Một tháng thoáng qua, Sinh nhật của Nguyên chủ đã đến.
Hạ Gia, phá lệ vui mừng một mảnh, mời tất cả người trên giới kinh doanh, Kể cả Tần Mộc Niên cũng được mời.
Lạc Ngọc Cơ, cho dù có không dám bước ra khỏi nhà đi chăng nữa, thì tối nay cô ta cũng phải bắt buộc ra mặt. Cô ta rất sợ bị bại lộ thân phận của mình.
Tuy rằng thời gian qua, Uyển Nhi không có đi gặp Lạc Ngọc Cơ. Tựa hồ cô cũng hình dung ra, gương mặt mệt mỏi mang theo nổi sợ, ăn sâu vào tâm trí của cô ta rồi.
Hôm nay, tham gia Bữa Tiệc Tần Mộc Niên muốn dẫn cô theo cùng. Hắn biết Hạ Uyển Nhi Bây giờ là giả mạo. Hắn muốn vạch trần Cô ta ngay trong bữa tiệc.
Bằng chứng phạm tội, hắn sớm giao nộp cho cảnh sát, mấy tên mà Lạc Ngọc Cơ thuê cũng đã bị tóm gọn.
Hơn một năm nay, Cô ở bên cạnh Tần Mộc Niên, người hầu trong Tần Gia sớm biết cô có mối quan hệ không bình thường với Tần Mộc Niên. Họ cũng chỉ ghen tị và hâm mộ luôn coi Cô là chủ nhà.
Lúc này Uyển Nhi chỉ suy nghĩ. Đi dự tiệc chắc chắn sẽ có đồ ăn ngon. Cô vẫn nên chuẩn bị ổn thỏa rồi đi thôi.
Uyển Nhi không muốn mình làm mất mặt Tần Mộc Niên, nên cô trang điểm thật kinh diễm, quyến rũ.
Tần Mộc Niên, sớm đã chuẩn bị kĩ càng, hắn mặc một bộ âu phục màu xanh, toàn thân soái ca, cả người đều hiện ra lãnh khí khó gần.
Người khác nhìn vào không ai biết hắn có bệnh sắp chết đâu.
Tần Mộc Niên liền nhấc chân rời đi, vừa vặn gặp được Uyển Nhi đi tới cửa.
Cô chuyển tầm mắt chuyển qua Tần Mộc Niên, nhắc nhở hắn.
" Mộc Niên, anh uống thuốc, ăn một chút gì đó rồi hãy tới buổi tiệc.
Bởi vì phải trang điểm, còn mặc phi thường xinh đẹp quyến rũ, khiến tầm mắt của hắn không di rời khỏi người cô được. Bất giác hắn khó khăn nuốt một ngụm nước bọt xuống.
" Tôi đã uống thuốc rồi, lúc này tôi chưa đói":
" Khụ~~khụ hôm nay cô rất đẹp ": hắn mặt hơi đỏ, quay đi chỗ khác.
Một lúc sau, cô giương mắt nhìn Tần Mộc Niên ": Hôm nay anh cũng rất đẹp.
" Tôi nay, tôi cho anh một niềm vui bất ngờ"
Tần Mộc Niên nhíu mày, sau đó nghiêng đầu nhìn Uyển Nhi. ": Được, Tôi sẽ đợi niềm vui bất ngờ kia ".
Cô nhìn hắn một lúc: "Không còn sớm nữa, chúng ta đi thôi?"
"Được."
- -----------------------
Uyển Nhi theo Tần Mộc Niên, lên xe đi về hướng Hạ Gia,
Vừa xuống xe, Tần Mộc Niên đưa tay ra, ý bảo cô khoác vào. Uyển Nhi vui vẻ khoác Tay Tầ Mộc Niên mà đi vào.
Uyển Nhi Quan sát, thấy Ba Mẹ Nguyên chủ lúc này, đang vui vẻ mời chào khách nHân. Nơi lồng ngực cô ẩn ẩn đau, chỉ muốn nhào tới chỗ Ông Bà Hạ mà ôm lấy.
Tần Mộc Niên, cảm giác được bất thường Từ cô. Hắn chỉ nghĩ lần đầu cô tham gia bữa tiệc có chút lo lắng. Hắn liền vỗ vỗ vào tay đang run run của cô.
" Không sao đâu, một lúc rồi sẽ quen thôi"
" Làm phiền anh lo lắng cho tôi rồi! TÔI không sao!
Hai người đi mời rượu những người mà Tần Mộc Niên quen biết, hoặc có hợp tác làm ăn. Cô nhìn xung quanh, quả nhiên không thấy Lạc Ngọc Cơ ở đâu.
Cũng phải thôi, Nhân vật chính luôn luôn xuất hiện sau cùng. Không cần phải vội..
Ông bà Hạ từ xa, thấy Tần Mộc Niên liền tiến tới chào hỏi ":
" Tần Tổng tới thật sớm.!
Tần Mộc Niên, lành lùng nhìn ông bà Hạ một lúc, lại sót thương cho Hạ Uyển Nhi, bây giờ chết còn không thấy xác đâu.
