Hệ Thống Xin Xếp Hàng

Chương 65: Trừ Ma Vệ Đạo




Thẩm Phong khóc không ra nước mắt, hiện tại hắn đang trong vòng vây của địch, điều hiển nhiên chính là địch nhiều ta ít, địch mạnh ta yếu, địch hung ác ta nhân từ, địch là thợ săn còn ta là con mồi, hoàn toàn dưới cơ, vậy mà giờ còn đụng phải cái nhiệm vụ quái ác "Tuyệt địa cầu sinh", sao hết lần này đến lần khác cứ bắt hắn đi tìm chết vậy không biết?

Đang ở thế yếu, ca đã không muốn chống cự, tính nằm xuống mà đợi hơn 50 thằng theo sau lần lượt bạo cúc hoa đây mà không được nữa, haizz?

Nằm dưới không chịu, thích nằm trên sao, muốn ta bật lại bọn chúng?

- Mà trước khi kí chủ chết, nên lôi theo 20 thằng đệm lưng chứ sao nằm chờ người ta tới thông như vậy, sao coi được?

Tiểu Bí đem nội dung nhiệm vụ tràn ngập ác ý này lập lại một lần nữa, sau lại lấy tuyệt cmn chiêu thành danh ra, một giọng nói ngây thơ vang lên:

- Xin hỏi kí chủ có tiếp nhận hay không nhiệm vụ đặc thù 'Tuyệt địa cầu sinh'?

Thẩm Phong đang muốn từ chối ngay lập tức, nhưng lời chưa nói ra thì kinh hãi phát hiện vấn đề.

- Cái wtf gì mà… trước khi chết trận!?

Thẩm Phong trợn tròng hai mắt,

- Ta đkm bọn ngươi, 10086 hệ thống ba ba trong người ta ơi, các ngươi nỡ lòng nào thấy chết mà không cứu, ta chết rồi ai chơi với bọn ngươi nữa?

- Không, không, không, kí chủ ngài mới là ba ba, bản đại... Bản tiểu đệ rất sợ kí chủ sau khi thành công hóa rồng thì không chịu nhận tiểu đệ đây này, làm sao nỡ lòng nào nhìn ngài như thế! Kí chủ ba ba của ta, ngài không phải đang tìm kiếm một cơ hội để trang bức sao? Cơ hội tới rồi nha! Cái gì chó má Huyết Sắc Tri Chu, săn bắn cái cờ ứt, dám trêu kí chủ ba ba của ca, giết bọn hắn không còn manh giáp! Hừ, kí chủ ba ba ngài rất ư là trâu bò! A, là do hệ thống ăn cắp hèn mọn nói như vậy, không phải ta.

Tiểu Bí bắt chước ngữ khí muốn ăn đòn của tên hệ thống ăn cắp hèn mọn kia.

Thẩm Phong ngu người, hệ thống thôi mà cũng thù dai vkl ra!

Thẩm Phong tức điên, nói:

- Đại gia mày hệ thống Ăn cắp Hèn mọn... phong cách của ngài không phải hèn mọn sao? Giết bọn hắn không còn manh giáp, trực diện như thế, bạo lực như thế, liều mạng như thế, xin lỗi ta éo làm, ok!

Tiểu Bí chính nghĩa nói:

- Bản hệ thống sau khi được kí chủ giáo hóa, đã cải tà quy chính, hối cải để làm người mới, quyết định thay đổi thành một hệ thống mới, lên đi, kí chủ ba ba, người đẹp trai thanh lịch vô địch khắp vũ trụ như ngài, nhất định có thể giết bọn hắn không còn manh giáp, trở thành một siêu anh hùng thế hệ mới! Hệ thống ăn cắp hèn mọn nói thế đấy.

Mắt Thẩm Phong trợn trắng, hắn làm sao xui xẻo như vậy, lại sở hữu một cái hệ thống hố hàng như thế chứ!

Nó đúng là thù dai, muốn ép hắn cúi đầu a?

Ngây thơ, ngươi cho rằng lão tử sẽ cúi đầu sao? Ha ha!

Vậy thì chấp nhận thôi...

