Editor: Dương Gia Uy Vũ
🐷🐷🐷🐷🐷🐷🐷🐷🐷🐷🐷🐷🐷
Âm hưởng máy móc lạnh như băng đang cùng một tồn tại khác đối thoại.
Một bên khác.
Hồn thể của nữ tử phiêu đãng, nhắm mắt lại, hoàn toàn là bộ dạng gần như đã bất tỉnh.
Đương nhiên, trên thực tế, Vân Khuynh căn bản không hề rơi vào hôn mê.
Nàng cảm nhận được sức mạnh trói buộc của hệ thống, hoàn toàn không thể thoát ra, chỉ có thể bất động thanh sắc nhắm mắt, chỉ duy trì một chút thanh minh trong đầu óc.
Kỳ thật, tình hình lúc này, có vẻ tương tự như lần trở về từ nhiệm vụ thứ hai thì phải?
Từ sau lần đó, Vân Khuynh đã nghi ngờ mục đích thật sự của hệ thống…
Nhưng mà, nàng đã sớm có chuẩn bị.
Lúc này nghe được tin tức từ trong giọng nói điện tử kia, trong lòng Vân Khuynh nhấc lên sóng to gió lớn ——
Thì ra phía trên hệ thống, đúng thật còn có “Chủ hệ thống” chỉ thị.
Còn nàng ở trong chương trình đó lại mang số hiệu “681”, như vậy… Có phải có nghĩa là, còn có những người làm nhiệm vụ giống mình, và những hệ thống khác? Người sau lưng bọn chúng lại là ai, có ý đồ gì…
…Trong lúc nhất thời, trong đầu Vân Khuynh nhảy ra vô số suy đoán.
Cho đến khi—— nàng nghe được kia hai chữ "Tiêu hủy" lạnh như băng kia.
Giây tiếp theo, Vân Khuynh cảm thấy có một sức ép kỳ lạ, dường như muốn cắt hồn thể nàng thành vô số mảnh.
Một khắc đó, nàng suýt nữa đã không khống chế được mà mở mắt ra chống lại.
Nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống.
Đau.
Đánh thẳng vào linh hồn, tựa như đang sống mà bị xé ra. Những khổ sở phải chịu trong những thế giới nhỏ kia, căn bản không thể so sánh được.
Rốt cuộc, lúc Vân Khuynh chịu không nổi mà run rẩy trong nháy mắt kia ——
Có một lực lượng nhu hòa bao vây lấy nàng, giúp nàng ngăn cách sự rà quét ác ý kia.
Cảm giác ấm áp quen thuộc hiện ra, trong lòng nàng vừa động, rốt cuộc cũng có thể chống đỡ tiếp.
Vì thế, trong không gian xám xịt vẫn vắng lặng như đã chết.
Không biết qua bao lâu, một giọng nam xa lạ mà cứng nhắc vang lên.
“Đã rà quét, phán định cuối cùng: Chưa phát hiện khác thường.”
“Đưa số 681 vào sổ đen dự bị, kịp thời theo vào.”
Đây là… Chủ hệ thống?
Vân Khuynh nhắm mắt, suy đoán chợt lóe lên trong lòng.
Giây tiếp theo.
Nàng nghe được giọng nói quen thuộc của hệ thống: “Đã tiếp nhận mệnh lệnh.”
Vừa dứt lời trong nháy mắt, Vân Khuynh chỉ cảm thấy hồn thể chợt nhẹ.
Là lực trói buộc của hệ thống đã tiêu tán.
Vì thế, ba giây sau.
Nàng cũng thuận thế chậm rãi mở mắt, mang dáng vẻ vừa mới trở lại từ thế giới luân hồi.
Quả nhiên, hệ thống cũng không phát hiện ra cái gì khác thường.
Nó chỉ như thường đưa giao diện thuộc tính ra ——
Chủng tộc: Con người
Dung mạo: 89 ( tối đa 100)
Vũ lực: 21 ( tối đa 100)
Trí tuệ: 73 ( tối đa 100)
Linh hồn lực / tinh thần lực: 22 ( tối đa 100)
Kỹ năng: Súng ống toàn năng, âm thanh của tự nhiên, 《 Y Kinh 》 ( cần học tập), thuật thanh tỉnh ( trung giai), thuật mạnh mẽ ( trung giai)
Đạo cụ: Giải độc đan tam phẩm
Giá trị khí vận: - 97900
Tích phân dự trữ: 200
Đồng thời, âm thanh lạnh băng của hệ thống vang lên.
“Nhiệm vụ Nguyên phối báo thù, thế giới cấp B ‘ Vườn Trường Kinh Tình ’ đã xong. Đánh giá: Thông qua. Tặng 6 điểm khen thưởng tương ứng, ký chủ có thể phân phối vào các thuộc tính. Tỷ lệ hoàn thành: 84%, khen thưởng 800 điểm tích phân.”
