[Hệ Thống] Ta Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường

Chương 7: 7: Vườn Trường Ta Đến Rồi





Bạch Thiên Tuyết " Được rồi làm cách nào để dùng kỹ năng dừng thời gian? "
Ngọc Thố [ Ký chủ bây giờ người chỉ cần nghĩ chiếc đồng hồ không chạy nữa là được, người mau mau đi sắp đụng rồi ]
Cô nghe theo lời tiểu Thố nghĩ rồi ngước mắt lên nhìn, thật sự thấy tất cả đều không còn cái gì hoạt động nữa thì đưa tay ra mở cửa xe bước xuống rồi lại đi vòng ra phía trước mở cửa kéo bác tài xế ra khỏi xe kéo vào lề đường, rồi cô đi ra bước chân lên xe chạy chiếc xe vào gần lề đường nhưng chiếc xe tải kia vẫn có thể quẹt qua nhưng chỉ trầy xước nhẹ, rồi cô để bác tài xế về chỗ ngồi rồi cô cũng lên xe ngồi như không có chuyện gì, rồi thời gian bắt đầu chạy lại.

Ngọc Thố [ Ký chủ thật không ngờ người lại nghĩ ra được cách này, vừa né chiếc xe tải kia vừa không có một ai nghi ngờ, người thật giỏi ]
Bạch Thiên Tuyết " Ta thì không thích chút nào, vẫn phải bị quẹt qua "
Ngọc Thố [ Ký chủ đừng kích động, chỉ là chiếc xe thôi từ từ kiếm tiền rồi mua lại được mà ]
Bạch Thiên Tuyết " Ừm lần này ta nhất định phải lấy tiền từ nhà nữ chính mua hết những chiếc ta thích mới thôi hừ "
Ngọc Thố [ Ký chủ người ta dù gì thì cũng là nữ chính, mà người muốn người ta bồi thường chuyện đó hơi khó ]
Bạch Thiên Tuyết " Ai nói ta cần họ bồi thường "

Ngọc Thố [ Vậy thì người làm gì để lấy được tiền từ họ? ]
Bạch Thiên Tuyết " Bí mật sau này ta nói cho biết, còn bây giờ thì mình nói chuyện sau đi "
Khi thời gian chạy lại thì chiếc xe tải kia quẹt nhẹ qua chiếc xe cô đang ngồi, thì cô bị ngã đầu ra phía trước một chút rồi lại trở về chỗ cũ, bác tài xế thắng nhanh xe lại cô mở cửa bước xuống khỏi xe đứng bên trong lề đường, cô quay đầu qua nhìn vào một quán nước gần đó với ánh mắt lạnh, nữ chính bị cô nhìn mà lạnh sống lưng vô thức mà rùng mình nhìn cô, cô ta như con mồi đã được thợ săn chú ý đến và đang chờ cái chết của bản thân trong vô lực, cô thấy được biểu cảm của nữ chính thì hài lòng không nhìn nữa vừa quay qua nhìn phía bên kia đường thì thấy nam chính đang đứng đó thở một hơi hắt ra nhẹ nhõm.

Ngọc Thố [ Ký chủ em có nhìn nhầm không, tại sao nam chính lại ở bên kia đường nhìn người không sao mà thở phào vậy.

? ]
Bạch Thiên Tuyết " Ừm không lầm đâu, hắn đã đi theo ta từ lúc lên xe đó "
Ngọc Thố [ Tại sao nam chính lại đi theo người, chẳng phải nam chính với nữ chính là một cặp sao? ]
Bạch Thiên Tuyết " Ta không quan tâm, bây giờ ta chỉ muốn về nhà thôi "
Bác tài xế " Tiểu thư xe đã bị quẹt qua nhẹ, cho nên người hãy chờ một chút tôi liền kêu người sửa rất nhanh liền xong đưa người về "
Bạch Thiên Tuyết " Không cần đâu, bác đợi sửa xe và để cảnh sát lấy lời khai đi, tôi đi bộ về là được "
Nói xong cô cầm cặp lên quay người bước đi, một lúc sau cô đi đến một quán bán trà sữa thì không ngần ngại bước vào mua một ly rồi mới thả trôi về nhà, đến nhà cô bấm chuông.

