Hệ Thống Mau Xuyên, Vương Giả Phản Công

Chương 130: Chap 130: thế giới phép thuật(4)






Tối đến, màn đêm nhẹ nhàng buông xuống bao phủ vạn vật.. Bầu trời đêm ở đây vô cùng đẹp, sao sáng kết thành một dải lụa như bao phủ màn đêm đen huyền bí tạo thành một mảnh lấp lánh...hệt như có thể thu cả ngân hà vào trong tầm mắt

Tử Lăng Khuynh vẫn lười biếng nằm trên giường không chịu dậy.. Nàng vốn không có ý định đi đến bữa tiệc... Chậc, đây chính là tuân theo mệnh lệnh của Adonis mà, hắn nói không có lệnh của hắn nàng không được ra khỏi cung điện này nửa bước...

Ồ.. Hắn đã ra lệnh cho nàng ra đâu, cho nên vẫn là ngoan ngoãn nằm đây ngắm trăng nhìn sao đi..

Ở một nơi khác, trên ban công lộng gió, cùng là một khỏang trời đây sao, một bóng người cô tịch đứng đó tay vuốt nhẹ lên đoá hoa tường vi trắng trên tường cười lạnh lẽo

Cuối cùng đã thấy khí tức quen thuộc mà bao lâu nay tìm kiếm.. Nhưng mà khí tức ấy rất mờ nhạt lúc có lúc không tựa như chỉ phảng phất quanh đây chứ chưa hề có thực thể... Rốt cuộc là ngươi đang ở đâu chứ? Ta chờ ngươi đã 100 năm rồi mà sao ngươi vẫn chưa chịu xuất hiện ?

\*\*\*

Sảnh chính tổ chức bữa tiệc giờ đã kết đèn giăng hoa long trọng...khách mời đều đã đến đủ, quần áo hết mực sang trọng, quý phái vô cùng.

Adonis ngồi trên bảo toạ cao nhất nhìn xuống, hai bên cạnh hắn là hai kị sĩ dũng mãnh nhất của đế quốc Devlin

" Tất cả đều đến đủ rồi thì bắt đầu bữa tiệc đi!! Nào, hôm nay để chúc mừng công tước Kane Frank chiến thắng thu phục được bộ tộc Mortimer nhập làm một phần của Devlin, ta\- đại diện cho toàn bộ đế quốc nâng ly chúc mừng.. Mời !!"

Adonis cầm ly rượu vang đỏ trên tay hướng về phía Kane tỏ ý cụng ly

Kane Frank cũng cung kính giơ ly rượu lên đáp lại rồi uống một ngụm...

Adonis bây giờ mới để ý đến đám công chúa hoàng tử chỉ còn thiếu mỗi một mình Tử Lăng Khuynh, hắn nhíu mày không vui

" Ninh Nguyệt đâu?"

Tất cả mọi người nghe giọng hắn bắt đầu trầm xuống liền thấp thỏm không yên..bệ hạ hình như chuẩn bị tức giận rồi...

Kane có chút nghi hoặc bước lên " Bệ hạ, Ninh Nguyệt là...?"

" Công chúa Jocasta.."

Nhắc tới Ninh Nguyệt thì mọi người có thể không biết nhưng nhắc tới công chúa phế vật Jocasta nhu nhược ấy thì hầu như cả đế quốc đều nghe danh

Bọn họ thầm cảm thấy cô công chúa phế vật này hôm nay chết chắc rồi. Lệnh triệu hồi của bệ hạ mà lại dám phản kháng không đi..tính chết sớm hơn hay gì?

" Bệ hạ, để thần đi gọi công chúa!!"


Kane tự nguyện xin đi gọi Tử Lăng Khuynh, hắn chợt thấy tò mò về vị công chúa này...rốt cuộc có bản lĩnh gì mà lại to gan như vậy.

Adonis qua loa gật đầu cho phép. Hắn đã sớm nghe tin Tử Lăng Khuynh đánh Agnes đến bầm dập rồi, còn chưa trị tội nàng, nàng đã tiếp tục chọc giận hắn..

Kane theo hướng dẫn của người hầu đi về phía cung điện của Tử Lăng Khuynh...

