Hoa Vân đứng ở cửa nhìn một màn kinh tâm động phách của nghệ sỹ nhà mình mặt hóa đá
Nghệ sỹ nhà cô giỏi vậy nhỉ? Cảm thấy rất ngầu là sao ? Thực ra vai diễn này cũng không đến nỗi tệ cho lắm !
Khoan đã. Đây không phải chủ đề chính. Mà là tại sao Nhược Doanh lại biết đánh nhau ? Cái quái gì đang xảy ra ? Why ? Why ?
Trợ lý Tiểu Nhã đứng bên cạnh Hoa Vân mắt sáng lấp lánh
" Chị Hoa Vân, chị thấy không ? Doanh Doanh của em rất là ngầu nha ! Còn ngầu hơn cả trong phim Khuynh Thành nữa . Ôi trời ơi, em lại ngày càng yêu Doanh Doanh hơn rồi !"
" Em nói cái gì ? "
Hoa Vân trợn mắt gào lên với trợ lý Tiểu Nhã dọa cô gái nhỏ giật mình nhảy dựng lên lắp bắp nói
" Cái... cái gì cơ? "
" Chị đang hỏi em đấy ! Nhược Doanh còn làm gì trong Khuynh Thành ?"
" Giống... giống như bây giờ !"
Hoa Vân nghe vậy nghiến răng ken két. Đã nói là xây dựng hình tượng thanh thoát, ngoan hiền trước mặt công chúng đâu ?
Cái người bạo lực này chắc không phải nghệ sỹ nhà cô đúng không nhỉ ?
.........
Nhạc Tuyết Mễ nhìn hầu hết mọi người trong phim trường đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ về phía Tử Lăng Khuynh, cắn cắn môi, đáy mắt hiện lên không cam lòng
Vì cái gì ? Vì cái gì mà cô đã cố gắng như vậy, cô cũng đã cướp lấy vai diễn nữ chính này của Nhược Doanh nhưng cô ta lại vẫn được yêu quý ?
Cô muốn cô ta phải trả giá lớn. Từ khi Nhược Doanh xuất hiện cuộc sống của cô luôn luôn không thuận lợi. Khuynh Thành thì bị Nhược Doanh cướp vai, Ranh Giới lại bị cô ta chèn ép
Đã như vậy, Nhạc Tuyết Mễ muốn hoàn toàn hủy đi sự nghiệp của Nhược Doanh... Ha... để xem cô ta còn làm thế nào chặn chân cô ?
Thế nhưng Nhạc Tuyết Mễ lại quên rằng Khuynh Thành vốn dĩ là do cô ta dùng quan hệ để đi vào, còn chưa hề được biên kịch đồng ý . Ranh Giới cũng là Nhạc Tuyết Mễ cướp vai nữ chính của Tử Lăng Khuynh. Cô ta là cố tình tìm cái cớ để hại nàng mà thôi !
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
.
.
.
.
.
Tử Lăng Khuynh gọi trợ lý Tiểu Nhã của mình đi mua vài gói kẹo, vài gói bim bim, vài gói đồ ăn vặt mang về còn mình thì ngồi trên ghế nghỉ lướt điện thoại
Đợi cho đến khi Hoa Vân đau khổ đưa tiền bồi thường thuốc men cho mấy diễn viên quần chúng kia thì Tiểu Nhã cũng túi lớn túi nhỏ khệ nệ xách về
Tử Lăng Khuynh cảnh giác ôm lấy để sang bên cạnh, một tay còn giữ chặt khư khư như người ta chuẩn bị lấy của nàng không bằng
Nàng lấy tay kia xé toạc một gói bim bim ra nhai ngon lành. Bộ quần áo trên người đã sớm bị nàng thay ra thành một bộ đồ thoải mái hơn
Tiểu Nhã nhìn nàng ăn có chút thèm bèn mặt dày xin xỏ
Tử Lăng Khuynh lườm Tiểu Nhã một cái, tay chọn chọn gói nhỏ nhất, nhìn có vẻ không ngon nhất đưa cho, mặt còn bày ra vẻ tiếc nuối
Một bộ ông cho mày là phúc phận của mày. Làm giảm mất một gói của ông cũng rất đáng tiếc đấy !
Tiểu Nhã : "...."
Tay Tiểu Nhã run run cầm lấy gói bim bim, nâng niu cẩn thận như trân bảo
Mẹ nó chứ, ánh mắt chị Doanh Doanh đáng sợ quá !
