Hệ Thống Trùng Sinh Của Tô Ảnh Hậu

Chương 142: 142: Từ Chối Khéo





Ông ta vội vàng lên tiếng giải thích.
-“ À, bà ấy đi du lịch với mấy người bạn cũ rồi ! Bao giờ bà ấy về, ta nhất định sẽ bảo bà ấy viết lại công thức cho cháu ! “
-“ Vậy ạ, tiếc quá ! Nhờ bác chuyển lời cảm ơn trước tới bác gái giúp cháu ! “
-“ Không cần khách sáo như vậy.

Dù sao cháu cũng là bạn của Y Y nhà ta, cũng coi như là người thân quen trong gia đình rồi.


-“ Vậy cháu xin phép cùng chị Y Y lên phòng bàn chút công chuyện được không ạ ! “
-“ À tất nhiên là được rồi, cứ tự nhiên nhé ! Y Y nhớ tiếp đãi khách cho tốt, đừng để Diệp gia và mẹ con phải thất vọng đó.


Cô đứng đó nghe câu nói đầy ẩn ý của Diệp lão gia càng thêm phần chắc chắn rằng người bị đem ra để uy hiếp Diệp Y Y đó là Diệp phu nhân.

Không ngờ lúc nãy cô chỉ đánh liều một phen hỏi mà ai ngờ lại đúng như suy đoán.


Cũng may nhờ có lời khuyên cần phải bình tĩnh sáng nay của anh mà cô đã có thể nhanh chóng tìm ra được một vài manh mối.

Bây giờ chỉ cần lựa thời cơ thích hợp để nói chuyện với chị Y Y, xác nhận đúng thật như những gì cô nghĩ thì có thể nhanh chóng giúp Diệp Y Y thoát khỏi Diệp lão gia tâm địa độc ác này rồi.

Nhưng cô vẫn chưa hiểu nguyên nhân vì sao Diệp lão gia phải bảo vệ An Vỹ Vỹ là gì.

Hai người họ chẳng có một mối thân thích làm sao có chuyện Diệp lão gia này tự nhieen khi không lại nổi lòng lương thiện đi giúp người ngoài được chứ ! Ông ta cũng phải thừa biết rằng đối nghịch với cô là đối nghịch với cả Tô gia, cả Bạch gia - hai đại gia tộc lớn này mà đắc tội thì một Diệp gia nhỏ bé sao có thể chống đỡ nổi.
-“ Tiểu Lệ, em sao vậy ? Sao cứ thẫn thờ ra đó thế ? “
-“ À không có gì ! “
-“ Vậy hôm nay em đến Diệp gia làm gì ? Không phải hôm trước chị đã nói hết những gì cần nói với em rồi hay sao ? “
-“ Chị yên tâm, em nhất định sẽ tìm được chỗ Diệp lão gia nhốt mẹ chị.


-“ Sao...!sao em biết được chuyện này.


Diệp Y Y hốt hoảng khi nghe cô nói câu đó, còn cô thì càng thêm chắc chắn những gì mình suy đoán là đúng khi nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi đến mức run lẩu bẩy kia của Diệp Y Y.

Cô nắm lấy đôi bàn tay run vì sợ hãi của Diệp Y Y, an ủi và khuyên cô ấy bình tĩnh.
-“ Chị Y Y, hiện giờ lo sợ cũng không giải quyết được gì.

Việc cần làm bây giờ là gấp rút tìm được chỗ mẹ chị bị giam giữ kìa ! “
-“ Nhưng mà...!thế lực của Diệp gia do một tay ông ta nắm giữ, chị cũng chỉ là Diệp tiểu thư trên danh nghĩa, thực chất chả có chút quyền hành gì.

Hữu danh vô thực như vậy thì có thể tìm ai giúp đỡ được kia chứ ! “
-“ Chị yên tâm, không phải lo về chuyện này ! Em sẽ bảo chồng em đi điều tra giúp, còn về phần của chị, cứ như bình thường, đừng để ông ta phát hiện ra được điều gì.



-“ Ừm, vậy chị trông cả vào em ! Cảm ơn em Tiểu Lệ, thật may mắn khi chị gặp được em.


Diệp Y Y ôm chấm cô vào lòng, cô cũng hiểu được cảm giác của Diệp Y Y, kiếp trước không có người bạn thân nào cả, cô luôn phải đối diện mọi thứ một mình, không có ai làm chỗ dựa.

Kiếp này cô gặp được Chu Doanh Doanh và Diệp Y Y - hai người bạn này cô chắc chắn sẽ trân trọng, không để đánh mất.
-“ Vậy thôi, giờ em đi trước nhé ! Chị em mình ngồi nói chuyện lâu như vậy, sợ rằng người ngồi bên dưới sẽ nghi ngờ.


-“ Ừm vậy để chị đưa em xuống ! “
Cô với Diệp Y Y mở cửa đi xuống dưới lầu một đã thấy Khuong mặt lạnh léo đầy sát khí của Diệp lão gia đang nhìn chằm chằm về phía Diệp Y Y.

Cô lấy lại bình tĩnh, giả vờ nói cười với Diệp Y Y.
-“ Chị Y Y nè, bộ phim này chắc được đó, nghe chị giới thiệu như vậy, em rất muốn casting thử.

Hôm nay nói chuyện với chị, em càng yên tâm về bộ phim này rồi ! “
Nghe thấy cô nói chuyện với Diệp Y Y, biểu cảm cũng rất bình thường, Diệp lão gia liền thu lại sát khí, mỉm cười đứng lên.

-“ Hai đứa nói chuyện xong rồi đó hả ? Tô tiểu thư nếu tiện thì có thể ăn cùng với chúng ta một bữa được không ? Khách quý đến nhà không mời dùng thiện có chút không phải phép a.


Cô nghe thấy lời mời của Diệp lão gia, nhanh chóng từ chối khéo vì cô biết, nếu cô ở lại, ông ta chắc chắn sẽ tìm cách nghe ngóng xem lúc nãy cô và Diệp Y Y đã nói về việc gì, có thật sự là về mấy cái vai diễn kia không.
-“ Dạ thôi, hôm nay cháu và chồng có hẹn đi ăn với nhau ! Cháu xin phép đi trước, khi khác chắc chắn sẽ ở lại dùng bữa cùng bác và chị Y Y sau ạ ! “
-“ Vậy à ? Chồng của cháu nghe nói là Bạch thiếu gia phải không ? Nhìn hai đứa rất xứng đôi ! Hôm nào rảnh ta có thể mời cháu và Bạch thiếu đến nhà làm khách quý không ? “
-“ Tất nhiên rồi ạ ! Thôi cháu xin phép đi trước, chào mọi người.


-“ Ừm đi đường cẩn thận.


-“ Tạm biệt nhé, hôm khác rảnh chị với em sẽ bàn bạc tiếp về chuyện vai diễn đó ! “
-“ Vâng ! “.