Nàng đang nằm dài trên giường trêu đùa với Tiểu Lu, nghịch nghịch đám lông của nó đã được nàng cắt tỉa gọn gàng...hừm..trông cũng không đến mức xấu như nàng tưởng..còn có chút đáng yêu nữa chứ..

Tiểu Lu ôm chiếc bánh gặm gặm thì nó chợt ngẩng đầu nói " Có người đến..là công tước Kane.."

" Công tước Kane? Không quen.... "

" Hắn đến tìm ngươi đi dự tiệc đấy, Adonis sắp tức đến nội hỏa công tâm rồi..."

Nàng vừa nghe vậy liền bật dậy, nhanh như tên lửa thay quần áo, chỉnh chu gọn gàng rồi dùng khinh công bay lên ngồi trên chiếc đèn trần to đùng giữa phòng ẩn giấu hơi thở

Kane bước vào lại chỉ nhìn thấy căn phòng trống không... Rõ ràng lúc nãy hắn có nghe thấy tiếng động nhưng sao giờ đã không thấy đâu rồi?

" Công chúa Jocasta...?"

Tử Lăng Khuynh ngồi trên đèn trần âm thầm quan sát nam nhân này... Mái tóc đen tuyền dài ngang hông, đôi mắt xanh lam rất đẹp.. Tuy nhiên quanh người hắn lại toát ra hơi thở đẫm máu của người thường xuyên chinh chiến sa trường...

Kane không nghe được tiếng trả lời liền trực tiếp đi thẳng vào phòng nàng tìm khắp mọi nơi nhưng vẫn chẳng thấy đâu. Đang lúc hắn định bước ra ngoài tìm thì Tử Lăng Khuynh nhảy từ trên đèn trần xuống, chân thuận tiện đạp vào vai hắn làm bệ đỡ để dễ dàng đứng xuống đất

Kane giật mình suýt chút liền giơ tay đánh bay vật nhỏ đỏ rực ấy.. Nhưng định hình kĩ lại thì thấy một nữ hài tử xinh xắn dễ thương đang đứng khoanh tay đối diện mình

" Tìm ta có việc?"

" Công chúa Jocasta?" Kane không tin hỏi lại

Tử Lăng Khuynh bĩu môi liếc xéo hắn " Không thì ngươi nghĩ là ai chứ?"

" Người..vừa nãy ở đâu vậy? Sao ta tìm không ra?"

" Ở trên đầu ngươi..."

Kane theo hướng tay nàng chỉ nhìn lên cây đèn trần giữa phòng... Nhưng sao hắn một chút cũng không cảm thấy khí tức của nàng ở đó chứ...chỉ có thể là cao thủ ẩn nấp nhưng Jocasta là một phế vật nổi danh mà....

" Công chúa, bệ hạ bảo ta gọi người đến dự tiệc"

" À, cuối cùng cũng gọi ta đi rồi sao? Được rồi.. Mau đi, không muộn đấy!!"

Kane: "..." thì muộn lâu rồi mà

Tử Lăng Khuynh đường hoàng bước đến cung điện...Kane theo sau mà thầm cảm thấy quái lạ nhưng hắn nghĩ mãi vẫn không ra chỗ nào quái lạ..

Nàng vừa bước vào..tất cả mọi người đều quay lại nhìn nàng như sinh vật quý hiếm vậy..ánh mắt có ngạc nhiên có thương hại..

" Tham kiến bệ hạ, ánh sáng chỉ đường của Devlin, đấng tối cao của Devlin."

Tử Lăng Khuynh vẫn không chịu quỳ một chân xuống trước Adonis, quần thần đều hít một ngụm khí lạnh.. Thôi xong rồi!!

Adonis cau mày đưa tay chỉ thẳng vào nàng " Lên đây!! Ninh Nguyệt, mau bước lên đây cho ta.."

Nàng vẫn từ tốn bước tới trước mặt Adonis, ánh mắt không hề kiêng dè nhìn thẳng hắn...

Adonis vươn tay bế nàng đặt lên đùi, tay khẽ xoa đầu nàng " Ninh Nguyệt, tại sao con đến muộn? Không muốn đến hay gì?"

