《Chương 303》
TÌNH THÙ LẠC LỐI: CÔNG LƯỢC TỔNG TÀI TỐI TĂM (20)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
🎊🎋🎊🎋🎊🎋🎊🎋🎊🎋🎊🎋🎊
Tin tức đột biến phong cách này vừa ra, phần lớn mọi người đều hùng dũng hướng về phía Weibo của Vân Khuynh.
Nhưng mà, cái đầu tiên nhìn thấy lại là… “Quảng cáo”!?
… Khụ.
Không sai.
Động thái mới nhất của Vân Khuynh, cũng không phải là vả mặt, cũng không phải chuyện thi đấu vũ đạo, ngược lại, là đáp lại “Kỳ tích” bị nghị luận sôi nổi gần đây ——
Mới ngắn ngủi một năm, cô ấy đã khôi phục thành công như thế nào? Hơn nữa… Còn có thể đạt đến trình độ thuận lợi quay về sân khấu?
Phải biết rằng, độ nặng của vết bỏng này, không chỉ là hủy dung, còn tạo thành di chứng tổn hại công năng khớp xương… Đúng là đủ loại triệu chứng bệnh nghiêm trọng, vậy nên lúc trước vũ đoàn Hoàng Gia mới có thể phán định “Phương Vân Khuynh” không thể tiếp tục múa được nữa.
Hiện giờ, nàng vương giả trở về, mọi người kinh ngạc cảm thán rất nhiều, sớm cũng đã khiến cho các chuyên gia giới y học trong ngoài nước chú ý.
Bác sĩ từng chẩn bệnh qua, càng thêm hưng phấn tuyên bố muốn liên lạc với Vân Khuynh, thề muốn giải ra bí ẩn của sự hồi phục này.
Dưới tình huống như vậy, có thể nói là muốn tránh cũng không thể tránh.
Cho nên hôm nay, Vân Khuynh đăng Weibo, mang nguyên nhân tại sao mình khôi phục nhanh chóng đều tính trên đầu vào việc tham gia “Kế hoạch nghiên cứu khoa học chữa trị bí mật mới nhất”, hơn nữa còn chỉ ra công ty đứng sau kế hoạch này: “Tân Sinh”.
Cũng như thế, ở nước ngoài nàng cũng dùng tiếng Anh phát ra tin tức như vậy.
… Thông tin này vừa tung ra, phần lớn cư dân mạng đều có chút ngu ngơ.
Nhưng thật ra những chuyên gia lúc trước nóng lòng muốn thử lại tỏ vẻ sẽ chặt chẽ chú ý đến công ty chữa trị khoa học kỹ thuật thần bí này, cũng sẽ nghiên cứu những gì có liên quan.
Rất nhanh, mọi người cũng phản ứng kịp, chìm vào hưng phấn không nhỏ.
Dù sao thì loại thành quả chữa trị này cũng có lợi cho mọi người.
Càng miễn bàn đến mạng lưới ngầm tuyên truyền ngay sau đó, thành quả nghiên cứu phía sau của công ty “Tân Sinh” không chỉ giới hạn trong lĩnh vực chữa bệnh, còn bao gồm cả lĩnh vực sắc đẹp nữa…
Có một “Ví dụ thành công” là Vân Khuynh ở phía trước, trong lúc nhất thời, vô số người sinh ra hảo cảm đối với “Tân Sinh”.
Đương nhiên, trước mắt xem ra, “Công ty thần bí” này căn bản vẫn chưa chính thức tiến vào thị trường, còn cách đại chúng một khoảng cách khá xa.
Nhưng lúc này đây lại “Tuyên truyền” đặc biệt khiến không ít người dân có khái niệm về nó, cũng vì trải đường cho sự phát triển sau này.
… Khụ.
Có điều hiện nay, lại không có nhiều người xem có thể nhận ra thâm ý của Vân Khuynh trong lần hành động này.
Thậm chí, trong mắt người nào đó, nàng căn bản chỉ đang quảng cáo cho một “Doanh nghiệp ba không*” mà thôi ——
* Doanh nghiệp ba không (三无商家): ta k tra đc từ này có nghĩa chính xác gì, ai biết nói ta với, nhưng đại loại là doanh nghiệp "dỏm", k đảm bảo chất lượng.
“Nực cười.” Phòng khách Chu gia, Ninh Tâm Nguyệt quét mắt nhìn tin tức liền thốt ra bình luận như thế.
