Hệ Thống Xin Xếp Hàng

Chương 33: Cẩn Thận, Coi Chừng Bị Lật Kèo!




- Đinh! Kiểm tra đối tượng cần ăn cắp!

Thẩm Phong kinh ngạc, nghĩ đến đối tượng mình cần lấy đồ, vốn đang yy về phần tin tức thu được kia, nhưng trong lúc này, hắn có dự cảm không được tốt lắm.

Thẩm Phong do dự trong chốc lát, hỏi: "Đối tượng là là... cô gái sau lưng ta hả?"

Tiểu Bí trả lời:

- Đúng vậy a.

Thẩm Phong thật sự không biết làm sao, hắn vừa suy nghĩ sau này nếu gặp bà cô này ở đâu thì nên đi đường vòng, chỉ mong cuộc đời hai đứa như hai đường thẳng song song, không bao giờ thấy mặt, để cho chuyện hiểu lầm không thể giải thích kia như một kỉ niệm khó quên.

Mà hiện giờ nàng lại là đối tượng trong nhiệm vụ tiếp theo này, đây không phải là "Tự chui mình vào rọ" như truyền thuyết sao? Mã cha cái hệ thống này, sao mày đào hố cho bố không cách nào thoát thế hả con.

"Điều kiện ăn trộm."

Dù biết rõ là hố to, nhưng vẫn không thể cưỡng lại sự hấp dẫn của hai chữ " Thần cấp", Thẩm Phong thầm nghĩ, nếu điều kiện ăn trộm là sinh ra ngẫu nhiên, vậy vạn nhất nhiệm vụ rất đơn giản thì sao chứ, he he!!

Tỷ như sờ cái tay, bắt cái chân, đánh cái mông, những điều chỉ cần động thân một chút là có thể hoàn thành, vậy chẳn phải vui vẻ cả đôi bên, ha ha!!

"Đinh! Điều kiện cần trộm: Làm nhân cách phân liệt."

Sự thật chứng minh, đời không như là mơ nên đời thường giết chết mộng mơ (Trích "Đời không như là mơ - Hiền Thục" ^^!).

Nghe cái điều kiện tào lao bác nháu, Thẩm Phong thiếu chút nữa hộc máu chết vì tức, chu mỏ mắng:

- Ngay cả nhân cách mà phải làm cho phân liệt, thật quá đáng!

Tiểu Bí vô tội nói:

- Điều kiện là sinh ra ngẫu nhiên...

Thẩm Phong đảo cặp mắt trắng dã, hắn phát hiện, những điều kiện ăn cắp từ trước đến nay, chẳng cái nào không thô bỉ cổ lỗ sĩ cả, trộm của bảo vệ buộc hắn phải giả nữ, rồi trộm quét sân thì gặp lão nhân kêu hắn đi rửa nhà vệ sinh nữ, giờ đến trộm cô gái còn quá đáng hơn, lại muốn "Làm cho tâm thần phân liệt".

Quá quỷ dị, thấy thế nào cũng là "Âm mưu' của một hệ thống thô cmn bỉ mà.

Bất kể là điều kiện ăn trộm ngẫu nhiên như thế nào cũng thế, Thẩm Phong có lý do để nghi ngờ, điều kiện ăn trộm chắc là lựa ngẫu nhiên trong một đống điều kiện hèn hạ đã có sẵn, dám là vậy lắm à.

Những lần thô bỉ trước, hắn miễn cưỡng có thể chấp nhận, dẫu sao người hắn sẵn tính bẩn bựa, cho nên dù là nam giả nữ, đi chùi toilet nữ, mặt dầy một chút là có thể làm được.

Nhưng làm con người ta phải "Nhân cách phân liệt" thì thật quá mức, con người phải chịu kích thích về tinh thần cực độ, vì muốn trốn tránh thực tế mới có thể sinh ra nhân cách thứ hai,mà cô bé sau lưng lại hiền lành, thánh thiện, trong sáng như thế, hắn làm sao có thể nhẫn tâm tổn thương nàng đây?