- Cái kia, hệ thống ba ba, có viện trợ gì hông?

Thẩm Phong thỉnh cầu viện trợ!

- Kí chủ ba ba một thân nữ trang, khí vật đầy người, còn muốn viện trợ gì nữa? Ôi, tên hệ thống kia nói như thế.

Khí vật đầy người!

Thẩm Phong nghe xong muốn giết người!

Tiểu Bí tựa hồ cũng không chịu nổi độ lầy của cái hệ thống kia, khôi phục giọng lại bình thường, thấp giọng nói:

- Kí chủ, kỳ thực... Hệ thống chúng ta không thể nhúng tay vào việc thực hiện tiến độ của nhiệm vụ... Hệ thống chỉ có thể căn cứ vào sự kiện ngài đang đối mặt mà khởi xướng một nhiệm vụ tạm thời, cung cấp công năng tạm thời, cũng là quy định của sự kiện, không phải là bịa đặt. Tỷ như “Tuyệt địa cầu sinh”, nhiệm vụ này là đã sớm bố trí, chỉ đợi ngài gặp phải tình cảnh thỏa mãn yêu cầu mới được kích phát, chứ không phải hệ thống ăn cắp kia biết được tình cảnh hiện giờ của ngài mà mở ra “Tuyệt địa cầu sinh” đâu. Nói cách khác, hệ thống ăn cắp cũng như 10085 hệ thống khác đều không có quyền tạm thời tạo ra nhiệm vụ hoặc tạm thời cung cấp công năng viện trợ đâu.

Thẩm Phong nghe đến đau đầu, miễn cưỡng tổng kết nói:

- Vì lẽ đó... Nhiệm vụ, công năng, sự kiện đã sớm được thiết lập rồi chứ gì, cái hệ thống thô bỉ kia chỉ là thùng rỗng kêu to? Nó ngoại trừ khiêu khích, dụ dỗ ta, thì cả rắm cũng không có?

"A..."

Tiểu Bí muốn nói lại thôi nói:

- Cũng có thể … Hiểu như vậy......

- Hệ thống ăn cắp thô bỉ kia, ta dkmmdbgm @#@@¥@¥@%@!! &amp¥&amp%... &amp#%@! ¥! #! #.#!... (đã lược N chữ).

Sau khi mắng sướng miệng, cảm giác thân thể trống rỗng, Thẩm Phong có chút uể oải, mệt mỏi nói:

- Tiểu Bí, dù ta có sắp chết đến nơi, thì bọn hệ thống các ngươi cũng không có cách nào nhúng tay vào, thật sao?

Tiểu Bí thấp giọng nói:

- Ừm... Hệ thống không có cách nào can thiệp vào vận mệnh của kí chủ, cũng giống như kí chủ trước kia, Tiểu Bí còn chưa kịp sinh ra, thì ngài ấy đã bị đinh đinh đinh... Leng keng bạo nổ chết mất rồi, rất thê thảm.

Thẩm Phong tê cả da đầu, hồi tưởng lại tình cảnh lúc đó, nghĩ đến thôi cũng muốn xoắn ra quần!

- Để ta suy nghĩ thật kỹ!

Thẩm Phong hít sâu thêm mấy lần, để mình yên tĩnh suy nghĩ một chút.

Hắn cần phải phân tích lại tình huống bây giờ.

Nếu nhiệm vụ được chỉ định khi căn cứ cảnh tượng trước đó, đồng thời hệ thống ăn cắp hèn mọn không thể nhúng tay vào, như vậy, cái nhiệm vụ "Tuyệt địa cầu sinh" này có độ tin cậy rất cao, muốn "Tuyệt địa cầu sinh", có lẽ phải hoàn thành nhiệm vụ này rồi.

“Trước khi kí chủ chết trận!”, vậy là mình có thể tử trận, mà rõ ràng khả năng mình mất mạng rất cao, đây không phải đi du lịch, mà là cuộc đấu tranh sống còn.

“Săn được 20 thành viên Huyết sắc Tri chu" có nghĩa là ở thế giới chó chết này có hơn 20 tên là thành viên của bọn Nhện mà mình chỉ cần thông ass hai mươi tên, nếu như vậy thì mình vẫn còn cơ hội sống sót, vì đối phương không thể xác định được vị trí của mình, mình đánh du kích được mà.

