Thì ra, năm đó phụ nữ cùng Diệp Cẩn Huy làm tình, sinh ra hai chị em. Nhưng một đứa trong đó thân thể vì có bệnh tim bẩm sinh, có khả năng chết sớm. Vì vậy, phụ nữ đó chỉ mang có Diệp Âm Âm, đòi tiền của Diệp Cẩn Huy, liền rời khỏi.
Còn về em bé yếu đuối kia, bị cô vứt bỏ ở cửa cô nhi viện. Không nghĩ tới, vậy mà cũng kiên cường sống tiếp. Mà lúc đó Giang Diệc Thừa đang bị lạnh nhạt bởi vị hôn thê, gặp phải cô gái có vài phần giống với Diệp Âm Âm, nổi lên tâm tư, muốn tìm một thế thân phát tiết.
Không nghĩ tới, chuyện đời trùng hợp như thế.
Sau khi chân tướng rõ ràng, cha con Diệp gia nhận lại cô gái kia, lại cưỡng chế Giang Diệc Thừa lấy cô.
Giang Diệc Thừa đuối lý, chỉ có thể thuận theo. Không nghĩ tới, sau hôn nhân, anh lại phát hiện quan hệ chân thật của ba người Diệp gia, không khỏi giận dữ!
Anh bỏ Diệp Âm Âm không được, lại cùng dây dưa lên. Mà Diệp Âm Âm cũng phát hiện, bản thân đối với Giang Diệc Thừa, thì ra sớm đã có cảm tình rất sâu. Nhưng, cô cũng không bỏ xuống được cha và anh trai sủng cô lên trời.....
Cứ như vậy, trải qua một phen thống khổ giãy dụa, ba người đàn ông yêu thương Diệp Âm Âm, lại quyết định cùng hưởng thụ cô!
Cuối cùng, Giang Diệc Thừa ly hôn, lại cưới Diệp Âm Âm, cùng ở chung với nhà vợ.
Bốn người, cứ thế viên mãn.
Mà vợ vốn dĩ của Giang Diệc Thừa?
Cô vì muốn vạch trần quan hệ của bốn người, trước bị thủ hạ khác cưỡng hiếp, lại bị tiêm vào ma túy, trở thành trò cười của "cô bé lọ le" hào môn, người chết mang danh tiếng xấu.
Mà nguyên chủ này ngăn cản một nhóm người ""vận khi chi nữ"" hạnh phúc, gọi là Diệp Vân Khuynh, trừ bỏ họ, cũng cùng Vân Khuynh giống nhau, này khiến cô không khỏi đồng cảm với nguyên chủ vài phần.
Mà nội dung vở kịch này, càng là khiến Vân Khuynh cười lạnh một tiếng, cảm thấy nực cười!
Lúc này, cô vừa mới xử lý xong vết thương, đang rửa mặt chải đầu.
Cả người ngâm trong bồn tắm, Vân Khuynh vừa nhấc cánh tay, mạnh mẽ vỗ xuống bọt nước!
Thì ra vô luận là cổ đại hay là hiện đại, luôn có nam nữ ""chân ái"" như thế.
Trong ký ức, lúc bắt đầu, nguyên chủ đối với loại bẩn thỉu này, căn bản hoàn toàn không biết!
Lúc đầu, Giang Diệc Thừa tiếp cận Diệp Vân Khuynh, muốn cô làm thế thân. Lại không có nhắc bao dưỡng gì, chỉ là giả bộ nghiêm túc theo đuổi cô, càng che đấu sự thật bản thân có vị hôn thê.
Dưới thế tấn công ""thật lòng"" của quý công tử này, Diệp Vân Khuynh không khống chế được sinh lòng hảo cảm, cũng là bình thường.
Sau đó, cô như mơ mộng mà nhận lại người thân. Hai người môn đăng hộ đối, thân phận không còn là vấn đề rồi, Diệp Vân Khuynh đều là sung sướng.
Mà lúc này, cũng không có một người nói cho cô biết, Diệp Âm Âm và Giang Diệc Thừa vốn có hôn ước.
Vì vậy, Diệp Vân Khuynh ôm kỳ vọng tốt đẹp, gả cho người trong lòng ""tình đầu hợp ý"".
Nhưng không nghĩ rằng, cuối cùng phát hiện, mọi người, đều đang gạt cô!
Thì ra cái gọi là cha, anh trai, chồng, chân chính để ở trong lòng, đều là Diệp Âm Âm chị em ruột thịt của cô.
Mà cô, thủy chung là cô nhi bị bỏ rơi.
Thế giới của Diệp Vân Khuynh, nhất thời tan vỡ.
Mà lúc cô khiển trách bốn người không biết xấu hổ, Giang Diệc Thừa bọn họ lại kêu đến thủ hạ, cưỡng hiếp cô! Chỉ vì lưu lại nhược điểm của cô, không để Diệp Âm Âm chịu chút tổn hại.
Cứ như vậy, Diệp Vân Khuynh sao có thể không hắc hóa?
Chỉ đáng tiếc, chống lại một nhóm người ""vận khí chi nữ"", cô chỉ có thể rơi vào kết cục bi thảm.
Vân Khuynh nhắm mắt. Đối với nguyên chủ, sinh ra vài phần thương tiếc.
Cô xuyên đến thời điểm này, đúng lúc vào bước ngoặt lớn nhất của vận mệnh nguyên chủ.
Giang gia thế lực ở thành phố C, mà lần này, Diệp Vân Khuynh và chồng Giang Diệc Thừa trở về Đế đô, nói là lại mặt thăm viếng Diệp gia.
