Editor: Dương Gia Uy Vũ
Nick name "Foodie" thoáng chốc ánh vào mi mắt.
Chính là fan duy nhất mà hiện giờ Vân Khuynh theo dõi, mấy tháng nay mỗi lần nàng đăng video, vị này đều sẽ đưa ra ý kiến tinh chuẩn ở bình luận hoặc tin nhắn.
Hơn nữa, còn sẽ thường xuyên quan tâm Vân Khuynh một hai câu.
Qua một khoảng thời gian, nàng đã sớm xem người fan này trở thành bạn bè, cảm thấy rất hợp ý.
Chỉ là, không biết đối phương làm công việc gì, thời gian lên mạng có hơi quỷ dị không đoán được.
Thậm chí Vân Khuynh đã từng đoán vị này có thể là mỹ thực gia đi chu du khắp nơi...
Nàng nghĩ, nhớ rằng ngày hôm qua đối phương dù sao vẫn chưa bình luận về video, lập tức nhấp mở giao diện đối thoại.
Lại bỗng nhiên dừng lại.
Bởi vì -- Foodie phát lại đây nội dung là: Rút thăm trúng thưởng kia, có thể đi cửa sau không?
"Phốc." Im lặng một lát, Vân Khuynh vẫn nhịn không được nở nụ cười.
Không khỏi lại lần nữa cảm thấy được trên người đối phương có điểm đáng yêu làm người ta say mê.
Đây là... Đang hàm súc biểu đạt muốn nàng mở thông đạo màu xanh lục* cho cô ấy ư?
(Dương: Khuynh Khuynh vẫn tưởng Foodie là nữ nên mình để là cô ấy nhé)
* Thông đạo màu xanh lục (绿色通道): chỉ làn đường ưu tiên, thông suốt, không gặp khó khăn nào khi lưu thông.
Vân Khuynh cong môi lên, ngón tay gõ trên bàn phím, cố ý vui đùa: [ Chắc là có rồi, F đại đại bạn muốn phòng tối* một lần sao... ]
* Phòng tối (Tiếng Anh là Camera Obscura): một thiết bị quang học dẫn đến sự hình thành nhiếp ảnh và máy chụp ảnh. Thiết bị bao gồm một chiếc hộp hoặc căn phòng có khoét lỗ. Ánh sáng từ cảnh vật bên ngoài đi qua lỗ và chiếu lên bề mặt bên trong, nơi nó được sao chép với hình ảnh ngược lại nhưng màu sắc và cảnh vật được giữ nguyên. Hình ảnh này sau đó sẽ được chiếu lên giấy thành các bức ảnh (Theo Wikipedia)
=> Ý của Khuynh Khuynh là ngầm làm một chuyện gì đó, không để cho người khác biết.
Tiếp theo, nàng dừng một chút, mới bắt đầu đánh câu tiếp theo.
Lại không ngờ rằng.
Tin nhắn thứ hai vẫn chưa phát ra.
Tin nhắn của đối phương đã "Tinh" phát lại đây.
[ Phải. Địa chỉ: Khu biệt thự số 18 Tinh Hà Loan. Chúng ta cùng thành phố. Còn nữa... Cô sẽ tự mình đưa đến sao? ]
Trong phim trường, Lục Đình Quân đang dựa vào ghế nghỉ chân lười nhác chống cằm, nhìn di động trong tay, cười đến khiến tâm thần lay động.
Trong đoàn phim có không ít phái nữ đều lén lút nhìn lại đây, thậm chí còn âm thầm tranh luận xem hắn đang làm gì.
Hoàn toàn không ai ngờ đến, hắn đang không biết xấu hổ cầu thao tác phòng tối.
Vân Khuynh nhận được tin tức lại nheo mắt, có hơi chùn tay gửi tin thứ hai qua.
[... Nhưng mà, tôi không biết làm thế nào để đi cửa sau. ]
Lục Đình Quân: "..."
Hắn hiếm khi cứng đờ, Vân Khuynh ở bên kia thật lâu không được đáp lại, sám hối mà nhanh chóng cứu vớt vài câu.
[ Thao tác cụ thể e rằng phải tìm người của phía Weibo. Còn nữa, hình như nghe nói người theo dõi càng nhiều tỷ lệ thắng càng cao? ]
[ Hay là, lúc làm điểm tâm cho những người ngoại thành tôi cũng sẽ gửi cho F đại bạn nhé, thế nào? ]
Lục Đình Quân: "..."
