Dưới sự dẫn dắt của Long lão và Long Tuyết Nguyệt, Hàn Mặc đi đến phòng của Long lão.
Hàn Mặc không dùng thần thức cũng có thể cảm thấy có hai khí tức Trúc Cơ ở cửa sổ. Hàn Mặc đoán là hai tên vệ sĩ mạnh nhất của Long lão cùng Long gia.
- Long lão mời cởi áo nằm lên trên giường. Còn Nguyệt tiểu thư mời cô ra bên ngoài đợi.
Hàn Mặc nói ra.
Để giữ một vài bí mật của mình Hàn Mặc đành phải làm như vậy. Còn hai tên ngoài cửa sổ Hàn Mặc sẽ đứng chữa bệnh quay lưng về phía hai tên này.
- Nguyệt nhi con ra ngoài đợi đi.
Long lão nói Long Tuyết Nguyệt ra ngoài.
- Vâng thưa gia gia.
Long Tuyết Nguyệt đỡ Long lão ngồi trên giường rồi đi ra ngoài.
Long lão ngồi trên giường cởi áo của mình ra rồi nằm xuống.
- Hàn tiểu huynh đệ bắt đầu được chưa?
Long lão nói.
- Được rồi, ngài để tâm thần thả lỏng không nên căng thẳng hay suy nghĩ nhiều.
Hàn Mặc đi đến bên giường quay lưng ra phía cửa sổ rồi mới lấy bộ kim châm từ trong không gian hệ thống ra.
- Long lão mời nhắm mắt lại.
Hàn Mặc nói ra.
Thấy Long lão nhắm mắt lại Hàn Mặc gỡ bộ châm ra. Tất cả ba mươi sáu cái châm Hàn Mặc truyền chân khí vào làm cho ba mươi sáu cái lơ lửng trên không trung.
Vận chuyển Hoan Hỏa Băng Băng Châm, ba mươi sáu châm tất cả đều đỏ hồng lên.
- Long lão ngài cố chịu đựng một chút.
Hàn Mặc nói ra.
- Tới đi, ta đã sống lâu thế này rồi có bao nhiêu loại đau khổ mà ta chưa thử qua chứ.
Long lão nói ra.
Hàn Mặc điều chỉnh ba mươi sáu cái châm thẳng với các kinh mạch cần chữa. Hàn Mặc động tay, ba mươi sáu cây châm tất cả đồng thời cắm vào người Long lão. Tay, bụng, mặt, ngực chỗ nào cũng có. Bị ba mươi sáu cây châm nóng bỏng cắm vào người Long lão rên lên một tiếng xong lại ik không có phản ứng gì. Hàn Mặc không khỏi thầm than tính chịu đựng dẻo dai.
Theo Hoan Hỏa Băng Châm Hàn Mặc truyền chân khí vào chữa những nơi bị tổn thương trong người Long lão.
Long lão chấn kinh trong lòng, Long lão có thể cảm thấy cơ thể mình tốt lên dần, khí lực cũng quay về dần dần như trước. Long lão không khỏi thần khen Hàn Mặc lắm tài.
Cơ thể đang nóng lên vì mấy cây châm Long lão lại cảm thấy cơ thể mình lạnh dần rồi dần dần trở về lại bình thường.
Hàn Mặc làm nguội châm bằng một nửa còn lại của Hoan Hỏa Băng Châm rồi thu châm lại dùng tốc độ nhanh nhất cho vào trong hệ thống.
Hàn Mặc thở hổn hển, mồ hôi đã ướt đẫm cái áo của mình. Chữa bệnh cho Long lão hao tốn không ít chân khí.
- Long lão, bây giờ ngài cảm thấy thế nào?
Hàn Mặc hỏi.
Dù biết trước bệnh trong người Long lão đã khỏi nhưng Hàn Mặc vẫn hỏi cho có lệ.
- Đã khỏi rồi Hàn tiểu huynh đệ, Long gia ta nợ cậu một ân tình lớn.
Long lão mở mắt ra ngồi dậy kích động nói, cơ thể đã đâu phải còn như lúc trước. Căn bệnh hơn hai mươi năm dày vò cơ thể bây giờ đã được chữa khỏi không kích động sao được.
