Thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt, thoáng cái Uyển Nhi đã ở trong không gian 10 năm.
Bằng với 1 năm ở bên ngoài, xuốt một năm này. Thuyền nhỏ vẫn lênh đênh trên biển, không bị hư hỏng gì.
Có nhiều ngư nhân, thuyền đánh cá lại gần thuyền nhỏ. Tức thì thuyền không người chèo lập tức đi xa, dọa sợ không biết bao nhiêu người.
Lúc này Uyển Nhi, đang ngồi sấp bằng tu luyện. Cảm ứng mình sắp đột phá, lên hóa thần phải chịu lôi kiếp
Cô bình tĩnh lách mình ra khỏi không gian. Lập tức mây đen ùn ùn kéo tới, cuồng phong hét gào. Trên trời sấm chớt như muốn xé nát khoảng trời, ra làm nhiều mảnh.
Uyển Nhi phi người Lên giữa không trung tóc bay theo cơn gió lay động. Đạo lôi kiếp thứ nhất mạnh mẽ giáng lên người cô.
" Ầm... Roẹt....."
Cô mím chặt môi chịu đựng lần lôi kiếp này, một hồi 8 đạo lôi kiếp đã qua, Uyển Nhi thở ra nhẹ nhõm. Vừa bay xuống thuyền.
Hai mắt cô trợn trừng, trong lòng không mừng mắng 18 đồi tổ tông ông trời. Cư nhiên lại có 9 đạo lôi đánh xuống.
" Ầm.........Ầm "
Tích tắc thuyền nhỏ bị đánh cho nổ tung, Uyển Nhi nhanh chóng đứng trên đại đao phi hành.
Cô nhất định phải làm thịt nam chủ, thì mới hết giận. Vì hắn mà cô phải chịu sét đánh.
Uyển Nhi nhìn lên bản đồ siêu cấp, bay theo hướng chỉ dẫn của bản đồ. Đồng thời hệ thống cũng nhắc nhỡ cô.
[...] Tiểu tỷ tỷ bay cao lên một chút, hướng 35° có mây tích điện.
" Được"
[...] 600m có đàn chim đang bay về hướng này, tỷ tỷ rẽ hướng khác đi.
" Ồ hệ thống mi còn biết chỉ đường, vậy mi bắt lão nương mua bản đồ siêu cấp làm gì?
[...] Ách " Tiểu tỷ tỷ, hiệp hội ra sản phẩm, ta chỉ là người bán. Không thể trách ta được.
Uyển Nhi: "Đồ lừa đảo.
[...]"...."
_________
Trãi qua mấy ngày bay không ngừng nghỉ, sương mù lẫn mây đã tiêu tán đi hết. Lúc này cô phi hành giữa trời, ngắm cảnh đẹp như mơ.
Bay thêm một đoạn, loáng thoáng hiện ra đảo nhỏ. Xuất hiện ngay tầm mắt của cô.
[...] Tiểu tỷ tỷ, tới đảo thủy thần rồi. Tỷ nhìn đi.
Uyển Nhi căng mắt ra nhìn, so với hệ thống cô còn kích động hơn. Bản thân chịu khổ mấy ngày, cuối cùng đã tới.
Hòn đảo này thật giống lời đồn, bên trong hoa lệ. Nhưng muốn vào tới, không biết phải trãi qua bao nhiêu khổ sở.
Xung quanh đảo cảnh quan xinh đẹp, còn có rong biển tươi tốt. Uyển Nhi hít thở không khí Biển.
" Thật đẹp, bất quá nếu may mắn gặp được thủy quái. Thì hôm nay lão nương được bữa no.
Hệ thống chỉ biết câm nín, cái bản tính tham ăn này. Không bao giờ giảm xuống, còn có nguy cơ tăng Lên.
Uyển Nhi bước chân lên đảo, nhìn thì rất nhỏ. Nhưng bước lên, lại rất rộng lớn muốn tìm ra tên, Bạch Vũ Long kia cũng là một vấn đề lớn.
Cô trước mắt nghĩ ngơi, tìm thứ gì ăn trước đã. Mấy ngày phi hành không ngừng nghỉ, khiến cô mất khá nhiều sức.
Ở một hồ nước sâu trong hang động, Bạch Vũ Long cảm ứng được có người lên đảo. Hắn lười biếng xoa gương mặt tinh xảo của mình.
Âm thanh êm dịu vang lên.
" Hắc Điểu! ngươi đi quan sát xem, là người nào lên đảo.
Hắc Điểu là sủng vật của Bạch Vũ Long, được ấp trong núi lửa. 500 năm mới nở thành chim.
Mất 1000 năm mới trưởng thành Hắc Điểu như hiện tại, Hắc Điểu nhận được mệnh lệnh, đầu hơi cọ vào tay hắn. Sau đó liền sải cánh bay đi.