" Nghe theo lệnh của cha đấy thôi..cha nói là nếu không có lệnh của cha thì không được rời cung điện của con nửa bước.."

Adonis mặt hơi đen lại, khí lạnh toả ra ngùn ngùn, ai nấy đều rét run không dám nhìn thẳng.. Hắn vẫn giữ nụ cười tiêu chuẩn bên khoé môi

" Hảo, rất tốt.. Rất biết nghe lời ta... Vậy ngay từ ngày mai ta cho con đến Học Viện Hoàng Gia học nhé!!"

Tử Lăng Khuynh có ý muốn phản đối nhưng ý tứ của Adonis không phải hỏi nàng mà chính là khẳng định, ra lệnh cho nàng..

Đám quần thần ở dưới rục rịch không yên.. Học Viện Hoàng Gia là nơi các ma pháp sư học tập rèn luyện.. Bây giờ lại cho một phế vật vào đó...có phải là quá.....

Trong lúc tất cả đều không để ý, một đám người mặc áo đen nhanh như chớp vụt đến chỗ Adonis, trên tay cầm theo thanh kiếm bao phủ bởi ma pháp lao đến

Hai kị sĩ ở bên cạnh Adonis đều tuốt kiếm xông đến, ma pháp trong tay tung ra liên hoàn

Cả đại điện hỗn loạn, hộ vệ Hoàng Gia nhanh chóng chạy vào tham gia cuộc chiến, cả công tước Kane cũng xông lại...

Tử Lăng Khuynh bình thản ngồi một góc nhìn trận chiến, đám người áo đen này không tầm thường..Đến hộ vệ hoàng gia cũng chật vật như vậy...

Adonis toát ra khí tức lạnh lẽo đến thấu xương, tay hắn xuất hiện luồng ánh sáng màu xanh nhạt hoá thành hình con hổ mạnh mẽ lao đến từng tên áo đen cắn phập vào yết hầu bọn chúng..


Tử Lăng Khuynh chợt khựng lại nhìn chăm chăm vào con hổ đó...Đây..đây là linh vật trong truyền thuyết!! Mẹ kiếp, Adnonis không hổ danh là người cai trị đế quốc Devlin, sức mạnh của hắn không phải người tầm thường có thể nghĩ tới

Ánh mắt nàng dao động, tinh thần lực liền cảm nhận thấy một luồng sức mạnh kinh khủng từ trên cao bổ xuống chỗ Adonis

" Adonis, trên đầu ngươi.."

Adnois nghe tiếng thét của Tử Lăng Khuynh liền theo phản xạ ngẩng đầu lên..Một tên áo đen có vẻ là thủ lĩnh đám người đó, tay hắn cầm con dao toát ra dòng khí hắc ám lượn lờ bao quanh đang hướng hắn đâm tới.

" Ma pháp hắc ám? "

Thế nhưng khoảng cách giữa Adonis và người áo đen đó đã đến rất gần rồi... Hắn cho dù có dùng ma pháp cản lại cũng không tránh khỏi bị thương nặng.. ma pháp trong truyền thuyết mạnh đến cỡ nào chứ... một dao này, có thể phế luôn cả tay hắn..

Đám kị sĩ và hộ vệ hoàng gia hốt hoảng muốn tiến lên yểm trợ nhưng lại bị một lũ áo đen ở bên dưới giữ chân

Đúng lúc mọi người tưởng như không còn hi vọng thì bất chợt một bóng người đỏ rực phi thân lên cao...Tử Lăng Khuynh miệng khẽ niệm thần chú..Đoạn thân thể như một mũi tên lửa đỏ đạp bay tên áo đen đó xuống dưới đất

Nàng chậm rãi hạ xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm vào con dao vẫn đang lượn lờ dòng khí hắc ám trong tay tên áo đen

Tên áo đen trúng phải thần chú công kích của nàng phun một ngúm máu đen xuống dưới đất. Ánh mắt đều kinh sợ như gặp quỷ

Tử Lăng Khuynh một châm giẫm lên ngực hắn, bẻ ngược tay hắn về phía sau cầm lên con dao đó khẽ vuốt nhẹ

" Ngươi lấy nó ở đâu? Ma pháp của ngươi không phải hệ hắc ám.. Con dao này lại càng không phải người như ngươi có thể có.."