Hai tên Trúc Cơ ở ngoài động một chút. Với tu vi của họ thì nhận ra ngay bệnh của Long lão đã khỏi không kích động sao được.
- Long lão Hàn Mặc đây cũng có chuyện muốn nhờ ngài.
Hàn Mặc nói ra.
- Có chuyện gì Hàn tiểu huynh đệ cứ nói, lão già đây sẽ toàn lực hoàn thành cho cậu.
Long lão nhìn Hàn Mặc nói ra.
- Vậy, Long lão ngài có thể cho tôi biết lối vào giới Cổ Võ ở đâu không?
Hàn Mặc nói ra.
Hàn Mặc nói xong trong căn phòng tĩnh lặng, hai tên hộ vệ cũng không động gì, bây giờ có một chiếc kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy.
- Hàn tiểu huynh đệ cậu muốn đi vào giới Cổ Võ sao?
Trầm mặc một lúc Long lão nói ra.
Hàn Mặc gật đầu.
- Hàn tiểu huynh đệ, việc này xác thực có chút khó.
Long lão nói ra.
- Không phải lão già này không muốn giúp cậu mà là lão không thể giúp nhiều được.
Long lão thở dài nói ra.
- Tại sao?
Hàn Mặc hỏi.
- Chuyện này không phải ta một mình quyết định được mà cần phải có người của Long tổ và Ngũ đại gia tộc quyết định.
Hàn Mặc mộng bức không ngờ muốn vào Cổ Võ lại khó khăn đến thế. Xem ra đã xem nhẹ chuyện này rồi.
- Hàn tiểu huynh đệ, cậu cũng biết Ngũ đại gia tộc ở kinh thành này chứ? Các gia tộc đều có người ở trong giới Cổ Võ nhưng Long gia ta thì lại không có. Thằng con trai ta có thể vào trong đó nhưng nó lại không muốn mà lại đi gia nhập Long tổ, ta cũng không biết nó nghĩ gì nữa. Cửa vào giới Cổ Võ không nằm ở trong rừng sâu như mọi người thường nghĩ mà nó nằm ở trong một căn cứ ở thành phố.
Hàn Mặc lại thấy bất ngờ hơn, lúc đầu Hàn Mặc cũng nghĩ là lối vào giới Cổ Võ ở trong rừng không ngờ lại ở trong thành phố.
- Lối vào này là một cái truyền tống trận. Nếu là tu chân giả chắc cậu cũng biết truyền tống trận là gì chứ.
Hàn Mặc gật đầu.
Long lão lại nói tiếp.
- Chỗ truyền tống trận đó được phòng vệ rất chặt chẽ, còn hơn cả căn cứ quân sự. Ở đó đều có cao thủ của ngũ đại gia tộc và Long tổ tọa trấn. Trúc Cơ cao thủ hơn ba mươi người, Luyện Khí kỳ thì hơn trăm người. Muốn vào đó thì phải có sự đồng ý của ngũ đại gia tộc và long tổ. Người của ngũ đại gia tộc vào còn có hạn chế mà người của Long tổ thì có nhiệm vụ quan trong mới được đi vào hoặc là người của các môn phái bên trong đi ra tuyển đệ tử. Cho nên lão già này lực bất tòng tâm.
Long lão lắc đầu nói ra.
Hàn Mặc biết chuyện này không thể cưỡng cầu nên không nói tiếp nữa.
- Không được thì thôi vậy Long lão, chúng ta ra ngoài đi.
Hàn Mặc nói ra.
- Hàn tiểu huynh đệ không phải hết cơ hội. Cậu gia nhập Long tổ thì có một tia hy vọng. Với thực lực của cậu muốn lên chức cao để đi vào đó là không phải không có khả năng.
Long lão nói ra.
- Cảm ơn Long lão, chuyện này tôi sẽ suy nghĩ kĩ rồi mới quyết định.
Hàn Mặc nói ra. Hàn Mặc biết bây giờ ngoài cách này thì không còn cách nào khác nhưng cách này lại rất lâu với lại hy vọng cũng quá nhỏ.
.....