Thời điểm này Uyển Nhi đang tìm kiếm trên đảo, xem có gà hay thỏ hoang hay không. Càng tìm càng khiến cô thất vọng.
Trêm đảo này ngoại trừ dược liệu quý ra, thì không có bất cứ con vật nào, kể cả là rắn.
Bỗng cô nghe được tiếng vỗ cánh rất to. Hai mắt Uyển Nhi sáng rực lên, thân là người tu tiên, dù rất xa cô cũng có thể nghe rõ. Đoán được đó là vật thể gì.
Hắc Điểu bay cao, lượn vòng quanh quan sát cô. Thì bất ngờ Uyển Nhi phi thân lên, xuất ra chưởng lực đánh về Hắc Điểu.
Hắc Điểu bị tấn công bất ngờ, gãy cánh rơi xuống đất. Cô nhanh chóng phóng theo Hắc Điểu.
Cô lại gần Hắc Điểu, một tay sách ngược lên, tay kia xoa cằm suy nghĩ.
" Chậc~~ lão nương đang đói, lại gặp ngay con chim béo. Phải to bằng con dê con.
" Tốt nhất vẫn nên nướng, lưu lại vị ngọt của thịt.
Nói là làm Uyển Nhi nhanh chóng, hái một ít dược liệu quý trên đảo. Ướp cùng gia vị và nước linh tuyền.
Hắc Điểu như cảm ứng được mình sắp xong, giẫy gụa không ngừng. Ánh mắt sợ hãi lẫn năn nỉ nhìn cô.
Uyển Nhi biết được nó nghĩ gì, nhưng lại nhìn cái bụng đang đói meo. Cô đành cột mỏ chim lại. Tay kia xoa đầu.
" Ngoan Chim Béo! Gặp lão nương coi như số mi tận. Để lão nương độ kiếp cho mi.
" Kiếp sau nhớ làm con chim béo hơn, lão nương sẽ cố gắng xuống tay nhẹ nhàng, sẽ không đau đâu.
Hắc Điểu nhìn cô rút đại đao ra, chuẩn bị chém tới cổ của mình. Nó dùng sức còn lại tránh thoát bay đi.
Uyển Nhi sinh khí, mắng không ngừng. Tay tích tụ ra lôi cầu, không lưu tình mà đánh xuống Hắc Điểu.
Hắc Điểu lại một lần nữa, rơi xuống. Do bị sét đánh lông đều bị cháy hết.
Uyển Nhi lắc đầu, sách Hắc Điểu về lại, bôi gia vị lên.
" Là mi muốn lão nương ra tay, ban đầu nhẹ nhàng ăn một đao liền không đau.
" Thôi Kệ! Đỡ tốn một công đoạn nhổ lông.
30 phút sau cô đã nướng xong Hắc Điểu. Uyển Nhi ngồi ăn một hồi, cô nhớ ra tên Bạch Vũ Long kia.
Hắn là thuỷ thần chắc chắn chỉ ăn mình cá và rong biển. Cô vẫn nên để dành một ít thịt chim nướng, đem cho hắn ăn thử.
Biết đâu lúc đó, hắn nguyện ý đưa đuôi của mình cho cô ăn.
Uyển Nhi cất một cái đùi vào trong không gian, còn chỗ thừa cô càn quét hết. Vài phút sau Hắc Điểu chỉ còn lại một đống sương.
Vài ngày sau, thân thể đã tốt hơn nhiều, cô bắt tay vào công việc tìm kiếm nam chủ. Từ khi lên hòn đảo, bản đồ siêu cấp không dùng được.
Luôn nhảy lên loạn xạ, khiến cô mất phương hướng. Có khi còn đi qua lại một chỗ nhiều lần.
" Hệ thống mi nhanh giúp lão nương.
[...] Đi về hướng tây, tỷ tỷ cứ đi thẳng. Tự khắc sẽ tới nơi.
Uyển Nhi đành tin tưởng hệ thống, đi về hướng tây. Đi cả một ngày đường, đôi chân như muốn dụng ra.
Điểm quái lạ ở đây là, cô có bay hay phi hành đều mất đi phương hướng. Chỉ còn cách đi bộ.
Sắc trời đã tối, cô còn chưa tìm ra chỗ của nam chủ. Uyển Nhi ngửa mặt lên nhìn trời,mắng to.
" Mẹ Nó! Đi về hướng tây là bắt lão nương đi tây thiên luôn có phải không?
Còn người nào đó đang trông chờ Hắc Điểu trở về, đã vài ngày trôi qua chưa thấy quay về. Hắn có chút lo lắng.
Từ khi làm Thủy Thần, thân cận với hắn nhất là Hắc Điểu. Đã hơn nghìn năm vẫn luôn ở bên cạnh hắn.