Nhủ mẫu " Cho hỏi ai vậy? "
Bạch Thiên Tuyết " Nhủ mẫu là con "
Nhủ mẫu " Tiểu thư "
Bạch Thiên Tuyết " Dạ là con nhủ mẫu mở cửa cho con vào "
Nhủ mẫu nghe cô nói vậy thì nhanh chóng mở cửa cô đi vào trên tay vẫn cầm ly trà sữa uống, khi vào đến trong nhà rồi thì cô bị nhủ mẫu kéo lại ghế sofa ngồi xuống.


Nhủ mẫu " Tiểu thư tài xế đâu mà người lại đi bộ về, lỡ như người bị bắt cóc thì phải làm sao đây? "
Bạch Thiên Tuyết " Dạ không có gì đâu, nhủ mẫu đừng lo con thấy hơi mệt con về phòng trước "
Nhủ mẫu " Vậy tiểu thư về phòng nghỉ ngơi đi một chút nữa đến giờ ăn tối thì tôi gọi người "
Bạch Thiên Tuyết " Dạ "
Nói xong cô phi thẳng lên phòng dẹp cặp rồi đi tắm rửa và mặc một bộ váy vàng nhạt đơn giản, rồi đi lại bàn ngồi xuống mở máy tính ra những ngón tay trắng nõn chạm vào một cách nhanh đến mắt thường không thể theo kịp, thấy vậy tiểu Thố cũng thất mắt.

Ngọc Thố [ Ký chủ người làm gì mà bấm máy vào nhanh vậy? ]
Bạch Thiên Tuyết " Không gì chỉ là chơi một chút game cho vui thôi "
Ngọc Thố [ Chơi game mà như người thì ai chơi lại ]
Bạch Thiên Tuyết " Chơi không lại thì thua trắng tay thôi chứ có gì đâu mà em làm quá vậy "
Ngọc Thố [! ] Sao nghe ký chủ nói chơi game thôi mà nghe sao kỳ kỳ vậy ta.

Cô vẫn rất chăm chú vào màn hình vi tính mà bấm, một lúc sau thì nhủ mẫu lên kêu cô xuống ăn tối cô vẫn như thường ngày đi xuống ăn tối, xong thì lại lên phòng nhưng lần này cô đi vào thay đồ, cô mặc bộ váy màu trắng dài đến chân ôm người lệch vai viền vàng kết hợp cùng đôi giày màu trắng, tóc màu vàng óng ánh của cô hai bên bện lại kéo ra phía sau cột một cái nơ vàng cầm trên tay một cái bốp nhỏ, thanh lịch sang trọng gợi cảm nhưng lại vô cùng trong sáng, cô bước xuống nhà.


Nhủ mẫu " Tiểu thư người định đi đâu sao? "
Bạch Thiên Tuyết " Dạ con muốn đi hội đấu giá xem một chút, vài hôm nữa là sinh nhật của baba rồi con phải đi tìm và chuẩn bị quà trước "
Nhủ mẫu " Nhưng người phải đem theo vệ sĩ mới được, chứ không được đi một mình đâu tiểu thư nhỏ của tôi "
Bạch Thiên Tuyết " Dạ đương nhiên là con sẽ kêu hai người đi cùng để cầm đồ cho con chứ cho nên không có gì đâu nhủ mẫu "
Nhủ mẫu " Vậy được nhưng người phải về sớm đó, ngày mai người còn đi cắm trại với trường nữa "
Bạch Thiên Tuyết " Dạ "
Cô bước chân ra ngoài hai vệ sĩ đã lấy xe và đợi cô sẵn khi thấy cô ra thì mở cửa xe cô bước lên ngồi xuống, một lúc sau đến nơi vệ sĩ bước xuống mở cửa xe cho cô, cô theo thế mà bước xuống xe những ánh mắt cứ thế mà dồn dập đặc lên người cô không rời một giây, nhưng cô không để ý mà bước vào đại sảnh vệ sĩ đi lại chỗ tiếp tân đặc phòng và lấy thẻ rồi đi lại đưa cho cô rồi cứ thế lên phòng vip của hội đấu giá ngồi xuống, phục vụ liền đưa trà vào cho cô ngồi trên lầu nhìn xuống buổi đấu giá khá chăm chú.

.