Hệ Thống Trung Y

Chương 3: 3: Thận Kết Sỏi





Trong thận có kết sỏi!Khó trách người bệnh này lại nói mình đau lưng.Sau khi Trần Khánh thông qua thận thủy kia xác nhận điều này, gần như hắn đã có hiểu biết nhất định về tình trạng của người bệnh nọ rồi.Hắn hỏi tiếp: "Hẳn là tỳ thổ vừa nói mình bị lạnh hả?”Tỳ thổ nghe thấy Trần Khánh nhắc đến mình, lập tức lên tiếng trả lời: "Đúng đúng đúng, là ta, tận 13 que kem đó, mà tên mập này cũng xơi hết.

Ngươi không biết đâu, hàng ngày hắn còn uống coca, khiến cho người anh em dạ dày của ta đây phải chịu cảnh căng phồng y như quả bóng cả ngày.


Ăn uống vô tội vạ thì cũng thôi đi, hắn còn không thèm vận động.

Bản thân ta với người anh em dạ dày phải liều mạng tiêu hóa những thực phẩm rác rưởi kia, còn hắn thì sướng rồi, ăn xong liền khò khò ngủ say, đúng là quá bắt nạt người thành thật mà!" Tỳ thổ hung hăng phun nước đắng (nói hết thống khổ trong lòng), thở than khóc lóc một hồi, coi bộ dáng ấy nếu không phải thường ngày nó có chút thành thật, chỉ sợ lúc này đã đình công, mặc kệ luôn rồi.Trần Khánh có thể cảm nhận ủy khuất trong lòng tỳ thổ, hắn lại hỏi tiếp: "Nói cách khác, tình trạng ăn uống quá độ của hắn đã không phải là chuyện ngày một ngày hai?"Tỳ thổ liên tục phụ họa: "Không sai, chắc cũng phải mấy năm rồi.

Lúc đầu, tôi còn gánh nổi, nhưng hai năm gần đây, thật sự tôi không còn cách nào nữa."Hai năm… Nghĩa là tỳ vị (lá lách và dạ dày) của bệnh nhân đã bị tổn thương gần hai năm.Trần Khánh nhớ kỹ tin tức mấu chốt này: "Can mộc đâu? Tình huống thức thâu đêm của hắn đã diễn ra bao lâu rồi, bây giờ ngươi còn chịu được không?"Gan mộc nói: "Cũng 10 năm rồi, tạm thời không thành vấn đề, nhưng hắn cần chú ý một chút, nếu tôi không trụ được, hắn cũng không thể sống lâu hơn đâu."Ừm…Trần Khánh biết, gan có chức năng thải độc.Nếu như nó không trụ được, cũng có nghĩa là thân thể không thể thải độc như bình thường, hoặc lượng độc tố trong thân thể quá nhiều, gan khó có thể gánh vác được.Nói như vậy, người bệnh lần này tích lũy khá nhiều chứng bệnh, cũng rất khó chữa trị.Cũng may can mộc đã biểu thị rõ nó vẫn còn có thể gánh nổi, chứng minh tình trạng cơ thể của bệnh nhân còn chưa quá tồi tệ.Trần Khánh hỏi xong can mộc, cũng không hỏi thăm phế kim nữa.Bởi vì đoạn đối thoại vừa rồi đã đủ dữ liệu giúp Trần Khánh biết rõ nguyên nhân vì sao tối qua bệnh nhân này cứ nấc cụt cả đêm rồi.Tổng hợp lại miêu tả của những cơ quan nội tạng khác, Trần Khánh đã đưa ra một phần kết luận biện chứng cơ bản về người bệnh nọ."Bác sĩ, tình huống của tôi có nghiêm trọng không?" Tên mập có chút thấp thỏm hỏi.Tuy tuổi tác của Trần Khánh không lớn hơn gã là bao, nhưng nói gì thì nói, đối phương cũng là bác sĩ.


Còn gã là bệnh nhân đến phòng khám bệnh, tự nhiên phải nghe lời khuyên của bác sĩ chuyên nghiệp rồi.Nói thật, từ nãy giờ Vương Vũ vẫn ngồi yên trên ghế, thấy Trần Khánh bắt mạch lâu như vậy, trong lòng gã cũng có chút gấp gáp.Trần Khánh thu hồi lại suy nghĩ, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm túc, nói: "Tình huống không quá lý tưởng, bệnh này của anh là tỳ vị dương hư.

Đã có sẵn tỳ vị dương hư lại thêm hàn tà chạy thẳng vào trong (rét lạnh quá mức làm ảnh hưởng tới người bệnh), dẫn đến tỳ vị bất hòa, nên mới xuất hiện tình trạng khoang dạ dày trướng đau, hơi bên dưới xông lên trên gây ra nấc cụt.


Nói trắng ra một chút, là ngày thường anh ít vận động, dẫn đến dương khí trong thân thể suy yếu, lại chè chén ăn uống quá độ dẫn đến tỳ vị mất thăng bằng, chưa hết, lại do hôm qua anh ăn nhiều đồ lạnh, nên giờ mới xuất hiện tình trạng đau bụng, nấc cụt buổi tối cũng do nguyên nhân này mà ra."(Dương hư: chỉ hiện tượng bệnh lý xảy ra khi dương khí trong cơ thể hư hao, suy giảm, khiến chức năng hạ thấp hoặc suy nhược, vận động luân phiên suy giảm, tính phản ứng của cơ thể yếu kém, dương nhiệt không đủ)Móa nó!Vương Vũ kinh ngạc nhìn Trần Khánh.Khóe miệng gã khẽ nhếch lên, trong mắt tràn đầy vẻ không sao tin nổi!Vị bác sĩ này không chỉ biết rõ tối hôm qua gã ăn kem que, còn biết tối hôm qua gã bị nấc.Đối phương không cần hỏi một tiếng, chỉ cầm tay bắt mạch, liền biết rõ trạng thái của gã rõ như trong lòng bàn tay?Quá thần kỳ rồi?"Bác… bác sĩ, vậy anh mau kê đơn thuốc cho tôi đi." Vương Vũ vội vàng nói.Trần Khánh gật đầu một cái: " Tất nhiên là tôi sẽ kê thuốc cho anh, có điều, triệu chứng của tỳ vị dương hư chỉ là vấn đề nhỏ, vấn đề nghiêm trọng nhất trong cơ thể anh hiện giờ là thận kết sỏi."Cái gì cơ!?Vương Vũ ngây ngẩn cả người.Thận kết sỏi?Sao gã lại dính vào thứ bệnh quái quỷ này?Không phải người ta vẫn nói phải uống rượu bia mới mắc loại bệnh này sao?Thường ngày, bản thân gã có bao giờ uống rượu đâu?Còn nữa, làm sao mà đối phương có thể sờ cổ tay một cái, liền biết thận của gã kết sỏi rồi?Chuyện này chẳng khoa học một chút nào!Có phải bác sĩ này đang lừa gã hay không?Nhưng những tình trạng mà đối phương vừa nói kia đều ăn khớp với triệu chứng mà gã gặp phải, cũng không giống đang nói láo..