Bà ta nhíu mày, lại bày ra tư thế quý phụ nhân.
“Tân Sinh? Cũng không biết từ đâu chui ra nữa. Trước nay chưa từng nghe qua, Phương Vân Khuynh… Trước kia còn tưởng rằng cô ta cũng không đến nỗi, hiện giờ nhìn lại, quả nhiên là thấp kém!”
“Mẹ nói đúng.” Một bên trên sô pha, Chu Tuấn Vũ lôi kéo tình nhân, cười phụ họa nói.
Quan Vũ Phỉ e lệ hạ mắt, cũng tán đồng gật gật đầu.
“Hừ.” Ninh Tâm Nguyệt đắc ý cười, nói với con trai: “Mẹ con nói đương nhiên là chính xác.”
Bà ta nói, lại liếc nhìn Quan Vũ Phỉ một cái: “Bây giờ cô cũng không tồi. Nhưng đừng có học theo cái người đắm mình trong trụy lạc kia đấy.”
“Dạ… Bác gái.”
Quan Vũ Phỉ ngưng lại, nhỏ giọng trả lời, trong lòng lại vì mẹ của tình nhân “Xem trọng mình” mà nhảy nhót không thôi.
Lúc này, ngày nghỉ sau thi đấu ——
Hạng mục trong Giải thi đấu vũ đạo quốc tế rất nhiều, bởi vậy chiến tuyến cũng kéo dài rất lâu.
Còn tổ ballet múa đơn nữ, từ khi bắt đầu vòng đấu loại, đến đấu bán kết, rồi đến trận chung kết, ở giữa đều cách nhau một tuần.
Sau đêm đấu vòng loại đó, Chu Tuấn Vũ được tập đoàn Chu thị triệu tập khẩn cấp, vội vàng về nước.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Quan Vũ Phỉ dù mang gánh nặng thi đấu nhưng cũng cùng trở về.
Khiến cô ta kinh hỉ chính là, lần này vậy mà lại được cùng tình nhân tiến vào đại trạch Chu gia…
Có phải… Tuấn Vũ đối với mình càng có nhiều khác biệt hay không?
……
Nghĩ vậy, Quan Vũ Phỉ cảm thấy trong lòng càng ngọt, không khỏi đỏ bừng mặt, khóe miệng cũng đang muốn gợi lên…
Giây tiếp theo, chợt nghe thấy tiếng trách cứ của Chu Tuấn Vũ vang lên.
“… Vũ Phỉ! Quan Vũ Phỉ!"
“A!?” Cô ta sửng sốt, đột nhiên ngẩng đầu: “Cái gì!?"
Đã thấy Ninh Tâm Nguyệt bất mãn nói: “Tôi hỏi sao cô không trả lời?!.”
“Bác gái, con…” Quan Vũ Phỉ thoáng chốc thấp thỏm, trong mắt hiện lên ẩm ướt: “Con không phải cố ý đâu…”
“Được rồi.” Mày Ninh Tâm Nguyệt càng nhăn lại, lập tức ngắt lời: “Tôi hỏi cô, hiện giờ cô đã bị tiện nhân kia dẫn trước ba hạng, cô có nắm chắc sẽ thắng được cô ta hay không?”
Thân thể Quan Vũ Phỉ chấn động: “Con, con sẽ cố hết sức……”
Cô ta nói, nhớ tới màn biểu diễn kinh diễm kia của Vân Khuynh, trong lòng lại không có lấy nửa phần tự tin.
“Cố hết sức!?” Ninh Tâm Nguyệt thấy thế, lại nói thẳng: “Tôi muốn không phải là cố hết sức, mà là chắc chắn!"
Chủ mẫu đời thứ hai của Chu gia ung dung nhíu chặt lông mày, lại chuyển hướng về phía con trai.
“Tuấn Vũ, mẹ đã từng ở giới giải trí dốc sức nhiều năm như vậy. Hiểu được một chân lí chính là, mặc kệ phải dùng tới thủ đoạn gì, nhất định phải thắng! Con xem hiện tại dư luận đang rất bất lợi đối với chúng ta… Chỉ có chiến thắng, mới có thể xoay chuyển hết thảy.”
“Mẹ, con biết.” Chu Tuấn Vũ trả lời, sắc mặt lại trở nên khó coi ——
Hắn ta cũng ở hiện trường xem hết vòng đấu loại, chênh lệch giữa hai người đương nhiên hắn ta biết rất rõ ràng.