- Không làm!

Không nói đến độ khó, coi như có thể làm được, Thẩm Phong hắn nhất định cũng không làm!

Tiểu Bí ấp úng nói:

- Đối tượng ăn trộm thần cấp chỉ có tỉ lệ một phần trăm triệu, nếu hoàn thành, tất có thần khí, không có ngoại lệ...

- Bớt xàm đi.

Thẩm Phong trầm giọng nói:

- Đừng bảo chỉ là một món thần khí, coi như trăm món, hai vạn món, ca cũng tuyệt đối không làm, Thẩm Phong ta dù chỉ là một tiểu nhân vật, không phải người cao thượng, càng không phải Thánh nhân, không có ý tưởng vĩ đại như cứu vớt chúng sinh, lại còn hơi ích kỷ, lười biếng, một người tục tằng, nói dễ nghe một chút là tự kêu, không tranh với đời, nói khó nghe một tý thì là một người cẩu thả, không có mục tiêu nhân sinh. Một người mập mạp họ Cao đã từng nói: "Cuộc sống không cần vang dội, chỉ cần an vui", ta cảm thấy rất có đạo lý, ta thích vô tư, không ôm chí lớn. Dù ta không có tiềm chất trở thành đại nhân vật, nhưng ít ra... Ta còn có lương tri, có nguyên tắc của riêng mình, không thể chỉ vì lợi ích của mình mà lãnh khốc vô tình đi tổn thương người vô tội, đây là việc chỉ có cầm thú mới làm, còn lão tử không làm!!

- Ừm.

Sau một lúc trầm mặc, Tiểu bí nói:

- Kí chủ nói đúng.

Ở nhiều phương diện, Thẩm Phong rất tùy tiện, nhưng trong một số chuyện lại rất cố chấp, đến khi thiếu nữ ra khỏi nhà vệ sinh, hắn vẫn không nhúc nhích, thái độ kiên quyết!

"Chắc chắn có thần khí, không có ngoại lệ", đối với cám dỗ như thế mà vẫn bất vi sở động, một chút đau lòng cũng không có.

Hệ thống có thể dụ dỗ hắn, nhưng không thế nào định đoạt giúp hắn, hắn có thể không cần liêm sĩ, nhưng không làm trái lương tâm của mình.

- Nghe đây, ừa ta nói ngươi đó, hệ thống ăn trộm thô bỉ! Ngươi chớ ép lão tử làm những chuyện vô sĩ! Nếu còn ép, lão tử không làm! Này người anh em, suy nghĩ thật kỹ, còn đến 10084 hệ thống ở phía sau, tùy thời tùy khắc chờ bạo cúc hoa của ngươi đó, tới lúc đó ngươi sẽ chết vì sướng mất, biết chưa?

Thức thời mới là trang tuấn kiệt, thỉnh thoảng lấy lòng Kí chủ như ta đây một chút thì chết hả, phải gắn kết mối quan hệ giữa hai chúng ta chớ, nghe hiểu không? Nghe hiểu thì nhớ, đừng nghĩ biện pháp ép bức ta!

Haiz..., ngươi còn không bằng ‘hệ thống so tay vô địch’ nữa kìa, người ta không có chức năng ngưu bức, nhưng ít ra biết lấy lòng ta, còn ngươi? Ngoài việc đào hố sâu chờ ta nhảy vào thì còn làm được gì? Nếu một ngày nào đó lão tử cường đại, có thể tự chọn hệ thống cho mình, ngươi cảm thấy ngươi còn tác dụng với ta sao? Sau này, ta dám chơi với ngươi nữa ư! Hừ, suy nghĩ cho kĩ vào! Đừng vì một phút huy hoàng rồi dập tắt, phá hủy cả đời của mình!

