Tin tức Tĩnh Phi có thai vẻn vẹn một ngày đã gần như truyền khắp hoàng
cung, lúc này Chương Lan Cung đang căng thẳng tiến hành công tác kiểm
tra, người trong cung vội vội vàng vàng. Chỉ có Tĩnh Phi ngồi trước bàn
trong nội thất, mặt nàng tô son phấn như lau một tầng ánh nước, đôi mày
thanh tú khẽ nhăn, sắc mặt âm u không rõ.
“Chủ tử, đừng lo lắng, chuyện lớn đến đâu còn có chúng nô tỳ.” Tố Tân tay
cầm một tấm đệm đi vào, trải trên giường: “Nhưng thứ này là thảm mới, do nô tỳ tự tay cất giữ, vừa lúc dùng tới.”
Thân là cung nữ hồi môn của Tĩnh Phi, một đường đi tới không ít năm, Tố Tân
sao không biết Tĩnh Phi đang nghĩ gì. Chỉ là… có vài thứ đề phòng tuy
khó khăn, nhưng mang thai không thể luôn nghẹn chuyện trong lòng, nếu
không chưa cần người ngoài ra tay, bản thân đã xảy ra vấn đề.
“Tố Tân, nếu đứa trẻ trong bụng bản cung xảy ra chuyện… Người đầu tiên bản
cung không bỏ qua sẽ là Hoàng Hậu!” Gương mặt thanh thuần của Tĩnh Phi
đầy dữ tợn, tay nàng vỗ cái bụng còn chưa lộ, miệng lẩm bẩm.
Nàng sớm đã biết mình mang thai, vì vậy thầm cẩn thận, ngoại trừ mấy cung nữ hồi môn thân cận nàng không nói cho ai, chính vì sợ người trong cung
biết.
Nhưng chưa đầy một tháng, nàng đã bị Hoàng Hậu tính kế bại lộ.
Phải biết rằng, càng ít tháng hài tử càng dễ sảy. Nhất là ở trong cung, chưa tới ba tháng đã công bố tin tức mang thai, theo sau tuyệt đối là mưu
hại đề phòng không xuể.
Quả thật người ra tay với nàng không nhất định là Hoàng Hậu, nhưng nếu
không tại Hoàng Hậu, nàng tuyệt đối sẽ không rơi vào thế bị động như lúc này!
Tĩnh Phi yên lặng uống một ngụm nước táo đường, lúc này mới cảm thấy thân thể lạnh giá vì nghi thần nghi quỷ ấm áp hơn.
“Chủ tử, Hoàng Hậu nương nương từ Chiêu Dương Cung đưa tới hương liệu vân
nhu.” Một cung nữ vội vã từ ngoài cửa đi vào, trong tay còn cầm một hộp
gỗ đàn tinh xảo, bên trong là gì chỉ cần nghe cung nữ này nói là biết.
Tĩnh Phi lui về sau như phản xạ có điều kiện, ánh mắt nhìn chằm chằm hộp gỗ
đàn trước mắt, không mở ra xem, nàng nhắm mắt lại một lát: “Đã là tâm ý
của Hoàng Hậu thì để trong khố cẩn thận trông coi, sau này đừng đụng
vào.”
“Vâng.” Cung nữ kia thấp giọng lui ra
“Chủ tử, Hoàng Hậu sẽ không làm rõ ràng như thế, theo nô tỳ thấy, hương liệu này không có vấn đề.” Tố Anh ở một bên nhẹ nhàng xoa bả vai cho Tĩnh
Phi.
Tĩnh Phi hừ lạnh một tiếng: “Sao không có vấn đề, nàng trắng trợn đưa tới
khiến người ta chú ý, sau này dù người trong cung chúng ta phát hiện
hương liệu có vấn đề, cuối cùng vẫn không trách được nàng ta. Đến lúc đó nàng chỉ việc nói nếu thật sự muốn hại bản cung sẽ không đường hoàng
như thế. sau đó nói thêm một câu không thẹn với lương tâm… Hoàng Thượng
tự nhiên sẽ không quá mức hoài nghi, rồi Hoàng Hậu tìm một, hai người
thế tội, kẻ gánh tội thay này có miệng cũng khó nói.”
Tố Tân trải đệm xong thở khẽ một hơi, cũng nói theo: “Tố Anh, sau này chỉ
cần là cung khác đưa tới, bất kể tốt xấu, chúng ta đều không thể dùng.”