Còn hai người này, không phân biệt nổi đâu mà con gái của mình, sống chung mái nhà lâu như vậy còn không nHận ra..
" Hôm Nay sinh nhật Tiểu Thư Hạ, tôi tới sớm một chút là điều nên làm. ":
Chào hỏi xong, Uyển Nhi đi theo Tần Mộc Niên tới Bàn khuất người mà ngồi xuống.
Lúc này, ông Hạ lên sân khấu chính diện cầm micro, âm thanh vang lên.
" Cảm Ơn các vị đã nể mặt, tham dư sinh nhật con gái của chúng Tôi Hạ Uyển Nhi,
" Con Gái yêu, ra đây nào.
Tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt về phía sân khấu, Uyển Nhi và Tần Mộc Niên cũng nhìn lên.
Lạc Ngọc Cơ sắm vai Hạ Uyển Nhi, hôm nay cô Ta mặc chiếc đầm đuôi cá, khắp váy được khảm đá quý.
Gương mặt dù được trang điểm đậm, nhưng nhìn vào trong mắt, có phần mệt mỏi.
Lạc Ngọc Cơ, cất tiếng phá lệ ngọt ngào, cố gắng nở nụ cười với mọi người phía dưới.
" Cảm ơn tất cả mọi người đã tới tham dự sinh nhật của tôi, mọi người cứ vui chơi thỏa thích....
Lạc Ngọc Cơ vừa vứt lời, Uyển Nhi đã kéo Tần Mộc Niên đi lên phía trên.
" Hạ Tiểu Thư, hôm nay tôi cũng có món quà tặng cho Hạ tiểu thư.
" Mong rằng có thể làm Hạ tiểu thư đây hài lòng "...
Cô ghé sát vào tai Tần Mộc Niên thì thầm "
: Mộc Niên, anh nhìn cho kĩ nhé.
" Được ".
Lạc Ngọc Cơ, có cảm giác không tốt. Ánh mắt của cô gái kia, nhìn cô như muốn đòi mạng. Lạc Ngọc Cơ lùi dần về phía Sau..
" Không, tôi không muốn Nhận... Cô là ai? Sao lại đi cùng Niên Ca Ca..
Uyển Nhi, liếc ánh mắt sắc bén cho Lạc Ngọc Cơ.
" Tôi là Chủ nợ của cô, hôm nay tôi phải đòi cho bằng hết những thứ cô nợ tôi!
Tần Mộc Niên và ông Bà Hạ. Lẫn khách Nhân không hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì trên màn ảnh chiếu.
Phát ra toàn bộ bằng chứng giết người của Lạc Ngọc Cơ, còn có đoạm ghi âm Tự cô ta thừa nhận mình giết Hạ Uyển Nhi.
Hạ Uyển Nhi....cô tha cho tôi đi.... Tôi sẽ đốt nhiều tiền vàng cho cô.. Tha cho tôi đi.... Tôi biết lỗi rồi.....đừng ám tôi nữa.
" Đúng... Là tao giết mày.. Tao rạch nát mặt mày thì sao? Mày đã chết rồi....
" Tất cả của mày đều là của tao... Kể cả niên Ca ca cũng đang yêu thương tao đấy thôi...
" Mày là quỷ hồn chỉ biết hù doạ tao mà thôi... Mày thử giết tao đi..... HA ha ha ha ha
Toàn bộ người ở trong bữa tiệc đều Im Lặng nhìn Lạc Ngọc cơ, tới khi màn hình không còn phát nữa.
Bà Hạ Xem xong ngất lịm. Ông Hạ chạy tới đỡ bà Hạ.
Nắm lấy bã Vai Lạc Ngọc Cơ đang chết chân tại chỗ.
" Đó có phải sự thật không? Cô đã giết con gái tôi.... Tất cả có phải hay không?
" Cô mau trả lời đi.... ": Ông Hạ vừa khóc vừa gào lên.
Lạc Ngọc Cơ, lúc này như kẻ điên... Luôn miệng cười rồi lại khóc. Khi lại hét lên.
Chỉ xung quanh, ": Hạ Uyển Nhi... Cô đừng tới đây, tôi biết sai rồi..... Hạ Uyển Nhi tôi xin cô... Đừng ám tôi nữa.
" Tôi trả, cái gì tôi cũng trả lại cho cô... ":
Lạc Ngọc Cơ nói xong, cầm Chai rượu vang đập vỡ. Lấy mãnh thủy tinh tự rạch mặt mình, huyết nhục khắp gương mặt.
Đúng lúc này, cảnh sát tới.
" Chúng tôi là người của sở cảnh sát, có người tố cáo Cô Lạc Ngọc Cơ giết người dấu xác.
" Mời cô phối hợp điều tra, Lạc Ngọc Cơ đã điên khùng rồi, làm sao hiểu cảnh sát đang nói cái gì?
"Lạc Ngọc Cơ bị cảnh sát còng tay bắt đi. Buổi tiệc Sinh nhật, trở nên hổn độn, khách Nhân vì thế nói vài câu an ủi với Ông Hạ cũng nhanh chóng rời đi.
Chỉ vài phút đồng hồ, chỉ Còn lại, ông bà Hạ, Uyển Nhi và Tần Mộc Niên.