Hai người bắt đầu tiếp tục đi về địa điểm mà Hệ Thống chỉ, được cho là có Ma Khí.
Đi thêm gần hai canh giờ, Khải Minh và Như Ý cũng đến được một đầm lầy, đầm lầy này nhìn rất lớn, âm u và luôn luôn bị sương mù bao phủ, từ xa Khải Minh đã nhìn thấy những làn khói đen, Khải Minh chưa biết làm gì trong tình huống này.
" Hệ Thống ngươi biết chỗ Ma Khí phát ra là ở đâu không " Khải Minh liếc ngang liếc dọc hỏi.
" Vị trí chính xác thì ký chủ tự tìm lấy, Hệ Thống không hỗ trợ về việc này " Hệ Thống trả lời làm Khải Minh chả biết nói gì, ngươi không thể thương sót ta được à Hệ Thống.
Khải Minh bảo Như Quỳnh ở lại đây, còn mình vận dụng Linh Lực bay vào trong đầm lầy tìm kiếm.
Vừa bay vào đầm lầy không được bao lâu, Khải Minh phát hiện được ở phía xa xa, có rất nhiều luồng khí màu đen từ một chỗ phát ra, Khải Minh liền hướng phía đó bay đến.
Khi còn cách chỗ luồng khí dày đặc đó không bao xa, thì bỗng nhiên Khải Minh bị vô số yêu thú chả biết từ đâu bay ra, bọn yêu thú lao ra điên cuồng hướng đến chỗ Khải Minh tấn công, chí ít cũng mấy trăm con, đa số là yêu thú Trúc Cơ.
Khải Minh chật vật chống đỡ vì bọn yêu thú này đánh một cách điên cuồng, không biết sống chết là gì, lâu lâu chúng còn tự bạo,khiến Khải Minh phải thầm chửi tên đã tạo ra tình huống này. ( nói mẹ ra là thằng tác giả đi)
Qua một hồi oánh nhau kịch liệt, bọn yêu thú điên kia cuối cùng cũng được Khải Minh tiễn về với đất mẹ, trong lúc Khải Minh đang cố gắng dành chút thời gian quí báo của mình để nghỉ ngơi, thì lại có một toán yêu thú khác đến tấn công, lần này chỉ có 15 con nhưng toàn là Kim Đan và,.... một con Boss, má ơi, Boss xuất hiện.
Tên: Mãng Hóa Xà ( Boss)
Tu vi: Kim Đan Cảnh Cửu Tầng Đỉnh Phong.
Khải Minh than trời trách đất, xong quay qua mắng 18 đời tổ tông tên chết tiệt tạo ra cái Phó Bản chó chết này, cái con chị nó, không cho bố mày nghỉ một chút hay sao, bố mày khinh, chúng mày có thể solo không, đừng chơi hội đồng ta chịu không nổi a.
Dù nghĩ thế Khải Minh vẫn lao vào sáp lá cà với bọn điên kia, phía xa Như Quỳnh nhìn trận chiến này, lúc thì sợ hãi, lúc kinh ngạc, lúc lại khó hiểu, nhưng trên hết nàng vẫn rất lo lắng cho Khải Minh, và tự trách mình, mình quá yếu không thể giúp được gì cho Khải Minh.
Tiếp tục một hồi sống chết, Khải Minh cũng tiễn thêm 14 con nữa đi đoàn tụ với anh em của nó, hiện giờ chỉ còn một Khải Minh tình trạng phải nói là cực thảm, cực, cực, cực kỳ thảm đứng đối diện với Boss nhà ta.
Một người một thú cứ thế đứng nhìn nhau, Khải Minh thì đang tức con chị nó giận, như không bố bị vây đánh hội đồng, chúng mày không biết nhục hả, con yêu thú kia cũng chả khác gì, nó cũng đang tức con em nó giận, như không ở đâu xuất hiện ra một tên quái vật, giết sạch toàn bộ đàn em của nó.
Nhìn nhau có vẻ say đắm được một lúc, con Boss lao đến tấn công Khải Minh, Khải Minh liền vận dụng Long Lân Khải Giáp chống đỡ, Khải Minh vừa vận dụng Khải Giáp liền bị Boss đánh văng vào một cây cũng khá to trên đầm lầy, ( Đcm chúng mày, tao có tội tình gì, đứng không cũng dính đạn, chúng mày không thấy cả đầm lầy chỉ còn mỗi mình tao à, đáng nhẽ ra phải bảo vệ ta chứ,.....) Khải Minh đứng lên phun ra một ngụm máu, ( Cái đậu xanh thằng tác, tao là Bán Tiên mà mày sao cứ bán hành với lấy máu tao mãi thế) Khải Minh sắc mặt đen kịt lại, Linh Lực hắn sắp cạn kiệt rồi, như thế là chết chắc.
Khải Minh nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh, hắn lao lên tiếp tục sáp lá cà quần nhau với con Boss kia, thế nhưng đời không như là mơ, con Boss này làm sao mà cho Khải Minh thực hiện được ý đồ của mình, nó quấn chặt Khải Minh làm Khải Minh sắc mặt trắng bệch.
Càng ngày con Boss càng siết chặt Khải Minh, Khải Minh đau đớn miệng bắt đầu chảy máu, đến đường cùng Khải Minh chợt nhớ đến Khống Thú Thuật của mình, hắn liền lập tức vận dụng Khống Thú Thuật lên con Boss, liền thấy một luồng sáng từ người Khải Minh bay ra bao phủ lấy con Boss, bỗng chợt con Boss buông Khải Minh ra, nó đau đớn quần quại trên đất, một lát sau luồng khí đen xung quanh nó tan biến, nó từ từ bình tĩnh hơn không nổi điên nữa.
Khải Minh biết mình đã thu được nó liền ngồi bệt xuống đất nghĩ ngơi, một lúc sau Khải Minh đứng dậy thu con yêu thú vào không gian thú sủng rồi tiếp tục đi về hướng Ma Khí kia.
Đến được chỗ Ma Khí, Khải Minh bất chợt lại bị luồng Ma Khí kia bao phủ.
" Đinh, phát hiện năng lượng ác ma, ký chủ phải chăng thôn phệ "
Khải Minh đang khó chịu vì luồng Ma Khí này thì liền có tiếng Hệ Thống vang lên.
" Có, mau thôn phệ " Khải Minh ngay lập tức trả lời.
" Đinh, xác nhận thôn phệ, tiến trình, 1%,2%3%,....."
Qua thời gian gần 1 tháng, cuối cùng nguồn năng lượng Ma Khí kia cũng bị Khải Minh thôn phệ hết, lúc này Khải Minh tâm trạng đã ổn định, hắn đứng lên hướng Long Minh Thành đi về, bỗng chợt hắn phát hiện Như Quỳnh vẫn còn ở phía xa nhìn hắn, như vậy chẳng lẽ nàng ấy đã ở đây gần một tháng chờ hắn sau.
Hắn đến chỗ Như Quỳnh cùng nàng trở về Long Minh Thành, trên đường về hắn thấy đám yêu thú đã bình tĩnh hơn, không còn nổi điên như trước, nhưng vì nhiệm vụ hắn tiện tay tiễn bọn chúng về với đất mẹ luôn.
Về đến Long Minh Thành, hắn thấy nơi đây là một màu tang thương, thành trì tang hoang, xác chết người và yêu thú đầy rẫy khắp nơi, Khải Minh vào thành cố gắng tìm kiếm những người sống sót.