“Vâng, nô tỳ hiểu.”
…
Mặt trời ngả về tây, trước bàn đã thắp mấy ngọn đèn, đèn tường cửu long
trên vách hòa cùng với màu trời. Trên bàn có một chồng tấu chương xếp
ngay ngắn, một chồng khác đặt trên góc bàn, hiển nhiên đã được phê
duyệt.
Thiệu Tuyên Đế uống mấy ngụm trà rồi đặt chén lên bàn.
“An Đức Lễ!”
An công công đang cầm phất trần đứng bên cạnh, nghe tiếng vội vàng đứng thẳng trước bàn: “Có nô tài.”
“Người vừa nói Tĩnh Phi có thai?”
“Vâng, hôm nay Hoàng Hậu nương nương phái người tới thông báo, nói là Tĩnh Phi nương nương đã có thai đầy một tháng.” An Đức Lễ hơi ngẩng đầu lên, chỉ thấy sắc mặt Thiệu Tuyên Đế không vui mừng như tưởng tượng, đầu hắn lại cúi càng sâu.
Tĩnh Phi?
Thiệu Tuyên Đế dừng một chút, nheo mắt lại. Nếu nói hậu cung này ai không nên sinh hài tử nhất, Tĩnh Phi xếp ở vị trí đầu tiên, có điều không ngờ một tháng trước sủng hạnh lại để nàng mang thai.
“Bãi giá Chiêu Dương Cung.” Thiệu Tuyên Đế phân phó.
“Vâng.”
An công công sửng sốt, vội đáp lời, trong lòng lại khó hiểu.
Tĩnh Phi có thai… Hoàng Thượng vì sao tới chỗ Hoàng Hậu? Lúc này Hoàng
Thượng không nên tới Chương Lan Cung của Tĩnh Phi trước hay sao?
Xem ra, Tĩnh Phi dù có hoàng tự… cũng rất không được sủng ái.
…
Qua giờ cơm, Yến An Quân cùng Mộc Dung Cơ bước sóng vai, hai nữ nhân như
hoa đương nhiên cực kỳ đẹp mắt, không ít cung nữ đi ngang qua đều nhận
ra Mộc Dung Cơ làm náo động vài ngày trước. Suốt dọc đường, ngay cả Yến
An Quân cũng thơm lây nổi tiếng.
Ai cũng cảm thấy sau này Mộc Dung Cơ nhất định không chỉ là một trắc lục
phẩm Dung Cơ nho nhỏ, xét từ tư thế chưa thị tẩm đã được Hoàng Thượng
phong vị cùng dung mạo của Mộc Dung Cơ, nói không chừng tương lai có thể ngồi đến địa vị nhị, tam phẩm cũng nên.
Có điều, hiện giờ nói những điều này còn quá sớm, người có tâm tư như thế nhìn cũng nhàm mắt rồi.
Mộc Dung Cơ ngắt một đóa hoa nhỏ đang khoe sắc đặt trước chóp mũi nhẹ ngửi: “Yến Quý Nhân, Tĩnh Phi nương nương có thai là chuyện vui, chúng ta tuy mới vào cung cũng nên tự mình đưa chút lễ vật qua đó mới đúng.”
Yến An Quân nghe lời này cảm thấy kỳ quái, Tĩnh Phi nương nương có thai, vị phân thấp ngay cả nhìn cũng không được phép, rất sợ chọc cả người nước
bẩn, thế mà lại có một bông hoa lạ vội vàng sấn tới?
“Có lẽ Tĩnh Phi nương nương muốn tĩnh dưỡng, ta sẽ không đi quấy rầy, đợi
chuẩn bị lễ vật xong bảo Lộc Nhi đưa qua là được.” Yến An Quân mắt nhìn
mũi, mũi nhìn tim, nàng cứ không đi đấy, Mộc Dung Cơ ngươi làm gì được.
Tất nhiên Mộc Dung Cơ không làm gì được, nàng bị những lời này chặn họng,
chưa kịp phản ứng, trong lúc đang giật mình sửng sốt đã cảm thấy người
bên cạnh chậm rãi quỳ xuống.
“Tỳ thiếp bái kiến Hoàng Thượng.”
Cảnh đẹp, người còn đẹp hơn, Yến Quý Nhân nở nụ cười liền chèn ép sắc đẹp
của Mộc Dung Cơ bên cạnh, ít nhất làn da nhẵn mịn kia là vạn người khó
kiếm một.
