Hệ Thống Trùng Sinh Của Tô Ảnh Hậu

Chương 117: 117: Thỏ Vào Hang Cọp





Cô từ từ bước vào bên trong dãy hành lang âm u, tối tăm kia.

Dường như cô cũng cảm giác được bọn họ nghi ngờ mình, mỗi bước chân của cô đều phải vô cùng thận trọng.
^^ Pipi, có thuốc xịt gì có tác dụng làm ngất trong thời gian 1-2 tiếng gì đó không ? ^^
 Lâu như vậy thì không có đâu ! Trong hệ thống hiện giờ có thuốc xịt làm ngất nhưng có tác dụng trong nửa tiếng thôi.
^^ Nửa tiếng cũng được.

Mau lấy ra đây đi ! ^^
Được ròi, vậy chị lấy mấy bình nè ?
^^ 2 đi, phòng trường hợp khẩn cấp không kịp gọi em.

^^
Ok được thui !
*** THUỐC XỊT GÂY MÊ ĐÃ MUA ***
*** KÍ CHỦ BỊ TRỪ 200 ĐIỂM ***
Cô lấy được thuốc trong hệ thống, nhưng vẫn chưa nghĩ ra cách làm thế nào để hắn đến gần mình mà xịt.
Giả vờ ngã ý, chị làm ảnh hậu 1 kiếp rồi mà không nghĩ được lí do để làm.

Haizzz tiểu bảo bối đáng yêu, cute đang hoài nghi mọi thứ.
^^ Vâng vâng, em là nhất ! ^^
Cô làm theo lời Pipi, giả vờ ngã, quả nhiên hắn ta có tiến lại gần cô.

Nhân cơ hội đó, cô xịt thuốc vào hắn ta.

Khiến hắn ngã xuống nền nhanh chóng, quả thực không thể phủ nhận rằng thuốc mà hệ thống này đưa cho công hiệu phải gọi là " ơ mây zing gút chóp ".

Cô lại tiếp tục tra xét từng phòng.

Cũng may tầng cuối này không có quá nhiều phòng như tầng 4.

Chỉ có 3 phòng nhưng lại bảo mật vô cùng chặt chẽ.

Bắt buộc phải có vân tay hoặc mật khẩu mới vào được.
^^ Hệ thống, làm thế nào bây giờ ? ^^
 Chị muốn có mật khẩu cũng dễ thui ! Chị chỉ cần vào hệ thống, mua vật phẩm là ok liền hà.

Mỗi tội thông báo trước số dư tài khoản của chị cũng không nhiều lắm đâu.
^^ Còn bao nhiêu ? ^^
3672
^^ Vẫn ổn, mau lấy cho chị vật phẩm có thể mở cửa được cả 3 phòng luôn nhé ^^
Okla
*** THÔNG BÁO KÍ CHỦ ĐÃ MUA 1 VẬT PHẨM ***
*** SỐ ĐIỂM HIỆN CÓ LÀ 3109 ĐIỂM ***
Cũng may có hệ thống bên mình nên đẳng cấp nó phải gọi là thượng thừa, loáng cái là mở xong được cửa phòng.
Cô bắt đầu vào xem xét phòng đầu tiên.

Nhưng có vẻ như vật đó không ở đây, phòng này chứa các tài liệu quan trọng, đọc sơ qua một vài tờ thì có thể thấy là hồ sơ cá nhân của vài người, các hợp đồng mua bán và cả giấy tờ liên quan đến vài tổ chức khác nữa.
Cô đi ra khỏi căn phòng đầu tiên, nhẹ nhàng khóa cửa.

Đi tiếp đến căn phòng thứ hai trong tầng 5.


Cô nhập mật khẩu, đẩy cửa vào thì thấy có người đang ngồi bên trong.
-" Ai đó, ra mặt đi ! "
Cô lo lắng, không biết nên làm thế nào.

Đột nhiên người đó tiến đến phía sau cánh cửa chỗ cô đang đứng.

Lần này thì cô đã nhìn rõ được hắn là ai.
-" Là em ? "
Hắn chỉ vừa nhìn thoáng qua đã nhận ra cô.

Cô ngẩng mặt lên, chỉ biết cười trừ, tìm lí do biện bạch.
-" Ờm...!thì..

mà sao anh lại ở đây ? "
-" Đây là địa bàn của tôi, đáng ra nên là tôi hỏi em câu này mới đúng.

"
-" À..

thì thôi tôi có việc rồi, đi trước nhé ! Hôm khác chúng ta gặp lại sau.

"
Cô định tẩu thoát thật nhanh nhưng không kịp.

Một người phụ nữ tay trói gà không chặt như cô sao bì được với tên đàn ông lực lưỡng, sức vóc khỏe mạnh này chứ.
-" LĂNG VÂN, bỏ tay tôi ra, anh tính làm gì vậy ? "
Lăng Vân không nhiều lời một phát bế cô vào trong phòng, khóa cửa lại.

Anh đè cô sát vào cửa, một tay chống lên cánh cửa, một tay nghịch lọn tóc xoăn của cô.
-" Này, đùa gì vậy, mau thả tôi ra đi ! "
-" Không được, thỏ vào hang cọp như vậy, sao anh có thể bỏ em ra được kia chứ ! "
-" Anh, bỏ ra mau ! "
Anh ta vẫn nghịch lọn tóc xoăn của cô, sau đó lại chuyển hướng vuốt lên gương mặt nhỏ nhắn, kiều diễm của cô..