Địch tiến ta lùi, địch trú ta quấy, địch mệt ta đánh, địch lùi ta đuổi! Binh pháp nhà họ Thẩm có dạy như vậy.

Không cùng lúc đánh cả hai chục thằng được thì ca không biết đánh lén à, lâu lâu đâm một em lát thì chọt một đứa, cái này thì ca làm được!

- Đúng rồi, Tiểu Bí, phần thưởng của nhiệm vụ là cái gì?

Thẩm Phong chợt nhớ mình còn chưa biết phần thưởng của nhiệm vụ, liền vội vàng hỏi.

Ở đây thì không khỏi không phê bình thanh niên Tiểu Bí rồi, ta quên hỏi là ngươi cũng im theo à, ít nhất phải chủ động gợi ý chớ, người ta thường nói "Có việc thư ký làm, không có chuyện làm thư ký, ngươi đây không trợ giúp được gì phải ra dáng thư ký chứ!

- Kí chủ!!!

Tiểu Bí nghe được tiếng lòng của Thẩm Phong, kháng nghị nói:

- Tiểu Bí sẽ cố hết sức để xuất thế để kí chủ còn làm mà!

Thẩm Phong: "..."

Một lát sau, Tiểu Bí mới tiếp tục nói:

- Hoàn thành nhiệm vụ đặc thù, ngài có thể nhận được thưởng đặc biệt. Nội dung là: 1) Ba lần tùy ý sử dụng ăn cắp, thuật ăn cắp có thể dùng với đối tượng tùy ý, không cần điều kiện ăn cắp! 2) Mỗi ngày đều có tin tức nhắc nhở cho nhiệm vụ thứ hai.

Hai mắt Thẩm Phong sáng ngời, ba lần tùy ý sử dụng thuật ăn cắp, đây là chuyện tốt nha, không quan tâm điều kiện là gì, thực quá thoải mái đi!

Còn cái số hai dù có chút vô bổ, nhưng có thể nghiệm chứng mình đúng hay sai thêm một lần nữa, cũng là chuyện tốt.

Phần thưởng này, quả thật không tệ.

Nhưng...

Cứu không được mệnh a!

Thẩm Phong còn tưởng rằng phần thưởng của nhiệm vụ có thể giúp hắn "cầu sinh", nhưng nhìn cục diện hiện giờ, mười lần tùy ý ăn cắp cũng cứu không được hắn.

- Lẽ nào việc săn bắn mấy “con nhện” này chính là cầu sinh? Trốn đằng đông nấp đằng tây chỉ có thể ngồi chờ chết? Chủ động xuất kích mới có thể tuyệt địa cầu sinh?

Thẩm Phong cau mày suy tư.

Nếu bọn Huyết sắc Tri chu chia ra phân tán khắp nới, hắn có thể đánh lén, không ngừng cắt giảm số lượng địch nhân, có khả năng giết ra một con đường sống.

Nhưng chỉ sợ gặp biến, vạn nhất trong đó có giấu một tên cao thủ, mình chỉ là một tên Linh Quan Cảnh cặn bã, cho dù người ta đứng im cho ngươi đến giết, ngươi cũng bị phản chấn mà chết ngược a!

- Kí chủ...

Tiểu Bí thấp giọng nói: - Cố lên...

Ánh mắt Thẩm Phong lóe lên một tia tinh quang, cắn răng một phát rồi giậm chân một cái, hừ một tiếng yêu kiều, quỷ hà! (Vkl)

- Kệ cmn thôi, ta nhận!

Liều mạng!

Không liều thì không thể sống!

Quản chi ba bảy hai mươi mốt!

Một đao là một đầu con nhện!

Giết bọn nó, người ngã ngựa đổ!

Giết bọn chúng tơi bời tan tác!

Giết đám chúng nó không còn manh giáp!

Trừ ma vệ đạo, thay mặt chính nghĩa!

Ta muốn như thế!

Mà… thật ra chỉ là ta cố mạnh mẽ thôi, ai cứu ta với, hu hu!