Thẩm Kiều Kiều đắc ý cho rằng mình là mệnh vai chính được thiên đạo ưu ái. Xuyên qua đã là một cái diễm phúc, đằng này lại còn xuyên qua một mĩ nữ đẹp bị người ta chán ghét.
Cái này Thẩm Kiều Kiều từng đọc rất nhiều truyện. Nào là xuyên đến rồi nghịch tập, thu phục mĩ nam.... vv..
Cô ta chắc chắn là nữ chính rồi. Chỉ là không biết chân ái của cô ta đang ở đâu thôi.
Đời trước mĩ mạo gì đó cô đều không có, đến một mảnh tình yêu cũng trống không. Đời này thành đại mỹ nữ, còn chẳng phải sẽ có mỹ nam vây quanh ?
Thẩm Kiều Kiều cười rất tươi đi tắm rửa thay y phục khác. Cô quyết tâm để bản thân mình càng phong hoa tuyệt đại hơn. Mang theo kiến thức hiện đại xuyên tới còn không đấu được cổ nhân ở đây ?
Chẳng hiểu sao cô ta vốn không thông minh gì, nhưng tới cổ đại là đột nhiên tinh thông, nhớ rõ tất cả những gì quan trọng cần thiết ở hiện đại... Cái này chắc chắn là ưu ái mà thiên đạo dành cho Thẩm Kiều Kiều này.
.
Tử Lăng Khuynh cùng ám vệ ngồi trên cây nhìn chằm chặp hết một màn vừa rồi của thừa tướng phủ. Tâm trạng nàng hiện tại rất tốt, nữ chính tới rồi, có nghĩa là ngày tháng sau này sẽ không buồn chán nữa. Có trò vui xem rồi.
Ám vệ bên cạnh yên lặng dùng khinh công đem theo Tử Lăng Khuynh đang cười ghê rợn đi. Hắn phục sát đất tiểu tổ tông này. Ẩn thân, giấu hơi thở nàng xưng là hai chẳng ai dám xưng là một. Đến hắn còn phải hoảng sợ tưởng nàng có võ công cơ.
Nếu không phải tiểu tổ tông này hoàn toàn không có một chút cảm giác về nội lực thì hắn đã phải hô to một tiếng cao thủ. Chỉ là bạn ám vệ thân mến không biết rằng điều hắn nghĩ đúng tuyệt đối. Chẳng qua nàng đã không muốn cho ai biết thì họ có xẻ thịt nàng ra cũng không moi được tin tức gì.
.
Tử Lăng Khuynh đề nghị vào một tửu lâu nổi tiếng ăn. Ám vệ cũng khổ sở cho nàng vào, chỉ có hắn thay bộ y phục quạ đen của mình thành màu khác cho đỡ hấp dẫn ánh mắt mà thôi.
Ám vệ đi theo nàng vào trong, chọn một bàn gần sát cửa sổ ngồi xuống.
Tử Lăng khuynh gọi món xong, tiểu nhị cũng bưng lên hết thảy. Nàng lại đảo mắt chợt nhìn thấy bóng dáng màu trắng của Bạch Tiếu cũng ngồi cách đây không xa.
Ở dưới đường phố náo nhiệt bên cạnh, nam nhân thân mặc hắc bào theo sau là hai thủ vệ đang thong dong đi lại.
Chợt cảm nhận được cái gì Yến Cẩn khẽ nghiêng đầu cười nhẹ rồi cũng bước vào tửu lầu.
Tử Lăng khuynh không có để ý tới hắn mà nhìn về phía Bạch Tiếu đang ngồi đối diện một nam nhân nữa cũng mặc bạch y
" A Tiếu, ngươi ngày thường vẫn không quản mọi việc cơ mà sao hôm nay tự dưng lại đi cứu cái nữ nhân không biết xấu hổ Thẩm Kiều Kiều kia? "
" Ngươi không thấy nàng ta hôm nay rất thú vị sao ? Lại to gan đánh nhau với Liễu Lan của tướng phủ. " Bạch Tiếu khẽ nhấp trà thản nhiên nói.
Nhắc tới nữ nhân ấy, hắn lại thấy nàng không giống như lời đồn. Rất khác biệt với mấy nữ tử khác. Dám đánh, dám mắng...
Yến Cẩn lên tới nơi thấy con mèo nhà mình đang nhìn chăm chú hai con bạch điểu màu trắng. Trong mắt Yến Cẩn thì hai nam nhân kia giống hệt bạch điểu.
À.. hay là mèo nhỏ nhà hắn thích ăn thịt chim ? Đúng rồi, mèo thích cắn chim mà.