Sự việc diễn ra quá nhanh, mọi người đến khi định thần lại chỉ thấy tiểu công chúa phế vật đang hung thần ác sát mà bóp cổ tên áo đen vừa định đâm Adnois tra hỏi. Tay nàng còn cầm con dao có ma pháp hắc ám đó

Hết thảy, ánh mắt nhìn nàng đều thay đổi.. Không ngờ tốc độ của Tiểu công chúa lại nhanh tới như vậy..Chỉ chưa đầy một giây.. đã có thể tiến tới chỗ bệ hạ

Adonis từ ngai vàng bước xuống. Ánh mắt âm u mà nhìn tên áo đen đó

" Ta phải giết chết ngươi, cẩu hoàng đế.. đồ máu lạnh.. ta nhất định phải giết ngươi.."

Tên áo đen bất chợt điên cuồng, bịt mặt của hắn đã sớm rơi ra để lộ khuôn mặt đầy vết sẹo ngang dọc, một bên mặt còn như Tula vậy. Ánh mắt hắn ta long lên sòng sọc, phẫn nộ tới mức muốn uống máu Adonis luôn

" Năm đó, chính là ngươi..Chính ngươi đã giết cả nhà ta, giết chết phu nhân của ta, giết chết đứa con trai duy nhất của ta, ngươi còn cho người rạch mặt ta, khiến ta thành như bây giờ. Ta hận ngươi, đồ súc sinh, sao ngươi không đi chết đi chứ.!!"

Adonis nhướn mày cười lạnh " Loại phản thần tặc tử như ngươi sớm đã bị đày ra Ma Vực.. Vậy mà vẫn có thể sống trở lại báo thù cơ đấy. Khá khen cho một tên phế nhân !!"

Nghe Adonis nhắc tới Ma Vực, xung quanh đều nhớ lại vụ án năm đó. Người áo đen này có tên là Jethro.. hắn năm xưa chính là một bá tước nổi tiếng. Chỉ có, lại ngu ngốc phản lại đế quốc Devlin.nếu không phải có Adonis kịp thời xử lý thì bây giờ Devlin đã chìm trong máu tanh rồi.

Ma Vực đày tên này tới chính là nơi mà đến các ma pháp sư tinh anh nhất cũng sợ hãi... Nơi đó âm u tối tăm, là nơi ma quỷ hoành hành trị vì. Không một ai có thể sống sót rời khỏi đó..Tên này vậy mà lại..

" Vậy tại sao ngươi lại dám giết cả nhà ta chứ? Ta..."

" Giết cả nhà ngươi? Là ta giết hay ngươi giết vậy Jethro thân yêu?"

Tử Lăng Khuynh cầm con dao giấu đi đứng một chỗ quan sát xung quanh. Ánh mắt nàng vô tình nhìn thấy một thiếu niên và một thiếu phụ đang đứng đó. Thiếu phụ này vô cùng xinh đẹp nhưng mắt cô ấy lại mang nỗi buồn tê tái

Còn cậu thiếu niên kia cả người hiện tại chìm trong hận thù tột độ...

Thú vị lắm!! Chưa gì đã được hóng drama rồi!

Jethro vừa nghe Adonis nói liền gào thét điên loạn " Không phải, không phải ta, là ngươi.. là ngươi..."

" Ha... Hay cho lý do sứt sẹo này...Ta thật buồn cười chết mất.."

Không khí đang căng thẳng đến mức có thể vỡ ra luôn mà chỉ một tiếng cười lạnh của Tử Lăng Khuynh lại khiến tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn

Nàng khẽ vuốt vuốt cổ tay nói lớn " Jethro phải không? Ngươi cũng chỉ là lấy vợ con ngươi làm cái cớ mà thôi.. Thực chất chính là ngươi muốn giết Adonis vì tham vọng đen tối cùng cái danh dự dơ bẩn của ngươi mà thôi.

