《Chương 352》
TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (32)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
“Huấn luyện đặc biệt cho em trước.”
Vân Khuynh khựng lại, nhớ tới 20 phút bị ngược đã trải qua lần trước, giãy giụa nói: “Nếu em có thể chống đỡ trên 20 phút dưới tay anh thì có phần thưởng không anh?”
Mộ Thiệu Tu: “…”
Vân Khuynh tươi sáng cười, đòi thưởng nói: “Tai mèo, đuôi mèo?”
Mộ thượng tướng nheo mắt lại: “Được.” Hắn đồng ý, nhưng còn chưa chờ nàng lộ ra vui mừng, đột nhiên thấp giọng nói: “Có điều, nếu không đủ 20 phút thì sao đây?”
Vân Khuynh: “…"
Một loại dự cảm xấu đột nhiên nảy lên, nàng cười cười nịnh nọt: “Cái này… Còn cần trừng phạt nữa hả?”
A.
Tiểu nha đầu, tôi còn không trị được em chắc…
Trong đôi mắt sâu thẳm của Mộ Thiệu Tu thâm hiện lên ý cười, trở tay nắm lấy cổ tay Vân Khuynh: “Tai hồ ly… Còn có, anh vừa mua đuôi hồ ly.”
Vân Khuynh: “…”
Nàng bị phản kịch bản!
Người đàn ông này, toàn học hư…
Trong lúc nhất thời, trong lòng Vân Khuynh chửi thầm.
Mộ Thiệu Tu cong môi mỏng, nhìn nàng, phun ra bốn chữ: “Dựa vào bản lĩnh.”
“Được thôi.” Một lát sau, Vân Khuynh hạ quyết tâm, đáp ứng, lại lần nữa quàng tay lên cổ hắn, mắt phượng tràn đầy khiêu khích.
“Mộ thượng tướng, nhớ cẩn thận.”
Mộ Thiệu Tu thấp giọng cười, nâng cằm nàng lên: “Tất nhiên.”
Bốn mắt nhìn nhau.
Hai người chạm mắt nhau trên không trung, rõ ràng là sắp bắt đầu luận bàn nhưng lại tựa như đang sắp trình diễn một màn triền miên.
…Khụ.
Tóm lại, khoảng thời gian trước khi bắt đầu Giải thi đấu cơ giáp, hai người vẫn luôn trải qua loại “Huấn luyện đặc biệt” này.
Trình độ điều khiển cơ giáp của Vân Khuynh trong quá trình này lại càng tăng lên một khoảng lớn.
Thẳng đến trước khi vòng đấu loại bắt đầu một ngày ——
Danh sách so tài được công bố, đối thù của nàng, quả nhiên chính là Ryan!
Đối với kết quả này, tất nhiên Vân Khuynh không cảm thấy ngoài ý muốn, cũng đã hoàn toàn chuẩn bị tốt.
Nhưng tại trường quân đội và trên Tinh Võng lại đang nổ tung ——
Dcs: Đờ mờ! Ryan người này hình như cũng có uy danh nhất định trong hệ cơ giáp đó! Trận đầu chính là hai tuyển thủ hạt giống đối đầu?
Lỗ Lạp Lạp: Vô luận là ai, nữ thần tất thắng!
Vết Thương Nhỏ: Lầu trên là fan não tàn chứ gì ha ha, tui thấy có vẻ Tô Vân Khuynh sắp bại lộ thực lực thật sự rồi, chờ Ryan treo cô ta lên đánh.
…
Tóm lại, vì trung tâm đề tài là Vân Khuynh gặp phải “Nhân vật phong vân” trong hệ cơ giáp là Ryan, độ chú ý của vòng đấu loại đã được tăng lên đáng kể.
Càng có không ít nhà cái nhân cơ hội này để mở bàn đặt cược.
Thậm chí đến hôm sau, 10 phút trước khi trận đấu bắt đầu, trong khán phòng tại hiện trường vẫn còn có người giật dây mọi người đặt cược.
“Đến đây đến đây đến đây nào! Nhanh đặt đi! Trận thứ ba, Ryan VS Tô Vân Khuynh, khởi điểm chỉ cần 50 tinh tệ thôi, tiền mặt hay chuyển khoản đều được…”
“Bạn học, cậu cược cho ai?”