An công công tặc lưỡi trong lòng, chính hắn cũng không ngờ Hoàng Thượng
không đi Chương Lan Cung mà đi Chiêu Dương Cung, xem ra hai vị này trùng hợp thật.
“Tỳ thiếp bái kiến Hoàng Thượng.” Lúc này Mộc Dung Cơ mới tỉnh lại, đánh
mắt nhìn lên thấy một góc long bào đế vương trước mắt, mặt mày luôn lạnh lùng giờ mới có chút hơi ấm.
Thiệu Tuyên Đế nắm tay nhỏ bé của giai nhân kéo dậy, trộm cái hương: “Yến Quý Nhân cùng Mộc Dung Cơ sao lại ở đây?”
“Thục Phi tỷ tỷ gọi tỳ thiếp tới trò chuyện, vừa lúc gặp Mộc Dung Cơ, vì vậy
tỳ thiếp cùng Dung Cơ tỷ tỷ đi dạo một lát.” Yến An Quân nhìn bàn tay bị cầm, cười e thẹn, quả là người đẹp hơn hoa.
Vừa lúc?
Thiệu Tuyên Đế nhìn thoáng qua Mộc Dung Cơ, sợ rằng không phải trùng hợp mới đúng.
Có điều đối với tranh đấu của đàn nữ nhân này, Thiệu Tuyên Đế coi như
không thấy. Ngày xưa chỉ cần là chuyện hậu cung cần hắn nhúng tay xử lý, phần lớn có liên quan đến triều đình, có một số việc hắn thấy cũng làm
lơ, dù sao đám nữ nhân này với hắn chỉ là quân cờ cùng công cụ mà thôi.
Yến An Quân rút tay về, không rút được, cố gắng kiên trì tiếp nhận hàn khí
Mộc Dung Cơ phóng tới. Sắc mặt Mộc Dung Cơ tái nhợt, nàng không ngờ
Hoàng Thượng sẽ kéo Yến Quý Nhân đứng dậy mà không phải nàng, dù sao,
nàng cho rằng mình được sủng ái hơn Yến Quý Nhân.
“Hoàng Thượng nhất định đang muốn đi tìm tỷ tỷ khác, tỳ thiếp không quấy rối
Hoàng Thượng nữa.” Yến An Quân cúi đầu, Thiệu Tuyên Đế chỉ có thể nhìn
thấy những sợi tóc đen của nàng buông xuống, càng cảm giác vừa nhìn đã
thương.
Trên gương mặt điển trai của Thiệu Tuyên Đế đầy vẻ ấm áp, hiển nhiên rất
hưởng thụ thần thái tiểu nữ nhân của Yến Quý Nhân. Hắn buông tay ra nói
vài câu rồi đi về phía Chiêu Dương Cung, An công công thấy vậy vội vã
đuổi theo, có điều khi đi qua lại cười cười với Yến An Quân.
“Yến Quý Nhân quả nhiên rất được Hoàng Thượng thương yêu, ta nhìn cũng vui
mừng.” Mộc Dung Cơ nhìn bóng lưng Thiệu Tuyên Đế, đột nhiên tuôn ra một
câu như thế.
Ngữ khí vẫn nhàn nhạt như ngày thường, nhưng chút ghen tuông kia hoàn toàn
bị Yến An Quân lĩnh hội, Hoàng Thượng sủng ái Yến An Quân, Mộc Dung Cơ
sẽ vui mừng?! Nàng ta vui được mới là lạ!
Yến An Quân chỉ có thể cười gượng: “Mộc Dung Cơ nói quá lời, Hoàng Thượng
chỉ nhất thời hứng khởi thôi, nếu nói tới sủng ái thì không tính tới tỳ
thiếp được, sợ rằng chỉ có Hoàng Hậu nương nương cùng chủ tử trong bốn
cung mới có phúc khí này.”
“Nói cũng đúng.” Mộc Dung Cơ mỉm cười, trong lòng cũng cảm thấy loại nữ nhân vị phân thấp như Yến An Quân, Hoàng Thượng nhất định không để trong
lòng.
Quả thật là hứng khởi nhất thời thôi.
Tựa như nàng, hôm nay thích hoa vàng, ngày mai thích hoa tím, không thể coi là thật.