Thỏ bị ép tới đường cùng có thể cắn người, Thẩm Phong bị ép, thì cóc quan tâm hệ thống hệ thiết gì, ca uy hiếp chú mày đó, rồi sao?!!

Tiểu Bí: "..."

...

...

Bất kể cái hệ thống thô bỉ kia có tỉnh ngộ hay không, sau khi nói sướng miệng xong, Thẩm Phong chỉ có thể ngoan ngoãn vệ sinh sạch sẽ WC, nghỉ hơi, chém gió một tràng về nhân tình thế thái là hệ thống sẽ tự kiểm điểm chính mình rồi ngoan ngoãn dâng lên phần thưởng lên, đây là chuyện không thể, muốn được thưởng, hoàn thành nhiệm vụ đi rồi tính tiếp.

Thẩm Phong đứng đợi thêm vài phút, xác nhận Triệu Tiểu Hi đã rời đi mới bắt đầu dám làm việc của mình, lau rửa nhà cầu, thật may là các thiếu nữ của chúng ta rất chú ý vệ sinh, cho nên nhà cầu không quá dơ, cũng không có mùi lạ, so với bên mấy ông đực rựa, thì thơm thoa hơn rất nhiều.

Gần 30 phút trôi qua, vì bên ngoài cửa đã thông báo "Đang dọn vệ sinh" nên không còn con hàng nào vào nữa, Thẩm Phong rốt cục hoàn thành công việc chùi rửa của mình.

Sau khi làm xong, Thẩm Phong đến gặp lão nhân vẫn còn đang quét sân, giơ tờ giấy viết:

- Ông ơi, nhà vệ sinh đã được lau chùi xong rồi, ông còn chỗ nào cần cháu giúp không ạ?

Lão nhân lắc đầu:

- Hết rồi, quét ở đây nữa là xong rồi, tiểu cô nương, cảm ơn cháu, ta có thể làm nốt việc còn lại.

Theo lời nói của cụ. trong đầu Thẩm Phong vang lên tiếng thông báo.

"Đinh! Điều kiện ăn trộm đã hoàn thành."

Thẩm Phong thở ra một hơi, cuối cùng cũng đã hoàn thành, dù xuất hiện ở đây có hơi kỳ kỳ, nhưng nói chúng là điều kiện nhiệm vụ cũng dễ nhai, he he.

Thẩm Phong cùng lão nhân xã giao vài câu, đang định chuẩn bị rời đi, tiếp tục công việc "Tham quan" của mình.

Ngay lúc này, ông lão đột nhiên gọi hắn lại, nói:

- Tiểu cô nương, trong xưởng giờ không còn ai cả, đều đi xem náo nhiệt hết rồi!

Thẩm Phong nghi hoặc:

- Không còn ai sao ạ?

- Đúng vậy!

Lão nói tiếp:

- Đám công nhân sớm đã đi xem cuộc tranh tài về chế tạo hết rồi.

Thẩm Phong ngạc nhiên, làm công nhân sướng vãi vậy ta, đang làm mà cũng được nghỉ nữa sao? Tranh tài chế tạo? Tranh cm gì mà trâu bò thế?

Về mặt rèn, hắn cũng có hắn thú cực lớn, giờ lại nghe có cuộc tranh tài lớn đang diễn ra, nhất thời cảm thấy tò mò.

Thẩm Phong viết ra hỏi:

- Nơi so tài diễn ra ở đâu ạ?

- Bên kia.

Lão đầu chỉ một tòa kiến trức hình vòng cung bên đối diện đường, nói:

- Cuộc so tài diễn ra ở đó đó!

Thẩm Phong dõi mắt nhìn thấy, giờ vẫn còn thấy vài ba nhóm người đang đi nhanh hướng đến nơi đó, vội vàng cáo từ lão nhân, hắn cũng đi theo người ta xem náo nhiệt.