Chỉ là, hai người sau khi ở quán bar, Giang Diệc Thừa nhiều lần biến mất, nói là trước cùng cha con Diệp gia bàn bạc hợp tác làm ăn.
Diệp Vân Khuynh chờ đợi, thực sự không chịu nổi, liền trở về nhà lớn Diệp gia, muốn thăm viếng người thân trước.
Vì vậy, liền nhìn thấy một màn khiến cô không thể tin tưởng. Hơn nữa, sau đó, bị đánh vào địa ngục, thế giới nổ tung.
Vân Khuynh yên lặng thở dài, trong lòng tự nói.
Cô yên tâm, thù của cô, tôi nhất định báo giúp cô!
Đang lúc cô cảm khái, ""tích"" một tiếng vang lên.
"Truyền tống chính xác. Ký chủ đã tiến vào thế giới nhiệm vụ."
Giọng máy móc lạnh lẽo, Vân Khuynh vui vẻ nói: "Hệ thống!"
Tuy rằng hệ thống đưa cho cô không ít thông tin, nhưng bị vội vàng truyền tống, cô vẫn có không ít nghi hoặc.
"Ký chủ có thể đặt câu hỏi."
"Thế giới này nguyên chủ muốn báo thù, cần nhóm người ""vận may"" luân lạc tới bước nào?"
"Ký chủ phải tự mình phán đoán. Báo thù càng đạt được tiêu chuẩn, mức độ nhiệm vụ hoàn thành càng cao."
"Ngoài ra," Tiếng điện tử kia như dừng vài giây, "Đồng thời Ký chủ nhất định không được quên thu thập vận may."
Vân Khuynh nhíu mày, không hiểu nói: "Cách thu thập là?"
"Âm dương tương hợp, vận may cùng hưởng. Ký chủ phải công lược nam tử vận may cường đại, để anh ta yêu cô. Thế giới này nhân vật công lược kiến nghị là bạn đời đầu tiền của "vận khí chi nữ" ---- Giang Diệc Thừa."
"Cái gì!"
Sắc mặt Vân Khuynh đại biến.
Nhất thời, cô nhớ lại bốn nam nữ dây dưa kia, thân thể trần trụi của Giang Diệc Thừa, chỉ cảm thấy ghê tởm vô cùng, trong dạ dày nhất thời quằn quại!
"Nói đùa gì vậy?! Giang Diệc Thừa, rõ ràng cũng là một trong những người khởi xướng bi kịch của Diệp Vân Khuynh! Không nên ở trong phạm vi phục thù sao? Tại sao còn phải thay nguyên chủ công lược anh ta?"
Vân Khuynh nói một mạch, căn bản không cách nào tiếp nhận cách thu thập vận may như thế!
Sau khi bị Tiêu Tịnh Diễn phản bội, cô sớm đã không tin tưởng tình yêu.
Mà hiện tại, hệ thống không chỉ muốn cô ở mỗi thế giới chơi trò công lược tình yêu gì đó. Mà mục tiêu, còn là loại tra nam này!
Sự chọn lựa bạn đời của "vận khi chi nữ", thông thường đều là nhân vật vận may mạnh nhất của mỗi thế giới.
Hệ thống: "Kiến nghị: Ký chủ phục thù chủ yếu nhắm vào "vận khí chi nữ" Diệp Âm Âm, còn có thể sau khi công lược hoàn thành lại tiến hành báo thù với Giang Diệc Thừa.""
"Không. Ta không chấp nhận!"
Vân Khuynh kiên định nói.
"Giá trị vận may của Ký chủ là -100000, không hoàn thành nhiệm vụ thu thập vận may, không cách nào có được phần thưởng vận may, thì chỉ có thể lạc lõng ở thế giới nhiệm vụ, không cách nào quay về thế giới hiện thực."
Hệ thống không có chút điểm xúc động, chỉ là không cảm tình sắc thái mà trả lời.
"Chỉ có vận may nghịch thiên, mới có thể quay ngược thời gian, xuyên đến vị diện chỉ định."
Lòng Vân Khuynh chìm đến đáy cốc. Vậy mà như thế.....
Lúc trói buộc, thời gian gấp gáp, cô căn bản không rảnh làm rõ.
Hôm nay, cô đã trói buộc hệ thống này, sợ là, cũng không đến lượt cô đổi ý.
Hơn nữa, hy vọng trở về triều đại, cứu vớt Vân gia, mình thật sự có thể bỏ sao?
Bên môi Vân Khuynh lộ ra một nụ cười khổ, nhất thời không nói.
Chợt, từ trong bồn tắm đứng dậy, cũng không còn tâm tình tắm nữa.
Cô vội vàng cầm khăn lông mau cơ thể, chân trần, đi ra ngoài.
Vân Khuynh tìm được áo tắm, lơ đãng mà mặc lên. Trong đầu, yên lặng suy nghĩ cách.
"Phanh ----"
Một tiếng vang thật lớn.
Một giây sau, cửa phòng bỗng bị đẩy ra.
Giang Diệc Thừa mang theo mùi rượu đầy người, đang đứng lặng ở trước cửa!
Vân Khuynh cả kinh, liền thấy người đàn ông đi tới, trong mắt mang theo tia máu, giọng ác ý hỏi.
"Cô hôm nay, vẫn luôn ở quán bar?"
Cập nhập chương: mỗi tuần 1 chương, vì chương khá dài, và mình bận việc học