Uyển Nhi thay đồng phục tới trường, trước kia Trần Lâm Như dính lấy cô bao nhiêu, thì bây giờ xa cách bấy nhiêu, Uyển Nhi cũng thở ra nhẹ nhõm cảm tạ trời đất.
" Đỡ phí công lão nương nghĩ cách tách khỏi nữ chủ nha.
" Còn định không tách được thì xử lí nử chủ luôn cho xong.
[...] Ta không biết phải khuyên tỷ ấy sao nữa. Khuynh Hướng bạo lực càng gia tăng.
[...] Chúng ta là Hệ thống mỹ Nhân. Có thể lây nhan sắc ra đạp ngã người khác. Đứng lên đỉnh cao của đỉnh nhân sinh mà?
" Em câm cho lão nương... Cú đấm của lão nương Vẫn nhanh gọn lẹ nhất.
[...]Hệ Thống đã Off... Chuyển sang Đế độ Wi-Fi.
" Giỏi lắm... Trốn phi thường nhanh " đỡ đau đầu lão Nương.
Uyển Nhi rút kinh nghiệm từ bản thân Nguyên chủ. Trước kia nhút nhát bao nhiêu, thì bây giờ cô phải năng động bấy nhiêu. Nở nụ cười thật nhiều.
Để nam chủ, tự động mà dính lấy cô. Ừm nên lấy chủ đề học hành sẽ tiếp cận thành công cao nhất.
Tiêu Dục Điểm danh Lớp xong,ho khan hai tiếng, ý bảo học sinh trong lớp tập trung
" Hôm nay chủ để của chúng ta học là. Trái đất có hình củ khoai tây~~ mà không phải là hình cầu.....
- Trong tiết học, Uyển Nhi năng nổ phát biểu ý kiến và câu hỏi trọng điểm của bài học hơn.
Các bạn học thì ngạc nhiên với biểu hiện của cô. Còn Trần Lâm Như căm hận, vì không có đất cho cô ta diễn.
Tiêu Dục nhìn dáng người nhỏ xinh xắn. Điềm đạm đáng yêu của cô, nghiêm túc năng nổ học hành khiến hắn rất hài lòng. Và để ý hơn về nữ sinh này.
( Ting --- ĐỘ HÀO cảm của nam chủ +10% bây giờ là 20% tỷ xinh đẹp cố gắng lên)
Kết thúc buổi học cô gọi cho tài xế đến đón cô về.
Các nữ sinh thấy hình tượng của Uyển Nhi rất đẹp, nên thay nhau rủ rê đi thay đổi kiểu tóc và quần áo.
••••••••••••••
Nhà hàng được bao trọn, đèn chùm lung linh sa hoa. Tiếng nhạc du dương, tiếng ly khẽ chạm vào nhau. Nhiều người đeo lên nụ cười giã dối nói chuyện với nhau. Cùng nhựa tụ họp một chỗ.
Tối nay Uyển Nhi cùng Ông bà Lâm, tham gia buổi tiệc trong giới kinh doanh. Mà Tiêu Dục có gia thế khủng, cũng có tham gia.
Uyển Nhi bất chấp năn nỉ Ông Bà Lâm cho đi theo cùng. Ông bà Lâm thấy con gái làm nũng nên đành cho con gái yêu theo.
Uyển Nhi ăn mặc thật xinh đẹp, đi cùng Ông Bà lâm, rất nhiều đối tượng tiến lại nịnh nọt ông bà..
" Lâm Tổng, lâu rồi không gặp, Lâm Tổng khỏe chứ "
" Ông lâm lịch sự chào hỏi lại " Tiêu Tổng, cũng tới nơi này sao, thật có duyên nha!
" Phu Nhân Của Ông Tiêu lên tiếng ": " a" vị này là thiên kim của Lâm Tổng sao. Lớn lên thật xinh đẹp. Còn xinh đẹp hơn các tiểu hoa đán trên màn ảnh nha. ~~ con trai tôi có làm giáo viên dạy học trong trường của Lâm Tiểu thư đây, tôi sẽ bảo hắn để ý tới Lâm Tiểu thư.
" Ông Lâm Khách sao trả lời": Vậy là làm phiền con trai Của Tiêu Tổng rồi... ~~~
Tiêu Dục rất ít khi đến nơi đông đúc này, ai ai cũng giả tạo cười nói. Khiến hắn phi thường bực bội.
Trong lúc vô tình quét mắt xung quanh, hắn nhìn thấy dáng người yêu kiều, hơi kinh ngạc. Lần đầu tiên đi đến yên hội như vậy, liền gặp được học sinh của hắn. Lại là cô học trò gần đây rất chăm ngoan.
Tiêu Dục để ý, học sinh này của hắn.. Bình thường mặc đồng phục rất xinh đẹp đáng yêu. Còn tối nay thì xinh đẹp động lòng người, rất câu dẫn người khác khi nhìn vào.
Hắn bước lại về phía Ông Tiêu... Chào hỏi với Ông Bà Lâm.
" Đây là con trai của tôi, mới Nhắc tới " Tiêu Dục.