Đạo diễn nhìn cái người đang ngồi vắt chân chữ ngũ nhai rôm rốp mất hết cả hình tượng ở kia mà nhịn xuống cảm giác muốn chửi người
Lại tới mấy nhân viên chuyên chú chằm chặp vào Tử Lăng Khuynh bị ông ta quát một tiếng mới chú ý sau đó được một thời gian ngắn lại ngước sang
Đạo diễn : "...."
Ông ta nghi ngờ là nàng đến để trả thù à nha !
Đã bị đổi nữ chính là bực mình lắm rồi, bây giờ cái cô tiền nhiệm nữ chính lại nhảy thành nữ phụ đến quấy rối
Sao mà khó sống vậy chứ ?
Nhưng trên thực tế đúng là đạo diễn nghĩ quá nhiều, Tử Lăng Khuynh cơ bản chỉ muốn ngồi ăn thật tốt thôi mà. Là do bọn họ chứ liên quan cái em gái gì tới nàng đâu ?
Nằm không cũng trúng đạn !
Sự khó chịu của đạo diễn bùng nổ đến nỗi giận lây sang Nhạc Tuyết Mễ, sai một chút xíu là NG, ít nhất là NG đến hơn chục lần mới qua một cảnh
Mà . trong khi đó Nhạc Tuyết Mễ lại đổ mọi nỗi căm tức lên đầu Tử Lăng Khuynh
"...."
Nàng cũng là không biết nói gì thêm. Mặc kệ mấy người, muốn làm sao thì làm, cứ việc đến, nàng tiếp hết !
\-\-\-\-
Lượt tiếp theo chính là cảnh quay của Tử Lăng Khuynh, đoàn phim di chuyển đến địa điểm khác
Lúc quay đạo diễn lại muốn dùng đóng thế nhưng nàng vẫn lắc đầu bảo không
Có thực lực thì ngu gì mà không thể hiện ?
Thiếu nữ tay cầm dây xích sắt đứng trên đống đổ nát, ống tay áo được xắn lên đến khuỷu tay để lộ cánh tay trắng nõn, dòng máu đỏ tươi uốn lượn, chầm chậm nhỏ xuống nổi bật
Nàng câu môi cười trào phúng, ánh mắt kiêu ngạo không coi ai ra gì, không để bất cứ thứ gì vào mắt, giọng nói trong vắt lạnh lùng
" Chỉ bằng các người ? Đòi giết được tôi sao ? Một lũ ngu ngốc !"
Đạo diễn chỉ muốn hô lên là sai lời thoại rồi nhưng lại sợ cắt đứt mạch cảm xúc liền nén xuống. Thôi... dù sao nội dung cũng na ná là được !
Nàng vung dây xích trong tay, lộn người một cái thật ngầu, dây xích còn rít gió trong không trung đem theo âm thanh nghe đến sởn tóc gáy
Dây xích vung đến cổ một người đàn ông có vẻ là thủ lĩnh, hắn ta hoảng sợ trợn mắt, kinh hãi rõ ràng
Mà. Thực sự là vậy, hắn có cảm giác dây xích trong tay nàng thật sự xuống cổ hắn đảm bảo hắn thăng thiên luôn
Người trong phim trường nhất nhất đều nín thở . Quá kịch tính ! Nhìn như này có ai nói là giả đâu ! Kể cả đạo diễn cũng căng mắt mà nhìn
Động tác tự nhiên phóng khoáng, sắc bén nguy hiểm mà chân thực vô cùng !
Thế nhưng dây xích vừa vặn cách cổ người đàn ông 5 cm liền bay ngược trở lại tay thiếu nữ kia
" Thôi, tha cho mấy người, tôi không muốn tay mình dính máu !"
Thiếu nữ quay đi, ánh mắt cương liệt mạnh mẽ, những người phía sau lưng nàng ngã xuống la liệt
Ánh nắng khẽ chiếu rọi nổi bật khuôn mặt tinh xảo cùng mái tóc nhuộm vàng lại càng thêm chói lọi
Tuy nhiên, hình ảnh này lại không cảm thấy gay mắt mà vô cùng đẹp
Đạo diễn vội vàng chỉ đạo máy quay quay cận cảnh đó. Quả thực khiến người ngạt thở !
" Cắt ... cảnh này qua !"