“Được! Đặt Ryan, một ngàn tinh tệ!”
“Đặt Tô Vân Khuynh, tám trăm tinh tệ!”
Nhà cái kêu to, chỉ cần có người đặt cược liền ngay lập tức hô lớn ra người được đặt, tiến thêm một bước làm nóng bầu không khí.
Ngay lúc này, một đoàn người đi đến.
“Nhà cái, tỷ lệ đặt cược của Ryan và Tô Vân Khuynh là bao nhiêu?” Chính là Tô Mạn Mạn!
Cô ta đi bên cạnh Ryan, còn mang theo Nhiếp Cảnh Vân và một đám thủ hạ đến.
Không thể không nói, tổ hợp này rất là kỳ dị, mới vừa tiến vào liền hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Nhà cái nhìn một cái, ngay cả chính chủ một bên đặt cược cũng đã tới, tất nhiên sẽ có mối làm ăn lớn tới cửa rồi, lập tức cao giọng nói: "Ryan và Tô Vân Khuynh? Là 1.5 so 1!”
Nghe thấy con số như thế, mặc dù Ryan dẫn trước một khoản nhỏ nhưng Tô Mạn Mạn vẫn bất mãn thấp giọng nói: “Sao vẫn có nhiều người không có mắt cược cho tiện nhân kia như vậy!?”
Cô ta nói, quay sang Nhiếp Cảnh Vân, ý bảo: “Cảnh Vân.” Lại thấp giọng phân phó vài câu.
Nhiếp Cảnh Vân nhíu mày, có chút không vui, nhưng vẫn móc tiền ra.
“Đặt cho Ryan… một, một triệu tinh tệ!?” Nhà cái kia nhận được chuyển khoản, cả người đều ngây dại.
Thấy thế, Ryan nhướng mày, cạnh tranh mở miệng nói: “Tôi đặt thêm mười triệu tinh tệ.”
—— Hít.
Quần chúng vây xem đều hít vào một hơi.
Tô Mạn Mạn nện Ryan một phát, tán dương: “Bá khí!”
"Anh......" Nhiếp Cảnh Vân lại uất ức vô cùng.
Mười triệu?
Dù hắn ta là người thừa kế Nhiếp gia, nhưng đến cùng vẫn chưa thực sự trở thành gia chủ, mười triệu tinh tệ... Nếu như hắn ta thật sự đưa ra thì có khác nào lột một tầng da đâu!
Hơn nữa tại sao hắn ta phải vì tình địch mà bỏ ra nhiều như vậy chứ?
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
......
Trong lúc nhất thời, giữa ba người sóng ngầm phun trào, ngược lại là nhà cái được hời to.
Chỉ thấy anh ta đang xác nhận số tiền, mừng rỡ như điên nói: "Được! Được! Hiện tại tỉ lệ đặt cược là..."
Nhưng mà còn chưa chờ anh ta nói xong, một giọng nam lạnh nhạt đột nhiên vang lên.
"Tôi cược một trăm triệu, Tô Vân Khuynh."
!!!
Lần này, tất cả mọi người đều yên tĩnh.
Nếu nói lúc trước mọi người chỉ là sợ hãi thán phục, như vậy lần này quả thực là ngạt thở!
"...Một, một trăm triệu?" Nhà cái càng hưng phấn đến hai mắt sung huyết, không thể tin được lẩm bẩm nói: "Đây không phải là mơ chứ?"
Nhưng khi anh ta xoay qua chỗ khác nhìn thấy người vừa đến, nửa phần hoài nghi cũng không có ——
Bởi vì người vừa lên tiếng chính là nam thần Liên Bang Mộ Thiệu Tu.
Nhìn xem tài lực của bạn trai người ta này!
Nhà cái cảm thán, vừa nóng lòng nghênh đón.
"Mộ thượng tướng, ngài muốn chuyển khoản phải không, tài khoản của tôi là... Còn có, chút nữa ngài có thể ký tên cho tôi được không?"
Xem ra cũng là một em trai cuồng nhiệt.