" Em chào thầy giáo! Không ngờ gặp được thầy ở đây ": Uyển Nhi tỏ vẻ lơ đãng, giống như thật sự có duyên mà gặp.
Tiêu Dục vẫn cao lãnh, lạnh lùng đáp lại.
" Oh " Đã tan học không cần gọi tôi là thầy giáo, cứ gọi Là Tiêu Dục. Tôi cũng chỉ hơn em 9 tuổi...
" Tiêu Dục Ca ca ":Uyển nhi ngọt ngào mà gọi....
" Tiêu Dục nghe Uyển Nhi gọi tới ngọt như vậy, tâm trạng hơi ngứa... Rất nhanh thay vào đó là vẽ lãnh đạm, lạnh lùng.
" Ưh" Em đi dạo cùng tôi không?
" Uyển Nhi ": Tất nhiên là được rồi.
Uyển Nhi và Tiêu Dục xin phép Ông bà lâm và ông bà Tiêu rời đi.
Hai bên phụ huynh nhìn, hai người rời đi cảm thấy rất xứng đôi vừa lứa. Nên hai bên nói chuyện thập phần ăn ý hơn.
Hai người đi dạo tách khỏi nơi ồn ào kia. Không khí có chút quỷ dị. Uyển Nhi đành lên tiếng trước.
" Tiêu Dục Ca ca. Sau này có thể dạy kèm Uyển Nhi hay không?: Đôi mắt cô mở to, chớp chớp lay động.
Tiêu Dục, bị ánh mắt đấy nhìn tới mềm lòng. Nên không từ chối được.
" Được. Tất nhiên là được rồi "
" Thật tốt quá. " Uyển Nhi cười tới mức quá xinh đẹp đi.
Tiêu Dục bị thất thần trong nụ cười ấy. Mất một lúc sau mới hoàng thần lại.
( Ting --- độ hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 25% tỷ xinh đẹp cố gắng lên)
Uyển Nhi hơi tức giận. Tại sao nam chủ này tăng hào cảm cũng keo kiệt tới vậy chứ....
" Lão nương muốn dằn mặt hắn một trận.
" Đẹp trai mà rất hẹp hòi còn là cục đá đông băng lãnh không thèm cười... Hừ
[...] Tỷ xinh đẹp, xin tỷ đừng hở một chút là đánh người. Một chút là xử lý có được không?
[...] Xinh đẹp phải đi đôi với ôn nhu dịu dàng, không phải xinh đẹp đi cùng với thần kinh đâu...
" Lão nương có sao? Làm gì có chuyện đó? Em đừng nói lung tung.
- ------------_-_---
Sau khi yến hội kết thúc, hai bên Lâm gia và Tiêu gia rất vừa lòng hai đứa nhỏ. Nếu kết thông gia với nhau thì phi thường tốt.
Tiêu Dục lúc này Cũng Dẫn Uyển Nhi trở lại. Lúc tạm biệt Uyển Nhi cũng không hẹp hòi mà tỏ ra ấn tượng rất tốt cho ông bà Tiêu.
Lễ phép chào tạm biệt, rồi rời đi với Ông Bà Lâm.
Tiêu Dục nhìn thấy vậy, cảm giác nội tâm có chút thay đổi. Từ một cô học sinh ngoan ngoãn, bây giờ lại trở thanhd tiểu muội xinh đẹp đáng yêu...
Lúc lên xe với ông bà Lâm, Uyển Nhi liếc thấy Trần Lâm như đang trong bộ đồ nhân viên.
Đáy mắt Uyển Nhi hiện lên tia vui vẻ, theo cốt truyện đây là lúc Trần Lâm Như tiếp Cận Tiêu Dục. tiên cơ của nữ chính bị cô cướp đi.
Xem Trần Lâm Như tiếp Cận Tiêu Dục như thế nào?
Trần Lâm Như, lúc này nghiến răng nghiến lợi nhìn Uyển Nhi, tới mức hiện lên tia lửa. " Hừ Lại là Lâm Uyển Nhi" Vì cái gì cô ta luôn tới trước.
Cô là người tu tiên, không thể thua một Phàm Nhân được... Bàn tay Trần Lâm Như đâm vào lòng bàn tay tới cháy máu. Mà bản thân cô ta không phát hiện ra. Tức giận tới mức dậm chân xoay người bỏ đi.
Uyển Nhi, thu hết biểu hiện của Trần Lâm Như vào mắt. Môi nhếch lên một đường cong tuyệt Mĩ.
" Lão nương nói rồi. Tranh mỹ nam với lão nương là chuyện không bao giờ xảy ra.
Trò vui mới bắt đầu thôi.
" Tu tiên gì chứ? Không phải vẫn ngu ngốc đó thôi sao?
[...] Tỷ xinh đẹp. Tỷ đang tự mắng bản thân mình sao?
[...] Ta thấy tỷ chỉ giỏi về học hành. Còn đối với chuyện nhân sinh. Không khác gì mỹ Nhân không mang não.
" Em Câm Miệng Cho Lão Nương"~~~