Sau sự hoàn hồn, đạo diễn vội bình tĩnh trở lại hô lớn . Ông quả thực đánh giá thấp Nhược Doanh
Cuối năm nay, vòng nguyệt quế ảnh hậu chỉ sợ phải vào tay cô gái này !
" Chị Nhược Doanh, chị có bị thương chỗ nào không ? Có đau ở đâu không ? "
Tiểu Nhã cầm khăn bông chạy lạy quấn quýt lau sạch sẽ máu giả trên tay Tử Lăng Khuynh đi, một mặt lo lắng nhìn khắp người nàng y hệt chiếc rađa dò quét
" Tiểu Nhã của tôi ơi, tôi không sao cả. Tuy nhiên có một vấn đề vô cùng lớn, liên quan đến tính mạng đấy ... "
" Vấn ... vấn đề ? " Tiểu Nhã nhăn mặt nhỏ hoảng hốt
" Đúng vậy, tôi đói, đồ ăn vặt của tôi đâu ? "
Tiểu Nhã : "...." Ha hả ... Vấn đề lớn đấy chị Doanh Doanh nhỉ ?
Tử Lăng Khuynh tung ta tung tăng đi thay đồ, khôi phục một bộ dáng bình thường rồi chạy lại ghế nghỉ lúc nãy ôm lấy bim bim
Có mấy nhân viên đánh bạo lại xin nàng. Tử Lăng Khuynh ai oán nhìn túi đồ ăn vặt sắp bị nàng ăn hết lại nhìn tới mấy nhân viên nhỏ nhắn xinh xắn trước mặt
Rốt cục quyết định. Nàng ra hiệu xòe tay ra bốc một ít bỏ vào tay từng người, ánh mắt ai oán khiến mấy nhân viên chỉ hận không thể rụt tay lại
Cuối cùng nhìn trong túi còn lại khá ít, nàng bỏ gần hết vào miệng phùng má chu mỏ nuốt vào
" Hết rồi nhé ! "
Nhân viên : "....." Trong túi xách chị còn mấy gói đó !
Bây giờ họ mới phát hiện là Nhược Doanh là tên tham ăn !
Áu... áu ... nhưng cảm giác càng dễ thương là sao đây ?
Thế nhưng cái cảnh phùng má của nàng lại bị một nhân viên chụp trộm. Tử Lăng Khuynh không hề hay biết, vẫn cười nói vui vui vẻ vẻ
Cho đến khi bà la sát Hoa Vân gào thét chạy đến
" Tiểu tổ tông của tôi ơi, em lại làm cái gì thế hả ? Lần trước tại sao không dùng đóng thế ? Lại còn dám giấu chị ? Em chán lăn lộn rồi à ? ... Diễn viên .... "
" Được rồi, được rồi ! Hoa Vân, chị ầm ĩ cái gì chứ ? Em làm như vậy là tăng thêm một tầng cao mới nha. Chị không phải lo lắng việc này !"
Au... đau ....
Tử Lăng Khuynh vừa nói xong, Hoa Vân đã gõ đầu nàng một cái. Gầm gừ trợn mắt
" Không phải lo ? Em nói hay nhỉ ? Đã nói là khí chất của em không hợp với bạo lực, tại sao lại không nghe ? "
" Rất hợp mà, em thấy ngầu đấy chứ !"
Nàng chun mũi, bĩu môi nhìn Hoa Vân. Cảnh này không may lại tiếp tục bị nhân viên trong đoàn làm phim chụp được
Trong mắt mọi người, Nhược Doanh quả thực dễ thương muốn khóc ! Lúc trước thì soái kinh khủng bây giờ lại như một con mèo nhỏ
Ôi trời, càng ngày càng yêu Doanh Doanh mất thôi !
Tử Lăng Khuynh thu thập được fan não tàn n\+ ... ở đoàn phim
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Tiểu kịch trường :
Người nào đó : Khuynh Khuynh, tại sao em dám bày ra dáng vẻ dễ thương trước mặt nhiều người ?
Tử Lăng Khuynh : Tôi thích, anh quản được sao ? Anh là cái gì chứ ?
Người nào đó: Tôi là chồng em đương nhiên quản được! Hơn nữa, em chỉ có thể cho một mình tôi xem mặt dễ thương của em mà thôi !
Tử Lăng Khuynh : Không muốn
Người nào đó : Khởi động chế độ cưỡng chế thực hiện.
Không muốn cũng phải muốn ! ♥\_♥