Không được.
Hắn muốn ăn đồ ăn cùng ngày, còn có, không muốn nhận chuyển phát nhanh.
Lục ảnh đế híp mắt, trong đầu lóe lên ý định sụp đổ thiết lập của nam thần, nhưng lại vân đạm phong khinh gửi đi một câu.
[ Không sao, vậy cứ rút thưởng như bình thường đi. ]
Lại qua vài giây.
Hắn mấp máy môi mỏng, rốt cuộc vẫn là đánh xuống một hàng chữ.
[... Thật ra, ngày đó tôi vừa vặn có ở nhà, chỉ là muốn gặp cô một lần. ]
"Lục ca!"
Nháy mắt khi gửi xong tin nhắn kia, trợ lý Triệu Nghị đúng lúc vội vàng trở về: "Bên đạo diễn Vương nói đổi cảnh, anh..."
"Đi thôi." Liên quan đến công việc, Lục Đình Quân luôn luôn chuyên nghiệp.
Vì thế.
Hắn ngồi dậy, cuối cùng đưa mắt nhìn di động, thấy đối phương vẫn chưa trả lời, liền tắt điện thoại, đưa cho Triệu Nghị.
Nhưng, đi được nửa đường, dường như lại nghĩ tới cái gì, đột nhiên mở miệng: "Ngày mốt là 25 tháng 3?"
"A, đúng." Triệu Nghị đáp, có chút khó hiểu: "Lục ca, anh có chuyện gì sao?"
Lục Đình Quân lại nhíu mày: "Đêm nay và ngày mai chính là quay cảnh chiến tranh, dựa theo phong cách của đạo diễn Vương rất có thể sẽ phải quay liên tục..."
"Lục ca, anh có việc gì muốn giao cho em làm sao?" Triệu Nghị lập tức ngầm hiểu: "Anh nói đi."
"Ừm." Liền thấy Lục ảnh đế khẽ gật đầu: "Cậu giúp tôi dùng tài khoản chính Weibo rút thưởng đi."
Không phải càng nhiều fan tỷ lệ trúng thưởng càng cao hay sao?
100 vạn fans đệ nhất có đủ hay không?
Người đàn ông nghĩ, môi mỏng hơi nhếch.
Trợ lý Triệu bị "Ủy thác trọng trách" lại ngây dại: "Hả?"
Lục Đình Quân liếc mắt nhìn cậu ta, lại bàn giao nói: "Đúng rồi, dùng di động của cậu ấy, đừng động vào của tôi."
Triệu Nghị: "..."
Một bên khác.
Vân Khuynh nhận được tin nhắn mới nhất, trong lòng bỗng dưng khẽ động.
Này...
Là ý rằng đối phương cũng xem nàng như bạn bè?
Diện cơ* à?
Diện cơ (面基): chỉ hai người bạn gái quen nhau trên mạng rồi gặp nhau ngoài đời thực. (Theo Baike)
Kỳ thật... Cũng không phải không thể.
Hàng mi dài của nàng run lên, không biết vì sao lại có chút chờ mong.
Làm một võng hồng, đúng lúc hoạt động gì đó cùng fan offline cũng là cần thiết, càng đừng nói sau này Vân Khuynh vốn dĩ sẽ phát triển đến hiện thực.
Như vậy, fans diện cơ hợp ý đầu tiên, Foodie, quả thật là một lựa chọn tốt.
Đương nhiên, bạn trên mạng gặp mặt, không thể hoàn toàn bài trừ khả năng đối phương là kẻ lừa đảo.
Nhưng hiện giờ nàng đã tu luyện có chút thành tựu, ở thế giới cấp E quả thực xem như bug, cũng không sợ có gì ngoài ý muốn...
Vân Khuynh nghĩ, không tự giác tìm một đống lớn lý do cho hai người diện cơ.
Sau đó, nàng vui sướng quyết định --
[ Được rồi, vậy cùng ngày tôi sẽ làm riêng cho bạn một phần, sau đó đưa qua, thế nào? ]
Đánh xong, gửi đi.
Vân Khuynh có chút chờ mong đối phương đáp lại.
