Ăn tối xong hai người đi tắm uyên ương rồi đi ngủ. Buổi chiều vận động kiệt sức rồi nên tối hai người ôm nhau ngủ.
Sáng hôm sau Hàn Mặc còn chưa ngủ dậy thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
- Alo, ai vậy.
Hàn Mặc nghe điện thoại.
- Là tôi Dương Cẩm Linh, Hàn Mặc hôm nay anh rảnh không đến nhà tôi đi.
Người gọi đến là Dương Cẩm Linh, cô nàng này rất nóng lòng Hàn Mặc đến nhà mình.
- Được lát nữa tôi sẽ đến.
Hàn Mặc nói ra.
- Được tôi chờ anh.
Dương Cẩm Linh nói rồi cup điện thoại.
- Hàn Mặc nhà ta lại đi lừa gạt cô gái nhà lành nào đây.
Hà Vũ Vi ngữ khí lạ nói ra.
Lúc chuông điện thoại của Hàn Mặc reo Hà Vũ Vi cũng đã bị đánh thức nên nghe được cuộc đối thoại của Hàn Mặc và Dương Cẩm Linh.
- Vi Vi nhà ta đây là đang ghen sao?
Hàn Mặc cười nói ra.
- Hứ ai thèm ghen chứ dậy đi đã hơn tám giờ rồi.
Hà Vũ Vi đứng dậy đi ra ngoài.
Hàn Mặc cười cười cũng rời giường đi vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt.
- Vi Vi em đi cùng anh không?
Ăn sáng xong Hàn Mặc nói Hà Vũ Vi gọi cùng.
- Không anh đi đi em ở nhà tu luyện thôi.
Hà Vũ Vi nói ra.
Hà Vũ Vi biết mình bây giờ lực lượng còn thấp sẽ vướng chân Hàn Mặc nên muốn mua kịp để đồng hành của Hàn Mặc.
- Được, vậy anh đi đây.
Hàn Mặc nói rồi mở cửa đi ra ngoài.
Gọi một chiếc taxi Hàn Mặc đi đến Dương gia. Ba mươi phút sau xe đã đến. Hàn Mặc xuống xe đứng ở cổng lấy điện thoại ra gọi cho Dương Cẩm Linh.
- Alo Hàn Mặc anh đến rồi sao?
Dương Cẩm Linh rất nhanh nghe điện thoại.
- Ừ, tôi đến cổng nhà cô rồi.
Hàn Mặc nói ra.
- Đợi một chút tôi ra ngay.
Dương Cẩm Linh nói rồi cup điện thoại. Dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra.
Chưa đến hai phút Hàn Mặc đã thấy cổng Dương gia mở ra. Đi ra là Dương Cẩm Linh, cô gái này bây giờ chỉ đang mặc một cái váy ngủ màu hồng, tóc để xõa xuống trông rất xinh đẹp.
Bây giờ đang thở hổn hển, chắc là chạy ra rất nhanh.
- Cô làm gì mà mệt như vậy, chẳng lẽ lại chạy ra ngoài này sao?
Hàn Mặc hỏi.
- Ai chạy chứ chẳng qua...mời anh vào nhà, ông nội tôi đang chờ.
Dương Cẩm Linh định chối nhưng không tìm được lí do nào khác đành phải đổi chủ đề.
Dương Cẩm Linh dẫn đường, Hàn Mặc đi theo sau.
Vừa đi vào giống như khi đi vào Long gia. Có vô số ánh mắt tập trung lên ngôi Hàn Mặc, nhưng Hàn Mặc không cảm nhận được khí tức của một tên Trúc Cơ nào.
Dương Cẩm Linh dẫn Hàn Mặc vào nhà, căn nhà không kém gì Long gia.
Đi vào phòng khách Hàn Mặc thấy bên trong đang ngồi bốn người. Một lão già, hai người đàn ông trung niên và một người phụ nữ trung niên.
- Ông nội, đây là người đã cứu cháu lúc cháu bị lạc trong rừng đó.
Dương Cẩm Linh nói ra.
Ông lão quan sát Hàn Mặc rồi nói.
- Chào tiểu huynh đệ, mời ngồi.
- Chào ngài Dương lão.
Hàn Mặc đi đến một cái ghế ngồi xuống.
Dương lão cảm ơn Hàn Mặc, Hàn Mặc nói khách khí không có gì. Một người đàn ông trung niên ngồi bên phải Dương lão là bố của Dương Cẩm Linh cũng cảm ơn Hàn Mặc nhưng chỉ nói cho qua.
Đôi vợ chồng trung niên ngồi bên trái là cậu của Dương Cẩm Linh không nói gì còn hừ coi thường Hàn Mặc. Nhìn thấy Hàn Mặc mặc đồ rẻ tiền hai người này cũng không quan tâm đến Hàn Mặc.