Vân Khuynh bĩu môi, trêu chọc nhìn qua người đàn ông bên cạnh một chút.
Mộ Thiệu Tu chỉ trấn định tiến lên đặt cược, nhưng trong hành động lại hoàn toàn không để ý đến việc kí tên này.
Vân Khuynh: Phốc.
Nàng nhìn hắn vung tiền như rác nhưng cũng không ngăn cản.
Dù sao thì kiểu gì cũng sẽ thắng trở lại thôi.
Nhưng hiển nhiên có người không nghĩ như vậy ——
"Tô Vân Khuynh!" Tô Mạn Mạn đột nhiên mở miệng, giễu cợt nói: "Cô giỏi thật đấy, cũng không sợ khiến vị hôn phu mất cả chì lẫn chài."
Vân Khuynh cười một tiếng: "Loại chuyện như này tôi nghĩ cô hẳn là càng phiền não hơn tôi chứ nhỉ?"
Nàng nói, có ý riêng quét mắt nhìn Nhiếp Cảnh Vân và Ryan.
"Cô!" Tô Mạn Mạn tức giận đến toàn thân phát run, ánh mắt của hai gã đàn ông bên cạnh cũng biến thành bất thiện.
Nhưng ngay lúc này, Mộ Thiệu Tu cũng vừa lúc chuyển khoản xong, trở lại: "Đi thôi."
"Dạ." Vân Khuynh câu môi lên, khoác tay hắn.
Tiếp theo, hai người bỏ rơi ba người đang muốn kiếm cớ kia, vô tình rời đi.
Ánh mắt nhiệt liệt của khán giả đi theo hai người, nhưng ngại với sự lạnh nhạt vừa rồi của Mộ Thiệu Tu nên không ai dám tiến lên.
"Mẹ nó!" Tại chỗ, Tô Mạn Mạn không khỏi mắng to: "Lát nữa để xem bọn chúng mất mặt thế nào! Ryan, anh không có vấn đề gì chứ?"
"Anh sẽ thắng!" Là vương tử Trùng tộc, đây là lần đầu tiên Ryan y bị đùa cợt như thế nên cũng nổi giận.
... Rất nhanh, màn tranh tài đã bắt đầu.
Qua hai trận PK, trận thứ ba sắp bắt đầu: Vân Khuynh VS Ryan!
Bước lên chiến trường, Tô Mạn Mạn giữ lấy Ryan dặn dò: "Ryan, nhất định anh phải đánh bại tiện nhân kia đấy......"
"Mạn Mạn, yên tâm đi." Ryan bảo đảm, lại cố ý lôi kéo cô ta thân mật nói: "Nhớ phải cổ vũ cho anh là được rồi."
"Được!" Ánh mắt Tô Mạn Mạn lấp lóe, một tay ôm lấy y, cử chỉ phóng khoáng nói: "Người anh em, cố lên!"
Nhưng dù là như thế, Nhiếp Cảnh Vân đang đứng một bên vẫn nhíu mày, nhưng vì ngại với tình hình nên chỉ có thể kiềm chế xuống.
....Ba người, mỗi người đều có tâm tư riêng, bầu không khí cực kỳ quỷ dị.
Mà cách đó không xa lại là bức tranh hoàn toàn khác biệt ——
Vân Khuynh ngồi dậy, như muốn rời đi, lại đột nhiên xoay người cúi xuống ghé sát vào tai người yêu nhà mình.
"Một trăm triệu đều sẽ kiếm về cho anh, yên tâm đi."
"À?" Môi mỏng của Mộ Thiệu Tu nhếch lên: "Vậy anh chờ em."
"Được." Mây nghiêng gật đầu một cái, bá đạo nâng cằm hắn lên: "Ngoan ngoãn nhìn em nhé."
Hai người đùa giỡn nhau, những người xem bên cạnh đều yên lặng lệ rơi đầy mặt.
Alo?
110 à?
Tôi muốn báo án, có người ngược đãi chó a a a!
......
Tóm lại, sau phần "Bịn rịn chia tay" của hai phe, dưới sự chăm chú nhiệt tình của toàn trường ——
Hai chiếc cơ giáp rất nhanh đã xuất hiện đối chiến.