Song, thẳng đến sáng sớm ngày 25 tháng 3, nàng bắt đầu quay video trên Weibo, vẫn như cũ không chờ đươc hồi đáp.
*
Chu Điềm hiện tại học đại học năm thứ ba, trước giờ đều tự nhận là nhân sĩ theo trào lưu thời thượng.
Bbs, Tieba, diễn đàn Hải Giác... Đều có dấu vết của cô. Hiện giờ, cô lại say mê Weibo.
Mỗi ngày lướt một lần, quả thực thành nghiện.
Sáng sớm hôm nay, Chu Điềm thức dậy trong ký túc xá, chưa đánh răng rửa mặt, ngược lại chuyện đầu tiên là móc di động ra, lên Weibo.
Đầu tiên là cô xem động thái của nam thần Lục Đình Quân, phát hiện vẫn không có động thái đổi mới nào, có chút thất vọng rời khỏi trang chủ, lại chuyển hướng về phía hot search trên Weibo.
Lại lập tức bị hot search đầu tiên hấp dẫn: # Tuyệt kỹ chinh phục khiến các tín đồ tham ăn quỳ xuống #
Những cô gái nhỏ thời nay, làm gì có ai không thích mỹ thực?
Chu Điềm lập tức nhấn vào.
Rất nhanh, giao diện liên quan mở ra.
Trước nhất chính là động thái của bác chủ gọi là "Phòng Mỹ Thực Của Vân Đóa", chuyển sang video, miêu tả lại rất đơn giản, chỉ có một câu -- Hướng dẫn bạn cách làm năm món ăn chỉ với một con gà.
A?
Chu Điềm bĩu môi, chỉ như vậy?!
Chẳng qua cũng chỉ là vài cách làm gà thôi, cái này thì có gì mới lạ? Chính cô cũng có thể kể ra hơn mười loại.
Cô nghĩ, không cho là đúng nhấp mở video.
Màn hình chợt lóe, một cô gái không thấy mặt liền xuất hiện trước mắt: "Hôm nay, sẽ hướng dẫn cho mọi người làm thế nào để làm năm món ăn chỉ với một con gà..."
Tay đẹp, giọng nói cũng dễ nghe.
Chu Điềm nghĩ, tay phải đặt trên nút rời khỏi, định xem thêm vài giây, nếu không thú vị thì sẽ bỏ qua.
Quả nhiên ngay từ đầu, bác chủ trực tiếp giới thiệu, chia gà thành mấy phần: Dùng chân gà, mề gà để kho, phần giữa cánh gà thả vào nồi đất hầm canh, đùi gà góc tư đem luộc, ức gà làm gà xé sợi với đậu hủ, cuối cùng là mỳ gà.
Nói thật, Chu Điềm nghe miêu tả quả thật cũng chảy nước miếng, nhưng... Chỉ như vậy, cũng không thể nói là cái gì tuyệt kỹ chứ?
Chậc, tắt đi.
Cô nhấn con chuột một cái, đang muốn click xuống, nhưng trong một giây đột nhiên dừng lại --
(Dương: đừng hỏi tui tại sao bả dùng điện thoại mà lại có chuột, tui cũng k biết đâu)
Bởi vì, cô gái trong video đang cầm lấy một con dao phay lớn, có vẻ tùy ý hướng về phía con gà trên bàn, từ đầu đâm vào, nạy ra, lại nhanh chóng lôi kéo...
Nước chảy mây trôi, lập tức lột hết da gà xuống!
Chu Điềm thoáng chốc trợn mắt há hốc mồm, ngơ ngác mà nhìn màn hình.
Rõ ràng, cánh tay của cô gái tinh tế, khi giơ đao lên quả thực làm người ta lo lắng cô ấy sẽ làm chính mình bị thương, nhưng lúc thực hành lại sắc bén vô cùng.
Giữa hàn quang, chẳng qua chỉ có năm giây ngắn ngủi... Đã lột da một con gà đến sạch sẽ!
Trước kỹ thuật dùng dao sắc bén này, Chu Điềm nổi cả da gà.
Quá hung tàn...
Cô không biết nấu ăn, nhưng lúc này lại cảm thấy, kỹ thuật dùng dao này đã là cực hạn.
Lại không ngờ rằng, khiến người ta kinh ngạc cảm thán vẫn còn ở phía sau --