ Hệ •Chó Chết •Thống ]: Tiểu tỷ tỷ, ta yêu cầu tỷ đối xử với ta bình đẳng như con người. Mở miệng ra là mắng
"......"
" Mi Lăn cho lão nương, kẻo nam chủ vào thấy bây giờ
[...] Được! ta phải đi khoe với hệ thống 333 về hình dạng mới này. Cho hắn sáng mắt ra.
Uyển Nhi hơi giật mình, còn có hệ thống khác nữa hay sao? thế mà cô chỉ nghĩ. Có hệ thống công lược và hệ thống mỹ nhân thôi chứ?
Thôi kệ, lão nương lười suy nghĩ. Về sau sẽ hỏi hệ thống dỏm kia cho ra nhẽ.
Cô mệt mỏi chìm vào trong giấc ngủ. Cho tới khi tĩnh dậy đã là hai giờ sau, cô đặt chân xuống, đi thêm vài bước.
Thấy Hứa Thiên Kỳ đang nghiêm túc làm việc, vẻ mặt hắn phi thường nghiêm túc.
Uyển Nhi chăm chú quan sát Hứa Thiên Kỳ. Quả thật là nam chủ, nhìn hắn lúc này rất có phong phạm nam nhân. Còn rất đẹp trai.
Tiếc cho một nam nhân hoàn hảo, vậy mà lại là tiểu thụ. Không sao, sớm muộn gì lão nương cũng bẽ thẳng được hắn.
Hứa Thiên Kỳ đang chăm chú xem văn kiện, liền cảm nhận được có nhiều thêm một người. Hắn nâng mí mắt lên nhìn Uyển Nhi.
Lúc này hắn nhàn nhạt mở miệng, đuổi người:" Nếu cô không còn vấn đề gì, thì nhanh rời đi đi.
" Mở cửa ra, trực tiếp có thể thấy thang máy:" nói xong hắn lại tiếp tục làm việc, không thèm liếc nhìn Uyển Nhi thêm chút nào.
Uyển Nhi rốt cuộc không nhịn được, mà cơ mặt giật giật. Tên nam chủ này, rất giống người tu hành. Ngoài việc nam mô a di đà thì không quan tâm bất cứ thứ gì..
Ngay cả một vị đại mỹ nhân như cô, đứng trước mặt hắn. Vậy mà hắn không thèm liếc, mắt lấy một cái.
Uyển NHi mím chặt môi, thầm mắng. Nếu không phải thân thể này quá tàn nát, thì tên nam chủ này sớm bị lão nương đánh kêu cha khóc mẹ rồi.
Cô tiến lên, ngồi gần với bàn làm việc của Hứa Thiên Kỳ.Hắn vẫn không ngừng đảo mắt, trên đống văn kiện, rứt khoát hỏi.
" Có việc gì? "
" Khi nãy, tôi có nhờ anh giúp một việc. Anh đã đồng ý giúp tôi rồi:" Uyển Nhi, thành thật nói..
Uyển Nhi không thấy hắn trả lời, cô quyết không chịu thua. Liếc mắt lên, liền thấy trên bàn làm có ghi.
" Hứa Thiên Kỳ / Tổng Giám Đốc
Uyển Nhi tiến lại gần hắn hơn, Nghiêm túc mở miệng:" Này anh là tổng giám đốc.
" Vậy không phải, muốn giúp tôi tìm người rất dễ dàng sao? Chú giúp tôi đi, Anh đẹp trai giúp tôi đi..
Hứa Thiên Kỳ cau mày lại, hắn thật sự chịu thua với cô gái trước mặt này. Khi gọi chú lại gọi anh.
Hắn thở ra một hơi, nghĩ thầm. Nếu như hắn mà không giúp cô, có lẽ cô sẽ ăn vạ ở đây không chịu đi.
" Cô chưa gặp qua người kia?:" Hứa Thiên Kỳ không nói chuyện thừa thãi, liền đi vào trọng điểm.
Uyển Nhi gật gật đầu: "Đúng nha! Chưa gặp qua, nên tôi mới nhờ anh tìm người giúp.
Hứa Thiên Kỳ hơi xoa cằm, sau đó hắn quyết định giúp cô cho nhanh. Sau đó giải quyết đống văn kiện trước mặt.
" Vậy cô có thông tin gì về người đó không?
" Hắn chơi một trò chơi " Võ Lâm Truyền Kỳ. Tên nhân vật là Thiên Kỳ Đại Thần.
Hứa Thiên Kỳ nghe xong, khóe miệng hắn giật giật. Không nghĩ tới đối phương lại tới tìm mình.
" Tên của cô là gì?
" Phùng Uyển Nhi "
" Khụ ~ Ý ta hỏi tên trong game " Hắn thật sự không phải nói sao với cô gái này, quá lì lợm.
" Ồ " Nữ Oa..."