Chậc.. năm đó, ta tưởng tượng lại cảnh chính ngươi ra tay giết cả nhà mình cũng hết sức máu lạnh đi!! Nhưng chỉ có điều là ngươi sai rồi..Bọn họ chưa có chết đâu, đang sống rất tốt..Ít ra là tốt hơn cái kẻ ma không ra ma, người không ra người như ngươi."

" Ngươi nói dối. Lúc đó ta đã tận mắt thấy hai người ngu xuẩn đó chết rồi...Không thể nào còn sống được!"

" Aida.. là ngươi tự thú nhận rồi đấy nhé!! Ta mới chỉ chọc ngươi vài câu ngươi đã nói hết ra rồi..."

" Ngươi..ngươi.." Jethro tay run run chỉ vào Tử Lăng Khuynh tức đến mức ngực đều nghẹn, khoé miệng máu liền trào ra...Hắn chợt gượng cười nói tiếp " Ừ đó, là ta giết, nhưng thực sự ta vẫn thương yêu bọn họ. Nếu không phải là tên cẩu hoàng đế này thì cũng không đến mức đó!!"

" Vậy ngươi thử nhìn xem, vợ con ngươi cũng đang ở đây. Thử nhìn xem cô ấy đâu..Haha..Không nhận ra phải không? Bởi lẽ ngươi không yêu cô ấy, ngươi không thương yêu gì mẹ con cô ấy cả!!"

Tử Lăng Khuynh cười lớn, ánh mắt nàng băng lãnh lạ thường. Adonis và mọi người đều kinh ngạc không nói nên lời. Đặc biệt là Adonis.. Việc hai mẹ con đó chưa chết chỉ có hắn và hai kị sĩ trung thành biết, tại sao con nhóc này lại biết được chứ?

" Ngươi rất thông minh, thông minh ở cái là không dính đến yêu đương.. Nhưng ngươi cũng rất ngu ngốc, ngươi vẫn chưa đủ máu lạnh tuyệt tình. Trên thế giới này, ngươi không thể tin vào ai cả, chỉ có thể tự mình đi lên nếu không muốn bị phản bội.. Yêu ư? Không bao giờ!! Ái tình chính là thứ mà ngay cả thần tiên cũng có thể dính phải, nó như một chất gây nghiện nhưng càng dấn sâu sẽ càng mất nhiều, đau nhiều.

Yêu chính là như một trò chơi vậy..Cho dù ngươi chơi giỏi, ngươi làm chủ được nhưng vĩnh viễn sẽ có kết thúc mà thôi.. Cả thiên địa này, không có ai có thể khiến ta dành tình cảm thực sự, cũng không có ai có thể khiến ta chết vì hắn!!"

Khi nghe nàng nói câu đó, ở góc khuất, một bóng người cô độc lặng lẽ ôm trái tim đang đau nhói từng hồi...


Nàng..Tại sao lại giống như bị nhốt trong một tảng băng vậy.. à không, càng giống hơn chính là thế giới của nàng chìm trong máu tanh và bóng tối vô tận..không một ai có thể bước vào cũng chẳng một ai có thể chạm tới..

Nhưng sao lại khiến ta đau lòng tới vậy chứ? Đối với nàng luôn có cảm giác quen thuộc yêu thương tựa như ước hẹn vạn kiếp...

Có lẽ ta thực sự tâm duyệt nàng, yêu nàng mất rồi!!

Không sao cả!! Cho dù thế giới của nàng luôn khép chặt..Ta vẫn sẽ tìm cách bước vào..Cô gái nhỏ của ta!!

\*\*\*

Tử Lăng Khuynh sau khi xử lý xong tất cả liền nhanh chóng quay về cung điện của mình. Thế nhưng giữa đường cánh tay nàng lại bị lôi lại..

Một cô gái mặc váy màu xanh lá cây, trên đầu cài bông hoa nhỏ màu trắng... Mái tóc đen dài buộc gọn gàng giống như đuôi ngựa đằng sau lưng.. Đôi mắt cũng đen tựa u minh vô cùng đẹp.

" Tiểu công chúa có thể dừng lại một chút?"

" Ngươi là?"

" Erica Robert..."

Tử Lăng Khuynh : "..." má ơi, nữ chính đến tìm ta làm gì chứ? Tha cho ta đi, ta không muốn chơi với các ngươi nữa, ta muốn đi ngủ rồi...

