Thiệp mời của Cơ đại soái đều đã đưa tới Ly công quán. Liên Tiễn cũng có thiệp mời nhưng là lời mời gửi tới tiểu thư Từ Nhan của Từ Gia.
Tử Lăng Khuynh càng ngày càng thấy cổ quái. Chuyện này..... xem ra thân phận nguyên chủ cũng không tồi đi. Nhưng nàng lại chẳng dám hỏi Liên Tiễn, Thương Tuyệt thì nhất quyết không nói câu nào.
Hại nàng bây giờ vẫn ngu ngơ, chẳng biết cái gì cả.
Tử Lăng Khuynh cầm thiệp mời về phòng. Ngồi ngây người nhìn. Đờ mờ, Cơ Quý là cái thằng nào ? Lại mọc đâu ra một người tên Từ Nghiên nữa vậy ?
A.... chậm đã ... Từ Nhan.... Từ Nghiên.... không phải là .... có quan hệ huyết thống đấy chứ ?
Mà, dựa theo nguyên bản thế giới thì Cơ Hào tuyệt chỉ sủng mỗi Cơ Luật. Anh em Cơ gia cũng hết mực thô lỗ. Bây giờ lại vọt lên một Cơ Quý văn thơ đầy bụng, ăn nói hết mực dịu dàng như này là cái gì ?
Thôi, mặc kệ đi, cũng chẳng thể tin vào hệ thống được nữa rồi. Cái loại hàng dởm như nó thì tống cổ là vừa.
Trong lúc nàng chăm chú suy nghĩ, Thương Tuyệt nhẹ bước vào. Anh cũng cầm một tấm thiệp y chang
" Khuynh nhi, tối nay đi dự tiệc với tôi... "
Tử Lăng Khuynh chợt nhướn mày " Đi với thân phận.... bạn gái sao ? ... Nhưng chỉ là, trên tay tôi cũng có thiệp mời... chỉ đích danh "
" Lễ phục tôi đều chuẩn bị cho em rồi, 7h tối ... phải xong xuôi tất cả."
Thuơng Tuyệt giọng nói có chút uy hiếp, ý tứ không cho từ chối rõ ràng.
" Aizzz, thiếu soái, anh cũng phải hiểu cho nỗi khổ tâm nhỏ bé của tôi chứ. Tôi còn đại diện Từ gia để đi nữa đấy. Vả lại tôi là gái đã có chồng.... "
Mặt mày anh tối sầm lại nhìn con mèo nhỏ bộ dáng bất đắc dĩ thở dài. Nụ cười bên môi lại càng thêm quỷ quyệt hơn khi nhớ tới cái lý luận tình nhân của nàng.
A... định coi hắn là tiểu thịt tươi tình nhân sao ? Ha... hả, gan cũng càng ngày càng lớn rồi.
" Thiếu soái, đợi tôi giải trừ hôn ước sẽ cho anh một thân phận.. " Tử Lăng Khuynh cười xinh đẹp nói một câu. Nhưng ngay tức khắc môi đã bị cắn lấy.
Thương Tuyệt ép nàng vào bàn, hai tay chống xuống. Trong lúc mơ màng, nàng thầm nghĩ cái tư thế này cũng khó chịu quá đi.
Tuy nhiên hơi thở liền bị anh nuốt lấy sạch sẽ. Nàng lập tức muốn phản công. Tay vòng lên cổ anh, như con thú nhỏ mà ôm chặt.
Được một lúc Thương Tuyệt buông nàng ra, tà tà mà nhìn thẳng vào mắt nàng
" Tiểu hồ ly, bây giờ em có nguyện ý đi cùng tôi hay không ? Hử... ? Mà nếu không đi, em liền không có lễ phục, lễ phục tôi chuẩn bị chỉ để cho bạn gái kiêm vợ tương lai của tôi thôi !"
Tử Lăng Khuynh câu môi không làm gì được anh, cuối cùng cũng đành phải chấp thuận.
Hứ... đồ ác bá bắt nạt dân nữ.
.
Mà khi đó Liên Tiễn được Thương Tuyệt phân phó phòng riêng lại đang thầm suy đoán quan hệ của con gái mình với anh.
