"Nếu đã vậy, trước mắt chúng ta chỉ có thể tự lực cánh sinh mà thôi." Huyết Minh tâm tình nặng nề mà thở dài một tiếng. Nhưng thực chất lại hận không thể quay về báo cho Liễu Chính biết, để hai phe thế lực đánh lên với nhau. Bản thân lại ngồi ngư ông đắc lợi.
Nhưng chung quy, viễn tưởng cũng chỉ là viễn tưởng mà thôi, hiện tại hắn là không thể làm vậy được. Cho nên, hắn liền làm ra vẻ ưu thương mà suy tư:"Bây giờ, chúng ta cũng chỉ có thể áp dụng chiêu số cũ. Cho người đi trước tìm hiểu một chút tin tức về Vương cung. Kế tiếp mới bàn tính thử xem có thể trà trộn vào đó, đem Liễu sư điệt cứu ra được không."
"Để ta đi." Lúc này, Trác Thiên Hạo cũng chủ động đứng ra, yêu cầu để bản thân đi thăm dò tin tức. Hắn vẫn còn nhớ rất rõ, ở Hóa Nguyên bí cảnh hắn đã giết qua rất nhiều người. Mặc dù đại lượng sát khí đều đã bị Lạc Bích Tuyền tẩy trừ gần hết. Nhưng dù vậy, trên người hắn vẫn còn vương lại đôi chút, có thể đem ra ứng phó được.
Âu Dương Thụy lần này cũng không khỏi thay đổi cái nhìn về Trác Thiên Hạo. Có thể tính là hoạn nạn thấy chân tình. Cho nên, hắn liền tán thưởng mỉm cười, vỗ vai Trác Thiên Hạo:"Tốt, hiện tại liền nhờ vào ngươi."
Trác Thiên Hạo vừa rời khỏi chính là suốt cả canh giờ. Một canh giờ sau, hắn mới từ đầu đường bên kia đi tới. Trước hết liền nói ra những tin tức bản thân thu thập được:"Liễu cô nương đúng là đã bị đưa vào trong Vương cung. Vị trí của Vương cung cách chỗ của chúng ta cũng không xa, đi khoảng nửa nén hương liền sẽ đến."
"Nhưng là, theo ta quan sát một hồi, thì Vương cung canh phòng cẩn mật, binh lính san sát, mỗi kẻ ít nhất đều có Kiếm Tôn tu vi. Với thực lực của chúng ta bây giờ, căn bản là không có khả năng đột nhập vào trong đó được. Xem ra phải cần nghĩ cách khác."
Âu Dương Thụy gật đầu, tỏ vẻ tán đồng với ý kiến của Trác Thiên Hạo. Đồng thời, cũng đối với thực lực của Vương cung có sơ bộ khắc họa.
Lúc này, bên đường cũng đi qua đi lại không ít người. Bởi vì đám người bọn họ là đứng trong góc khuất, không quá thu hút ánh mắt của người khác. Cho nên, những người đi ngang qua đại đa số đều sẽ bỏ qua sự tồn tại của bọn họ.
"Vương cung đang tuyển cầm sư a. Nghe nói Vương thượng và Thứ phi nương nương muốn nghe cầm khúc. Cho nên, chỉ cần là người hiểu âm luật đều có thể đến dự tuyển một chút."
"Ồ, thật vậy sao? Ta cũng đã từng học qua cầm kỹ a. Mau lên, ta muốn đi dự tuyển..."
"Phi, ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ. Vương cung chỉ tuyển nữ cầm sư. Một cái tháo hán tử như ngươi nếu dám đến, nhất định sẽ bị phạt trượng đuổi ra ngoài."
".................."
Vài lời đối thoại của hai tên nam nhân vừa mới đi qua, ngay tức khắc khiến đám người nảy ra sáng kiến. Trước hết, Âu Dương Thụy liền vui mừng khiêu mi, nói:"Căn bản không cần đột nhập, chúng ta có thể quang minh chính đại đi vào a. Trong số các ngươi, ai biết đánh đàn?"
"Các ngươi" ở đây, chính là chỉ hai vị nữ tử Hạ Vi, Vệ Tiếu Điệp.
Dù sao tất cả bọn họ cũng đã nghe rõ mồn một, Vương cung chỉ tuyển nữ cầm sư!
