Tử Lăng Khuynh học xong buổi chiều , nàng mang tâm trạng buồn bực trở về
Vì cái chó gì mà mấy cái tên tứ đại vương tử cứ thích gây chuyện với nàng vậy . Chiều nãy nàng vừa ngồi xuống ghế mới lôi được quyển sách ra xong thì rắc rối lại đến .
Mộc Trần , Tô Vận , Lộ Giai , Lương Kính kéo nhau đến trước mặt nàng
Mộc Trần hất hàm , cao ngạo nhìn nàng , giọng nói thập phần khinh bỉ "Nghe nói cô đánh Lương Kính ? "
" Nhìn cũng rất được đấy "
" Ừm , Lương Kính cũng thật có mắt nhìn , kiếm được con tiểu bạch thỏ "
"?"
Cái quỷ gì thế ? Mấy tên điên này có bệnh à ?
" Tôi đánh Lương Kính thì làm sao ? Được , được cái rắm ấy , còn tiểu bạch thỏ đấy hả ? Lão nương không có cái khái niệm ấy ! "
Tử Lăng Khuynh phát khùng , quắc mắt nhìn mấy tên có bệnh , cái gì mà hình tượng , bổn công chúa không thèm !!
Nàng bực tức xông lại đấm đá bọn chúng một lúc cho hả giận
Học sinh cả lớp nhìn nàng bằng cái ánh mắt rất chi là bất ngờ
Đã nói khí chất nữ vương đâu ? Đã nói cao quý , xinh đẹp đâu ?
Mẹ nó ! Cái cô gái bạo lực này chắc không phải nữ thần Lăng Hạ Lam của bọn họ đúng không
Về phần bốn người kia , bị đánh cho thảm nhưng vẫn nở nụ cười cmn " quyến dũ " của nam thần trường học khoác vai nhau bỏ đi
" Cô đã thành công làm tôi chú ý "
Bây giờ nghĩ lại Tử Lăng Khuynh vẫn cảm thấy mình muốn đập chết bọn chúng . Không chạy đi tìm nữ chính , tìm nàng làm cái rắm gì cơ chứ !! Nàng đâu phải nam châm hút mĩ nam giống Đỗ Phi Tình đâu ?
Mấy ngày cuối tuần này , trường quý tộc liên tục dấy lên phong vân .
Nữ sinh trong trường học liên tục tìm Tử Lăng Khuynh gây rắc rối , hết chặn đường đánh nhau , đến khóa cửa nhà vệ sinh , rồi bôi đen nàng trên diễn đàn trường ...
Tử Lăng Khuynh nhìn họ đến phát phiền , nàng vẫn giữ một bộ dáng không để tất cả vào mắt , tới gây chuyện hả ? Ha ... ha , bổn công chúa chấp tất , đánh từng đứa, không chừa đứa nào !!
Nam sinh thì tôn nàng làm nữ thần , điên cuồng si mê , 4 tên vương tử kia cũng bám đuôi theo nàng , đặc biệt là Lộ Giai \- cái tên đầu sỏ gây nên cái chết của nguyên chủ
Còn về phía Đỗ Phi Tình , Tử Lăng Khuynh lại chẳng thấy tăm hơi đâu nữa kìa . Nhưng nàng vẫn cảm giác được , Đỗ Phi Tình đang ngầm thao túng những người đối đầu nàng
Ha ... nữ chính, cô giỏi thật đấy !
Nhưng đáng tiếc ...
Nàng cũng không phải là quả hồng mềm muốn bóp thì bóp , muốn nắn thì nắn y chang một con tiểu bạch thỏ đâu !!
Tử Lăng Khuynh cười trào phúng , nàng thong thả đi xuống cổng trường với mục đích ... ừm thưởng thức mỹ thực !!
Két
Còn chưa đi được một đoạn , 4 chiếc siêu xe đã dừng trước mặt nàng , 4 tên điên kia tiêu sái đi xuống
"..."