Bà vẫn thích A Liêm hơn, dù sao hai đứa nó cũng kết hôn rồi. Vị thiếu soái này lại chen một chân vào, thử hỏi bà không chán ghét sao được..
Không, bà nhất định không cho Từ Nhan và hắn ta đến với nhau. Từ Nhan phải là của A Liêm.
\*\*\*
Tối.
Tại Thanh Tuyền môn. Cơ đại soái mở tiệc làm lễ đính hôn cho con trai Cơ Quý.
Khách khứa dự tiệc đều là người có địa vị. Tất cả cơ bản là nể mặt Cơ Hào mà đến rất sớm. Thế nhưng vẫn có ai đó khoan thai tới muộn.
Thương Tuyệt một thân quân trang tối màu, áo choàng sau lưng hơi bay lên, bao phủ lấy thân hình đĩnh bạt. Tuy nhiên điều khiến mọi người chú ý hơn vẫn là thiếu nữ bên cạnh anh, lễ phục giản dị mà đẹp đẽ. Dung mạo tuyệt sắc tinh xảo, mắt phượng mị hoặc câu nhân như hồ ly.
Cơ Hào có chút không hài lòng đối việc Thương Tuyệt đạp lên mặt mũi ông ta như vậy. Tuy nhiễn ông ta vẫn phải niềm nở tiếp đón.
" Ly Thương Tuyệt, nghe danh đã lâu, nay mới được tái kiến !"
Anh hoàn toàn bỏ lơ sự vui mừng giả tạo của ông ta, nhưng lại thấu hết cái ghét bỏ trong mắt. Thương Tuyệt nắm tay nàng kiêu ngạo bước vào trong để lại một tình cảnh hết sức quỷ dị bên ngoài.
Cơ Hào mặt già đều cảm thấy nóng rát. Ông ta thầm hận thằng nhãi ranh vắt mũi chưa sạch đã dám lên giọng. Làm ông ta mất hết mặt mũi trước bao người.
Cái này thì còn gì là thể diện.
Mấy vị đứng xung quanh tâm tình trở nên cực vi diệu. Ai bọn họ cũng không thể đắc tội. Hai đại quân phiệt lớn mâu thuẫn, người nhỏ bé như bọn họ động tới không nổi.
Chỉ có nghe nói thiếu soái phương Bắc ác danh lan xa. Vốn tưởng là một tên hán tử bặm trợn. Không nghĩ tới hôm nay gặp mặt lại là một mỹ nam tử khí chất tuyệt đỉnh .
Lập tức mấy phu nhân hay mấy tiểu thư tâm tư đều rung động. Khó trách bởi Thương Tuyệt đẹp muốn ngạt thở luôn !
Mà, trong đám người đó chỉ có hai người ánh mắt khác lạ. Một người rất quen thuộc, không ai khác ngoài Chu Hạ và nam nhân hắn hợp tác
Nếu mà cho ai nhìn tới dung mạo nam nhân kia kinh ngạc là điều không tránh khỏi.
Dung mạo của hắn ta ......
" Cái này, bao giờ chúng ta có thể hành động ? " Chu Hạ nhỏ giọng nói
" Không cần vội, đợi ta nắm chắc 10 phần thắng liền hạ thủ . Hiện tại thời cơ chưa tới. Chỉ có, ngươi tuyệt đối không được động đến người phụ nữ bên cạnh hắn ta. Từ Nhan... chính tay ta sẽ xử lý !"
Giọng nam nhân âm trầm quỷ quyệt vang lên dọa Chu hạ rợn tóc gáy. Nhưng chỉ trong một giây ngắn ngủi, bóng dáng hai người lủi mất khỏi đám đông....
..
Ở tại một góc trên khán đài. Cơ Quý cùng Từ Nghiên đứng sát bên nhau, tư thái thân mật vô cùng.
Tuy nhiên, điểm nhìn chạm tới của Từ Nghiên lại chằm chằm vào Thương Tuyệt, mang theo si mê cùng tình ý nồng đậm.
