Cửa bật mở, một bóng dáng chợt đánh úp về phía Nhạc Tuyết Mễ, mạnh mẽ ôm cô ta vào ngực
" Anh... nhớ em !"
Marshal Willliams cúi đầu khẽ nói vào tai Nhạc Tuyết Mễ, giọng nói còn khá ngượng ngịu nhưng kết hợp với đôi mắt đào hoa cùng mái tóc vàng nâu của hắn ta lại khiến nhân tâm xao xuyến
Mặt cô bỗng chốc hơi đỏ nhưng dù sao cũng là diễn viên, cô liền mạnh mẽ ép xuống nhưng tránh không được có chút khả nghi
Nhạc Tuyết Mễ ho khan một tiếng, đẩy Marshal ra
" Anh.. sao anh đến đây ? Vả lại, tại sao anh lại biết em ở chỗ này ? Em cũng không có nói cho anh biết đi. !"
Mày Marshal thoáng chốc liền nhăn lại không vui có chút giận
" Em vẫn còn biết mình không nói cho anh ? Mễ Mễ, em nói xem, nếu anh không đến lúc này có phải là cùng Hải ca gì đó của em .... "
Marshal cố tình nói lấp lửng tuy nhiên Nhạc Tuyết Mễ lại rất rõ ràng vế sau là gì
Nhưng cô cũng không phản bác được . Quả đúng là lúc nãy nếu không có Marshal thì cô có lẽ sẽ cùng Hải ca xảy ra chuyện không nên làm. Sau đó triệt để phản bội ba ba
Có chút ngại ngùng, Nhạc Tuyết Mễ lôi kéo tay Marshal đi vào trong
Đầu không ngừng nghĩ đến liệu hai nam nhân này có chán ghét cô vì cô làm cho Nhược Doanh kia bị dân mạng chửi mắng hay không.
Nhạc Tuyết Mễ không hề muốn như vậy . Nếu mất đi hai viên minh châu quyền thế này thì con đường bước lên làm ảnh hậu tung hoành trên vũ đài quốc tế sẽ bao nhiêu khó khăn a ~
Nhạc Tuyết Mễ làm ra bộ có chút ủy khuất mở miệng, mắt đen tròn khẽ chớp
" Hải ca ca, anh ... anh có thấy em độc ác hay không ? Em ... em ... hay chúng ta bỏ đi, đừng làm khó Nhược Doanh nữa ! "
Mạc Tư Hải vốn đang cùng Marshal âm trầm liếc nhau, vừa thấy Nhạc Tuyết Mễ sắp khóc tới nơi vội vàng khôi phục vẻ dịu dàng ôm cô vào ngực
" Mễ Mễ, em nghĩ linh tinh cái gì vậy ? Em không có độc ác, em làm như vậy là vô cùng đúng đắn. Cô gái nhỏ của anh làm sao có thể cam chịu để Nhược Doanh kia bắt nạt đây ? "
" Mạc Tư Hải nói đúng. Tất cả đều là do Nhược Doanh kia mà ra cả. Cô ta cậy mình đã là tiểu hoa đán mà bắt nạt người mới như em . Vậy tại sao không hỏi xem người đứng đằng sau em là ai, há có thể để cô ta tùy tiện khi dễ ? "
Marshal đương nhiên biết vấn đề Nhạc Tuyết Mễ nói là cái gì. Tất nhiên hắn ta cũng không cảm thấy cô làm vậy là có gì sai
Hừ. Nữ nhân kia cướp vai diễn của Mễ Mễ lại còn đoạt nổi bật của em ấy. Cậy thế mà ức hiếp cô bé nhỏ nhà hắn.
Riêng mấy vấn đề này Nhược Doanh đã đáng chết vạn phần. Đấy là chưa tính đến cái tội làm cho Mễ Mễ lo lắng thương tâm mình độc ác
Vậy mà nhân nhi Mễ Mễ này lại thiện lương tới vậy. Bỏ qua tất cả cho cô ta.
Ha.. em ấy bỏ qua nhưng không có nghĩa là bọn họ cũng bỏ qua đâu !
Lúc này Mạc Tư Hải hiếm khi đồng dạng có cùng suy nghĩ với Marshal. Hắn âm thầm lên kế hoạch hãm hại Tử Lăng Khuynh, khiến nàng thân bại danh liệt, không ngóc đầu lên được !
Trong lúc Mạc Tư Hải cũng Marshal thi nhau phụ họa tâm tình của Nhạc Tuyết Mễ cũng dần tốt lên. Cô ta ngọt ngào cười, mắt long lanh ngập nước nhưng không dấu nổi một tia đắc ý
" Đúng vậy, em không sai mà, là Nhược Doanh bức em, cô ta khiến em phải làm ra như vậy. Em chỉ là tự vệ, chỉ là tự vệ mà thôi !"