" Đi nhờ không ? "
Lộ Giai mở miệng , tay hắn muốn vươn đến chạm vào bả vai nàng đã bị nàng nghiêng người tránh đi
Hắn cợt nhả cười cười thu tay lại nhưng sâu trong mắt lại lóe lên tia khó lường nhưng lại biến mất ngay thay vào đó là một ánh nhìn thú vị
Thế nhưng hắn ta không biết , Tử Lăng Khuynh đã sớm nhìn thấy . Nàng cười lạnh đầy trào phúng
Hừ ... bản chất của tra nam cũng chỉ có vậy . Nếu như nàng vẫn giữ nguyên dung mạo của nguyên chủ lúc trước thì liệu hắn có nguyện ý động vào hay không
Còn bây giờ ấy hả ? Làm ra vẻ thâm tình cho ai xem . Nàng cũng không có ngu , vả lại yêu đương thì làm cái con mẹ gì cho đời . Không hiểu sao nữ chính lại có thể sống tốt giữa một đám ngựa đực này ?
Phiền phức !!
" Lộ Giai , Mộc Trần , Tô Vận , Lương Kính , tôi nhắc lại , đừng có chạm vào giới hạn của tôi , tôi không chắc sẽ làm gì các người đâu . Đừng tưởng rằng tôi là quả hồng mềm mặc các người tùy tiện chơi đùa !! "
Bốn người đồng loạt nhìn vào đôi mắt xanh lam trong trẻo của Tử Lăng Khuynh ... một mảnh hờ hững , bọn hắn thậm chí còn không thấy cả bóng dáng của mình trong mắt nàng . Tất cả là một mảnh u ám đến cực điểm
Nàng cười đấy , ngữ khí nghe có vẻ thật tùy ý nhưng trong vô thức bọn hắn lại cảm thấy rét lạnh, sống lưng run rẩy , bọn hắn như chìm vào bóng tối vô tận , đang dần cắn nuốt tất cả ... sợ hãi đến tột độ
Đây mới chính là vương giả !!
Ngày thường , Mộc Trần , Tô Vận , Lộ Giai , Lương Kính tung hoành đã lâu , nay mới cảm giác được mình thật nhỏ bé trước mặt nàng
Không ... còn chẳng là gì cả ! Một hạt bụi cũng không !!
Mộc Trần phất tay , 3 người còn lại cũng tỉnh mộng , quá mất mặt vội vàng lên xe phóng đi mất
Bọn hắn quả thực có ý định đùa giỡn với Lăng Hạ Lam kia . Tình Tình đã nhờ bọn họ một câu , làm sao có thể không làm chứ . Vả lại , Lăng Hạ Lam kia quả thực xinh đẹp vô song , chiếm được cô ta cũng không tồi
Nhưng ... nữ nhân kia ... vậy mà ... !!
Nhưng bọn hắn là ai cơ chứ ? Cảm thấy sợ hãi một ả đàn bà là đã quá mất mặt rồi . Cô ta có khí thế đã làm sao ? Cuối cùng cũng phải quỳ dưới hạ thân bọn hắn mà hầu hạ hết thôi
Đồng loạt trong đầu cả bốn người hiếm khi có chung một suy nghĩ , mà lại là những suy nghĩ bẩn thỉu tột độ
Tử Lăng Khuynh đứng nhìn theo bóng 4 chiếc xe , mắt phượng híp lại , tròng mắt lóe lên dị sắc
Bọn chúng .... sẽ không bỏ qua nhanh như vậy
Quan sát lâu nay , nàng thấy bốn người kia thực sự không hòa hợp chút nào , vậy mà bây giờ lại đi cùng nhau , dùng ánh mắt ngầm trao đổi , cùng nhau tiếp cận nàng
Xem ra ... Đỗ Phi Tình đã bắt được 4 tên này . Vả lại cô ta lại dám dùng đàn ông để đối phó nàng
Còn không phải muốn nàng gặp nhiều rắc rối ở trường hơn hay sao ?
Còn không phải là lên kế hoạch hủy hoại nàng ?
Tử Lăng Khuynh cười trào phúng , xoay người
Bỗng ... nàng trợn tròn mắt ... tay nhanh chóng bị túm lấy kéo vào trong một chiếc xe
" Anh ... "