Cơ Quý vô ý mà phát hiện ra, tức khắc liền bốc hỏa. Hắn nắm chặt bả vai Từ Nghiên, khuôn mặt vặn vẹo khó coi
" Nghiên nhi, em đang nhìn cái gì ? Em dám trắng trợn trước mặt anh mà liếc người đàn ông kia ? "
Từ Nghiên hồi thần, hất tay hắn ra lạnh giọng " Cơ Quý, anh đang chất vấn em ? "
Lại thấy khuôn mặt hắn ta càng thêm cuồng nộ, xấu xí cực điểm, còn đâu là hào hoa phong nhã thường ngày.
" Nghiên nhi, anh chất vấn em thì làm sao ? Em nên nhớ, em đã là người của anh, chết cũng phải làm ma của anh, em đừng hòng tơ tưởng tới người đàn ông khác. "
Từ Nghiên đáy lòng chợt dâng lên cảm giác ghê tởm muốn nôn. Cô tức giận, mày đẹp cau lại " Cơ Quý, anh sao lại cổ hủ như thế ? Anh tiếp thu tư tưởng mới mà lại không biết rằng bản chất yêu cái đẹp ai cũng có hay sao ? Em nhìn Thương Tuyệt thì sao chứ ? Cũng chẳng phải em đã lên giường với hắn. Anh có mỗi chuyện bé cỏn con cũng xé ra to "
Cơ Quý nội hỏa công tâm, ánh mắt nhìn Thương Tuyệt căm hận tận xương tủy, nhìn tới Tử Lăng Khuynh lại càng thêm hận. Nộ khí trong lòng bùng phát không được, hắn ta giơ tay muốn tát Từ Nghiên thì .....
" Hai đứa đang làm gì ? "
Cơ Hào đi lại, may cho ông ta là chưa nhìn thấy bộ dáng thất thố của con trai và con dâu văn nhã của ông ta bày ra. Phỏng chừng nếu thấy liền tức khắc chết trân luôn.
" Ta hỏi hai đứa sao chưa chuẩn bị lên phát biểu mà còn đứng đây ? "
Cơ Quý cúi đầu giấu đi thần sắc phức tạp trong mắt " Bọn con đi ngay. "
Nói rồi kéo tay Từ Nghiên bước nhanh về phía trước. Cả hai trước mặt đều tỏ vẻ hòa hợp nhưng trong nội bộ đã lục đục xích mích.
Nói yêu cũng không phải, thích cũng không. Vậy thì bọn họ đối nhau là cái gì ?
Thương Tuyệt và Tử Lăng Khuynh nãy giờ thu hết một màn này vào mắt.
Tâm hai người đều là cười lạnh. Ha...hả, Cơ Hào muốn làm trò cười sao ? Tình huống này cũng muốn khoe mẽ?
Mà. nàng lại đặc biệt chú ý tới ánh mắt lúc nãy của hai người kia.... ánh mắt ấy không đúng...
Rốt cuộc thì vị diện này còn bao nhiêu cái bẫy nữa đây ?
.
.
\_\_\_\_\_\_\_\_
Tiểu kịch trường :
Tử Lăng Khuynh : Thương Tuyệt, Từ Nghiên vừa nhìn anh thèm khát đó.
Thương Tuyệt : Em ghen sao ? Hắc... hắc
Tử Lăng Khuynh : Không, em chỉ nghĩ là.... người như anh lại có đứa dám mơ tưởng ngoài em ... Ây, đáng chết vạn phần.
Thương Tuyệt : "...."
Tử Lăng Khuynh : Mà, tại sao thế giới này lại nhiều hố như vậy nhỉ ? Em cảm thấy thật nguy hiểm. Ai cũng nguy hiểm hết á !
Thương Tuyệt : Em hãy alo cho bả tác giả mà hỏi.
Tác giả : Aheee, các con cứ chuẩn bị tinh thần, mẹ đào tạo nhiều nhân vật muốn chém chết các con lắm. Nhớ vũ trang đầy đủ... kẻo toi đời nha..
Thương Tuyệt: Khuynh nhi, súng của anh đâu, anh phải bắn nở hoa cái đứa mẹ ghẻ này...
.
.
.
.