Hàn Mặc mặc kệ mấy người này hỏi thăm Dương lão bị bệnh. Hàn Mặc đoán trúng bệnh của Dương lão làm mấy người ở đó bất ngờ. Hàn Mặc chữa trị thành công cho Dương lão làm mấy người kia phải thay đổi cách nhìn với Hàn Mặc.
Làm được việc tốt Hàn Mặc nhận được 20 điểm nhiệm vụ, x20 exp hệ thống. Đi ra khỏi Dương gia Hàn Mặc gọi một chiếc taxi tìm một quán cafe vắng khách đi vào ngồi xuống. Hàn Mặc lấy điện thoại ra bấm một số điện thoại.
Số điện thoại này là lúc Lý Mộ Mai để lại khi cô đến mời Hàn Mặc vào Long tổ nhưng Hàn Mặc lại từ chối.
- Chào Hàn tiên sinh, ngài gọi tôi có chuyện gì vậy? Chẳng lẽ ngài muốn gia nhập Long tổ sao?
Giọng của Lý Mộ Mai vang lên trong điện thoại.
- Đúng vậy.
Hàn Mặc nói ra.
Hàn Mặc thực sự là không muốn dùng cách này nhưng có lẽ là cách duy nhất mà Hàn Mặc có thể làm.
- Thật sao Hàn tiên sinh ngài muốn gia nhập thật sao?
Lý Mộ Mai vui mừng nói ra.
Nhiệm vụ này của cô đã lâu rồi không hoàn thành được tại Hàn Mặc từ chối nên Lý Mộ Mai đành phải hủy nhiệm vụ. Giờ Hàn Mặc đồng ý gia nhập Lý Mộ Mai có thể hoàn thành lại nhiệm vụ xấu còn được thưởng thêm.
- Ngài đang ở đâu vậy Hàn tiên sinh tôi sẽ qua đó ngay.
Lý Mộ Mai nói ra.
- Tôi đang ở kinh thành.
Hàn Mặc nói ra.
- Trùng hợp quá tôi đang ở tổng bộ trong kinh thành, ngài đang ở đâu vậy Hàn tiên sinh.
Lý Mộ Mai nói ra.
- Ta đang ở quán cafe...
Hàn Mặc nói địa chỉ quán cafe mình đang ngồi ra.
- Ngài đợi một lát tôi sẽ qua đó ngay.
Lý Mộ Mai nói rồi cup điện thoại.
Ba mươi phút sau một chiếc taxi dừng ở trước quán cafe, từ trên xe xuống một người phụ nữ xinh đẹp là Lý Mộ Mai.
Hôm nay Lý Mộ Mai mặc một chiếc váy màu vàng, tóc để xõa xuống, trên vai còn đeo một cái túi xách. Mấy tên đàn ông đi qua nhìn mãi không rời. Có mấy tên còn vấp phải vỉa hè ngã cả ra.
Lý Mộ Mai bước vào quán cafe ngó tới ngó lui cuối cùng cũng tìm thấy chỗ Hàn Mặc ngồi. Lý Mộ Mai mỉm cười đi đến.
- Hàn tiên sinh xin lỗi để ngài phải đợi lâu rồi.
Lý Mộ Mai mỉm cười nói ra.
- Không lâu lắm.
Hàn Mặc nói ra.
- Hàn tiên sinh thật đúng là kiên nhẫn.Hàn tiên sinh ngài thấy tôi thế nào? Có đẹp không?
Lý Mộ Mai cho miệng cười nói, lúc hỏi Hàn Mặc còn xoay một vòng.
- Đúng thật là rất đẹp.
Hàn Mặc nhìn Lý Mộ Mai từ trên xuống nói ra.
- Vậy sao, Hàn tiên sinh có cảm giác gì với người ta không vậy? Ví dụ như cái đó.
Lý Mộ Mai cười nói ra, hỏi câu cuối còn vũ mị nhìn Hàn Mặc như muốn câu dẫn.
- Nếu tôi nói không chắc cô không tin đâu nhỉ.
Hàn Mặc nói ra.
Hàn Mặc đúng là bị kích thích. Vóc dáng với khí chất của Lý Mộ Mai bây giờ hơn hẳn Hà Vũ Vi lúc chưa dùng Tẩy Tủy Đan. Nếu nói là không có cảm giác gì thì đúng là nói dối hoặc là gay:v.
- Hóa ra Hàn tiên sinh cũng có ham muốn cơ đấy.
Lý Mộ Mai cười nói ra.
- Là đàn ông nhìn thấy cô thì ai cũng có ham muốn thôi.
Hàn Mặc nói ra.
Lý Mộ Mai nghe thấy thế trong lòng tin tưởng vào mị lực của mình không kém chút nào.
…..