" Tìm ta có chuyện sao? Ta nhớ là không có quen ngươi. Còn nếu muốn gây phiền phức cho ta thì đợi sáng mai rồi đến, bây giờ ta đi về.."

Nữ nhân đối diện bật cười, dáng vẻ hết sức xinh đẹp động lòng người " Tiểu công chúa nghĩ nhiều quá rồi. Chẳng qua ta thấy tiểu công chúa có chút đặc biệt nên muốn làm quen thôi. Ta cũng đâu phải loại người không biết điều mà đến gây phiền phức cho công chúa chứ!"

" Ta biết ta đặc biệt rồi, nhưng mà ta nghĩ khoảng thời gian đẹp như thế này tiểu thư Erica nên đi về bồi dưỡng tình cảm với công tử nhà William đi thì hơn đấy."

Tử Lăng Khuynh buồn ngủ đến mức mắt sắp rớt khỏi tròng rồi. Hơn 2 giờ đêm rồi còn không cho nàng ngủ, tính biến nàng thành gấu trúc à?

Erica chống cằm suy tư một lúc rồi hỏi " Công tử nhà William? Ta với hắn có quen nhau sao?"

Tử Lăng Khuynh : "..." nữ chính giờ lại nói không quen nam chính. Có phải cầm nhầm kịch bản không thế?

Tiểu Lu từ không gian hệ thống nhảy ra ngồi trên vai nàng kì lạ nhìn Erica " Không đúng, đoạn thời gian này ở nguyên thế giới thì nữ chính vốn phải cùng nam chính phát sinh tình cảm...thậm chí còn khá sâu đậm nữa, này..là chuyện gì? Tại sao cô ấy nói không quen nam chính? Mà cũng không phải nói dối.."

" Có Buff rồi.Ta đây vẫn nên chạy thì hơn.."

Tử Lăng Khuynh lầm bầm nói rồi định xách váy chạy vụt đi. Erica thấy tiểu công chúa khả ái trước mặt chạy không còn hồn vía liền phi thân đuổi theo nàng..thuận tiện còn ngồi xổm xuống chống một tay ép nàng vào tường, mặt đối mặt nhìn nàng

" Ta có đáng sợ vậy sao?"

" Rất đáng sợ!! Vô cùng đáng sợ!! Siêu cấp đáng sợ luôn!" Tử Lăng Khuynh nhanh nhảu trả lời. Chợt. Nàng phát hiện ra cái tư thế này sao mà thấy có chút kì quái...

Ơ.. đây không phải là tư thế mấy tổng tài bá đạo này nọ thường làm sao? Bây giờ hiện tại là một nữ nhân làm với nàng. Nghĩ thế nào cũng thấy không bình thường!!

" A.. má ngươi thật mềm nha... cả đôi mắt ngươi nữa..rất đẹp nhưng có vẻ lạnh lẽo quá đấy!! Tiểu công chúa của ta.. thật muốn đem ngươi về nuôi mà!"

Erica đưa tay véo má nàng, ánh mắt thích thú nhìn chằm chằm đôi mắt xanh dương của nàng coi chừng là muốn móc ra luôn..

Tử Lăng Khuynh: "..." con mẹ nó.. nữ chính biến thái rồi! Tiểu Lu.. mau cứu lão nương, ta sắp nôn đến nơi rồi..

Tiểu Lu ngồi trên vai nàng cũng sớm hoá thành tượng đá. Nó cứng ngắc quay đầu véo mình một cái " Khuynh Khuynh, có khi nào nhầm người rồi không? Có khi nào ta nhận nhầm nữ chính không?"

" Nói nhiều...chắc chắn nhầm lẫn rồi!! "

Tử Lăng Khuynh chui chui người muốn thoát khỏi kiềm hãm của Erica trốn thoát nhưng lại một lần nữa bị bồng trên tay, má còn bị cắn một cái nữa

TvT... tha ta đi nữ chính, ta có tội tình gì sao? Buồn nôn chết ta mất !!

Aaaaaaaaa ai đó làm ơn cứu lão nương!!!