Yến Cẩn tự cho là đúng gọi tiểu nhị dọn sạch đồ ăn trên bàn nàng đi thay vào đó là đủ thể loại món làm từ chim chóc còn phủ bột trắng xóa lên trên
Tử Lăng Khuynh : "..." Làm gì vậy ? Bổn công chúa không có đam mê với chim đâu nha.
Nàng liếc sang cái mặt hứng khởi của ai kia liền một chút liền giả vờ òa khóc túm lấy tay ám vệ
" Phụ thân, phụ thân, người đáng sợ này ức hiếp nữ nhi. Người mau lấy lại công đạo cho nữ nhi. Nữ nhi rất sợ hãi "
Ám vệ : "..."
Yến Cẩn : "..."
Thuộc hạ sau lưng Yến Cẩn : "..."
Tất cả mọi người đều có chung cái suy nghĩ khuôn mặt này củ nàng là sợ ấy hả ? Giả khóc cũng có tâm chút đi, nước mắt thì không thấy, mặt còn tỉnh bơ ra..
Bọn họ không có dễ lừa nha.
Riêng ám vệ nhỏ được thăng chức thành phụ thân vẫn ngờ nghệch... hắn đã thành thân rồi sao ? Có con bao giờ thế ?
Tử Lăng Khuynh thấy ám vệ ngây ra liền thầm mắng đúng là đồng đội heo rồi lại chạy sang chỗ Yến Cẩn gào to " Đại thúc, chỗ này là con ngồi trước, đại thúc gọi toàn thịt chim như vậy làm gì ? Ngài biến thái cũng đừng dụ dỗ hài tử biến thái theo chứ ? "
Yến Cẩn: "..." Con nhóc thối tha này, mấy tháng không gặp mồm miệng đã lanh lợi hơn rồi.
Bạch Tiếu nhìn hài tử nhỏ nhắn đang ra sức tính kế nam nhân áo đen kia. Rõ ràng là hài tử đó và nam nhân biết nhau. Nhưng xem ra hài tử này vô cùng giảo hoạt
Chỉ có Bạch Tiếu mà biết hài tử hắn vừa nghĩ và nam nhân kia cùng tuổi chắc chắn không tin nổi. Một người cao lớn chững chạc, còn một người lùn tịt như củ khoai nhỏ.. nói 16 tuổi ai thèm tin chứ
Tử Lăng Khuynh thừa cơ không ai để ý cúi xuống véo mạnh vào cánh tay Yến Cẩn mấy cái
Hắn suýt chút thì nhảy lên vì đau nhưng hình tượng không cho phép.
Yến Cẩn cố gắng nặn ra nụ cười sáng láng nhất có thể nhìn chằm chằm Tử Lăng Khuynh.
Nàng không chớp mắt dẫn theo ám vệ đi thẳng còn bỏ lại một câu " Đại thúc, thúc gọi món thì thúc trả tiền. Ta rất nghèo "
Yến Cẩn : "..."
Thuộc hạ sau lưng : "..."
Nhu Hoa công chúa mà nghèo thì cả cái Ôn quốc này không ai giàu hết.
Bạch Tiếu cùng Mộ Dực có chút quen mắt với tiểu nữ hài lúc nãy. Chẳng qua là không nhớ rõ là ai thôi. Nhưng mà một đứa bé đã thông minh như vậy rồi không biết lớn lên sẽ càng giảo hoạt như nào nữa.
.
Tử Lăng Khuynh không lười biếng nữa, nàng còn phải chuẩn bị sẵn sàng cho công cuộc chào đón nữ chính chứ. Đồng thời phải bảo vệ Ôn Lý cùng Ôn Lục thoát khỏi ma trảo.
Hiện tại Thẩm Kiều Kiều vẫn sẽ giả heo ăn thịt hổ. Cô ta được một lão nhân bí ẩn dạy võ công, trong vòng bốn năm gây dựng nên tổ chức sát thủ đứng đầu bảng, hoa lâu, tửu lâu trá hình làm căn cứ bí mật. Mạng lưới tình báo trải rộng, có tầm ảnh hưởng rất lớn.
Tuy nhiên cũng chưa phải thời gian cô ta ngắt hoa đào. Mà mới chỉ có hai nam nhân đầu tiên là Bạch Tiếu và Mộ Dực bên cạnh.
Tức là tính ra nàng còn rất nhiều thời gian, ít nhất phải năm nữa. Lúc đó thân thể này cũng 19 tuổi... đủ phù hợp để đi đánh nhau.
Ừm... hình như lúc đó Thẩm Kiều Kiều cũng mới 19 tuổi...
Rất tốt, không tồi đâu, nữ chính như này chơi đùa mới vui chứ.
.
Tiếp tục Tử Lăng Khuynh lại muốn trèo tường ra ngoài chơi nhưng mà hôm nay bất chợt nàng lại thấy bóng đen vụt qua trước mặt. Trong không khí còn có thoảng mùi máu tanh
.
.