Thế nhưng, đối diện với sự kỳ vọng của những người khác. Vẻ mặt cả hai liền hiện lên một tia ngập ngừng. Đồng loạt lắc đầu bày tỏ:"Chúng ta cũng chưa từng được học qua những thứ văn nhã, cầu kỳ như vậy..."
Hạ Vi thì do gia cảnh nghèo khổ. Mà Vệ Tiếu Điệp, thân là thứ nữ trong nhà, thân phận cũng vô cùng xấu hổ. Đừng nói là học cầm kỳ thi họa, ngay cả biết được mấy chữ cũng đều là do chủ mẫu rộng lượng bố thí, để phu tử đến dạy nàng.
Lúc này, Âu Dương Thụy mới chợt nhớ tới đúng là có chuyện như vậy. Nhưng phương pháp vừa mới tìm ra liền đã phải ngâm nước nóng, nói thế nào hắn cũng không cam lòng được.
"Mọi người nói xem, nếu để Tiểu cung chủ phẫn nữ trang thì sẽ ra sao?" Một câu này của Vô Liên Triệt, lập tức liền tạo thành oanh động cho mọi người. Vừa nói, Vô Liên Triệt còn vừa ý vị thâm trường quan sát Huyết Minh, muốn chờ xem phản ứng của hắn.
Bị người điểm danh, Huyết Minh lập tức giật mình sửng sốt, nhưng trong lòng lại đối Vô Liên Triệt lạnh lùng cười một tiếng. Lời này của hắn ta tựa như bâng quơ, nhưng trên thực tế lại cố ý đem hắn đẩy lên đầu ngọn sóng.
Nếu hắn không đồng ý, thì sẽ bị mọi người cho là kẻ tư lợi, ích kỷ. Còn nếu hắn đồng ý, thì sẽ thật bị đưa đi làm "mật thám", dấn thân vào trong hiểm cảnh. Bất kể là lựa chọn nào, đối hắn đều sẽ không có lợi. Mà "kẻ ném đá" như Vô Liên Triệt lại không cần tổn thất bất kỳ thứ gì cả, chỉ là tiêu hao một câu nói mà thôi.
Thế nhưng, hắn ta vĩnh viễn sẽ không bao giờ ngờ tới, trên người hắn có một cái hệ thống. Mà vừa vặn, hệ thống còn đưa ra một nhiệm vụ, cần hắn đi vào Vương cung tìm kiếm "cố nhân". Cho nên, tiểu âm mưu lần này của Vô Liên Triệt có thể xem như là gián tiếp giúp hắn một tay.
"Ta đã từng theo sư tôn học qua cầm kỹ. Chỉ là...ta cải trang thành nữ tử thật sự được sao?"
Nhìn thấy bộ dạng đắn đo không ngớt của Huyết Minh, Âu Dương Thụy liền lắc đầu đáp:"Được thì được. Nhưng như vậy rất nguy hiểm..."
"Không sao, được liền tốt rồi. Chỉ cần giúp mọi người được chút chuyện, có nguy hiểm thì đã sao nào?" Được Âu Dương Thụy khẳng định, Huyết Minh không chút sợ hãi, cười nhạt bảo:"Tốt, cứ việc theo ý tưởng của ngươi tới làm. Hạ sư điệt, Vệ sư điệt, hai người các ngươi đến giúp ta một chút."
- -------------------------
Nửa canh giờ sau, trong khách phòng của một quán trọ nào đó trong thành. Âu Dương Thụy cùng với chúng nhân đang ngồi vây quanh bàn trà, đưa mắt ngóng nhìn. Chỉ là, do bị bình phong ngăn trở, nên bọn họ cũng không tài nào thấy được quang cảnh ở trong đó.
"Các ngươi đoán xem, sẽ như thế nào a?"
"Còn cần đoán sao? Khẳng định là rất đẹp." Trác Thiên Hạo lật một ánh mắt khinh bỉ cho Mục Thanh Ca. Ngoài mặt ra vẻ trấn định. Nhưng trên thực tế, trong lòng Trác Thiên Hạo đã sớm hoảng thành cẩu. Hai tay ướt đẫm mồ hôi, hồi hộp không thôi.
**Cảm ơn Leoaby đã ủng hộ TLT. (。’▽’。)♡
**Minh mỹ nhân chuẩn bị lên sân khấu nha cả nhà.
**Từ đầu tới giờ ai cũng bảo muốn A Minh làm nữ nhân một lần. Hiện tại ta thỏa mãn mong muốn của các ngươi rồi a. (´∀`)