Hai nam nhân làm sao mà cưỡng nổi dáng vẻ kiều mị cùng giọng nói mềm mại như lông vũ quét qua của Nhạc Tuyết Mễ. Cái gì cần cứng cũng đã cứng. Không khí dưới sự cọ xát dần trở nên ái muội mang theo một mảnh ngượng ngập, tình ý lan tràn
Mạc Tư Hải chịu không nổi với tay ôm Nhạc Tuyết Mễ vào lòng nhưng mà Marshal lại không chịu yếu thế, hắn cũng nhào vào theo
Ôm ôm, hôn hôn, động động... thoáng chốc cả ba liền bị cuốn vào cơn mê tình
Nhạc Tuyết Mễ lúc đầu có chút thuận theo. Nhưng mấy bước cuối cùng còn chưa làm, hai nam nhân đã bị cô đẩy ra
Lý trí dần khôi phục, Nhạc Tuyết Mễ âm thầm cảm thấy hoảng hốt
Suýt chút nữa, suýt chút nữa cô đã làm ra chuyện không thể nói với Hải ca ca cùng Marshal, suýt chút nữa cô đã làm ra chuyện có lỗi với ba ba
Không ! Không, việc này không phải lỗi của cô, đều là tại hai người kia
Bọn họ cưỡng ép cô, cô lại chỉ là một thân nữ tử yếu đuối làm sao chống lại được ? Hơn nữa, chính là bọn họ dụ dỗ cô.
Thử hỏi đứng trước hai mĩ nam soái khí ngời ngời quyến rũ, cô gái nào mà chẳng xiêu lòng đây ?
Mà. Cô lại vì bọn họ trả ơn đã giúp đỡ. Thành ra tất cả là như vậy !
Cái này không tính là phản bội. Huống hồ ba ba còn chưa có đồng ý kết giao cùng với cô... cho nên ... đều bỏ qua hết đi !
Trong lúc Nhạc Tuyết Mễ ngây người lại không để ý đến hai nam nhân trước mặt, ánh mắt lóe lên chút tức giận cùng dục vọng nóng bỏng
Nói xem thức ăn đến tận miệng rồi còn hụt, ai mà chẳng tức giận !
Lại thêm đây chính là một mỹ nhân thanh thuần câu nhân .Đôi môi bị bọn họ cắn mút trở nên đỏ ửng kiều mị. Mắt tròn tròn trong suốt bây giờ lại mơ màng chìm trong sắc tình, càng thêm quyến rũ vô bờ
Quần áo đều xộc xệch hết cả, hai khối mềm mại nõn nà trước ngực lộ ra, ẩn ẩn hiện hiện dưới lớp áo hồng nhạt
Cặp đùi thon dài duỗi thẳng, lui lên chút nữa chính là nơi không thể miêu tả nào đó chỉ được che đậy một cách lỏng lẻo bằng chiếc váy lúc nãy bị bọn họ thô lỗ xé rách
Quả thực quá câu nhân ! Bộ dáng này làm cho máu nóng trong người Mạc Tư Hải và Marshal nhộn nhạo
Chỉ tiếc là có muốn làm cũng không được. Nhân nhi Mễ Mễ kia đến phút chót liền đẩy bọn họ ra
Nếu bọn họ còn cố tình lấn tới thì xem chừng cô sẽ cắt đứt mọi quan hệ luôn quá !
Cho nên bọn họ không dám !
Tuy nhiên suy cho cùng thì cũng có chút khó chịu. Đã bao giờ bọn họ phải nhịn khó khăn như này ?
Muốn liền tìm phụ nữ để phát tiết. Đàn bà rốt cục cũng chỉ là công cụ làm ấm giường mà thôi !
Chỉ có Mễ Mễ là khác. Cô thanh thuần xinh đẹp như vậy, lại tinh nghịch chọc người ta yêu thương. Bọn họ chính là khao khát muốn cô, cô như một vì sao trên trời kia, chạm không tới càng khơi dậy ham muốn chinh phục
.
.
.
Tử Lăng Khuynh mà biết được chuyện xảy ra ở đây phỏng chừng ha hả mà cười lạnh khinh thường
Ở đâu ra cái kiểu gì cũng đổ hết lên đầu nàng như vậy ?
Nàng lấy thân phận là tiểu hoa đán mà bắt nạt Nhạc Tuyết Mễ bao giờ ?
Nàng cướp vai diễn của cô ta bao giờ ? Chính mình đi cửa sau vào Khuynh Thành hơn nữa vai đó cũng chưa có quyết định cho ai. Giá như mà cô ta được đạo diễn chắc chắn là Lãnh Cơ Uyển mà nàng nhảy vào thì cũng không nói làm gì !
Còn nữa, thực lực không bằng nàng liền nói nàng đoạt nổi bật ?
Hừ. còn cái gì mà làm Nhạc Tuyết Mễ thương tâm ? Nàng thì biết cái quái gì, là cô ta tự mình suy diễn đấy chứ .
Đúng là tình nhân trong mắt hóa tây thi mà.
Cả hai nam nhân đều u mê vì Nhạc Tuyết Mễ, cô ta làm cái gì cũng không sai chỉ có người khác ngu ngốc
Nàng nói cho mà biết nhé, nàng không sợ gì đâu ! Giỏi thì cứ đến, đọ xem gia thế ai hơn ai !
Lại đến cả vị nữ chính truyền kì này nữa.
Cái gì mà nàng bức cô ta đến mức cô ta phải tự vệ ? ... Phi... phát ngôn cho đúng chút xem, nàng còn chưa có làm gì đâu...
Cuối cùng thì nói cmn dễ dãi luôn đi lại còn đổ cho Mạc Tư Hải và Marshal cưỡng ép. Rồi tìm đầy đủ các lý do biện minh cho mình !
Đã là kĩ nữ mà còn đòi lập đền thờ trinh tiết !
Không hổ là cực phẩm có hai con chó trung thành đến ngu xuẩn!
.
.
.