Càng đừng nói, thật ra nói Quan Vũ Phỉ "am hiểu" nhất là ballet hiện đại cũng là do dựa theo Phương Vân Khuynh…
“Thế nào? Thực lực vô dụng? So không lại?”
Thấy con trai và Quan Vũ Phỉ đều trầm mặc không nói, Ninh Tâm Nguyệt cũng đã hiểu ra được.
Quả nhiên, vừa nói xong, liền thấy bộ dạng càng thất bại của hai người.
“Hai đứa đúng là ngu chết được.” Bà ta cười nhạo: “Ai nói thi đấu chỉ hoàn toàn dựa vào thực lực?”
!?
Nghe vậy, Chu Tuấn Vũ lập tức chuyển tầm mắt qua: “Mẹ…?” Quan Vũ Phỉ cũng mong đợi nhìn qua.
Đắm chìm trong ánh mắt tha thiết của hai người, Ninh Tâm Nguyệt cẩn thận chống hàm dưới.
“Thực lực đương nhiên cũng phải có một chút, nhưng vẫn có thể lăng xê, kéo viện trợ từ bên ngoài mà, còn như đôi tiện nhân kia… Tất nhiên lại phải bôi đen lần nữa.”
Bà ta nói xong, lại cười lạnh.
“Chẳng hạn như, khôi phục khỏe mạnh thì đã sao, dung mạo có thể trở về được bao nhiêu chứ? Ngẫm lại bộ dạng rách nát của cô ta, còn muốn mang mặt nạ, không tôn trọng giải thi đấu…”
“Chuyện này……”
Chu Tuấn Vũ nghe xong, ánh mắt dần sáng lên, dần dần có sẵn kế hoạch trong đầu.
Chờ đến khi Ninh Tâm Nguyệt nói xong, hắn ta đột nhiên quay đầu, dịu dàng nói với Quan Vũ Phỉ: “Vũ Phỉ, em có muốn gia nhập vũ đoàn Hoàng Gia không?"
“A?” Quan Vũ Phỉ sửng sốt trong nháy mắt, sau đó lại kích động mà che kín miệng: “Nhưng, có thể sao?”
Ánh mắt Chu Tuấn Vũ chợt lóe, nhớ tới đóa hoa si yêu thích hắn ta trong vũ đoàn Hoàng Gia kia ——
Anni · Locker, cũng chính là con gái của trưởng đoàn.
Có lẽ, có thể ra tay từ cô ta…
“Thiếu gia!”
Hắn ta đang nghĩ ngợi tới, lại đột nhiên nghe được một tiếng gọi: “Lão gia bảo cậu nhanh chóng vào thư phòng!"
Chính là bác Vương quản gia.
“Được.”
Chu Tuấn Vũ đứng lên, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng —
Gần đây Chu thị nhiều lần bị bôi đen, quả thật rất rung chuyển…
“Bác gái… Công ty sẽ không có việc gì chứ?”
Tại chỗ, Quan Vũ Phỉ hơi lo lắng mà nhìn bóng dáng đã đi xa của hắn ta, co rúm tại chỗ ngồi.
Ninh Tâm Nguyệt chau mày.
Chuyện công ty bà ta cũng có nghe thấy, nhưng từ trước đến nay không hề để bụng. Tập đoàn Chu thị chính là đầu đàn của thương nghiệp, ai có thể uy hiếp?
Bà ta nghĩ, liếc mắt nhìn Quan Vũ Phỉ một cái, chỉ cảm thấy xúi quẩy.
“Có thể có chuyện gì chứ?”
“… Chu thị sắp xảy ra chuyện lớn rồi đây.”
Cách ngàn cây số, lúc vị đương gia chủ mẫu kia bác bỏ lời vừa nghe, lại có người nói ra một câu ngắt lời trái ngược hoàn toàn.
Đúng là Vân Khuynh.
Nàng cười khẽ, nhìn báo cáo trước máy tính, đột nhiên quay người lại, ôm vòng lấy người nào đó đang ngồi bên cạnh.
“Kiêu gia thật lợi hại. Ngài đây là định trong vòng nửa năm hoàn toàn nuốt chửng Chu thị à?”
Ánh mắt Chu Thiệu Kiêu sâu thẳm, liếc mắt nhìn cô gái trước mặt một cái, môi mỏng nhẹ giương lên.
Giây tiếp theo.
Vân Khuynh lại ghé sát bên tai hắn, cười nói: “Tới đây, chúng ta làm một giao dịch nhé?”