“Nhiệm vụ thu thập khí vận, đánh giá công lược có hiệu quả. Mục tiêu là nhân vật của thế giới cấp B, tặng 600 điểm giá trị khí vận tương ứng.”
“Mời ký chủ phân phối 6 điểm khen thưởng và 800 điểm tích phân.”
Vân Khuynh quét mắt nhìn giao diện thuộc tính, một lát sau đã nói.
“Thêm 1 điểm dung mạo, 1 điểm trí tuệ, 2 điểm vũ lực, 2 điểm tinh thần lực.”
Lúc này, nàng lại cố tình phân tán điểm số.
Ngay cả tích phân có thể sử dụng…
Hiện giờ có 1000 tích phân dự trữ, thật sự là khó chọn ra được kỹ năng hữu dụng gì.
Vân Khuynh trầm ngâm, cẩn thận tìm mấy lần, cuối cùng vẫn phải bất đắc dĩ lựa chọn từ bỏ. “Trước tiên không cần đổi.”
Nàng vừa dứt lời, hệ thống lập tức vận chuyển lại. “Đã tiếp nhận lựa chọn, mời xem thuộc tính đổi mới.”
Một lát sau, quầng sáng chợt lóe ——
Chủng tộc: Con người
Dung mạo: 90 ( tối đa 100)
Vũ lực: 23 ( tối đa 100)
Trí tuệ: 74 ( tối đa 100)
Linh hồn lực / tinh thần lực: 24 ( tối đa 100)
Kỹ năng: Súng ống toàn năng, âm thanh của tự nhiên, 《 Y Kinh 》 ( cần học tập), thuật thanh tỉnh ( trung giai), thuật mạnh mẽ ( trung giai)
Đạo cụ: Giải độc đan tam phẩm
Giá trị khí vận: -97300
Tích phân dự trữ: 1000
Vân Khuynh ngước mắt đảo qua, xác nhận thông tin không có gì sai sót, mở miệng: “Tiếp tục nhiệm vụ đi.”
Dứt lời, bạch quang chợt lóe.
“Ký chủ đã tiếp nhận nhiệm vụ. Xác nhận thế giới tiếp theo.”
“Đã định vị: Thế giới cấp E ‘ Cung Đình Mê Tình ’, bắt đầu truyền tống.”
Thấp như vậy?
Trong nháy mắt, nàng nhíu mày, trực giác cho thấy trong đó có vấn đề.
Giây tiếp theo.
Dòng khí màu tro chấn động, nháy mắt đã hút hồn thể của nữ tử vào.
*
Ý thức tỉnh dậy, mắt còn chưa kịp mở ra, cảm giác duy nhất của Vân Khuynh lại là —— nặng.
Sao lại thế này?
Nàng hơi nghiêng đầu, động tĩnh nho nhỏ theo đó vang lên ——
Lúc này trên người lại truyền ra, âm thang thanh thúy, giống như tua trang sức kim loại đong đưa…?
Vân Khuynh ngẩn ra.
Giây tiếp theo, nàng bỗng chốc mở mắt, trông thấy một mảnh đỏ tươi lờ mờ.
Lại hơi rũ hạ hàng mi dài, y phục lụa tinh mỹ thêu hoa ánh vào mi mắt.
Trong chớp nhoáng, Vân Khuynh đột nhiên phản ứng lại.
Kia nháy mắt, bàn tay mềm của nàng vừa nhấc, xốc lên… Khăn voan.
“Nương nương!”
Thoáng chốc, một đống tiếng kinh hô truyền vào bên tai.
“Người làm gì vậy?” “Ôi trời, chuyện này…”
Quanh thân nhất thời ầm ĩ, Vân Khuynh cũng không để ý, chỉ thừa dịp tầm mắt khôi phục ánh sáng, nhanh chóng nhìn xung quanh ——
Quả nhiên, trong cung thất hoa mỹ cổ xưa châm nến hỉ, khắp nơi đều trang hoàng đỏ rực.
Mà hiện giờ, nàng một thân mũ phượng khăn quàng vai, ngồi ngay ngắn trên giường hỉ.
Thời gian này là…đêm tân hôn của nguyên chủ? Lại còn là ở trong cung…
Ánh mắt Vân Khuynh tối sầm, còn chưa kịp nghĩ nên phản ứng như thế nào ——
Nhóm hỉ nương vừa bị nàng làm kinh ngạc kia đã tiến lên.
“Nương nương, người mau đội lên đi.”
Mở miệng chính là một vị ma ma ăn mặc kiểu trung niên, bà ta cầm lấy khăn voan đỏ, sắc mặt hòa khí khuyên nhủ.
Vẻ mặt những hỉ nương còn lại đều nôn nóng, nhưng không dám tiến lên, chỉ có thể phụ họa nói.
“Đúng…”
“Người nhịn một chút đi.”
“Không cần.”
Vân Khuynh đau đầu nhìn mấy người này một cái, lạnh nhạt nói ——
Mặc dù tạm thời vẫn chưa xem cốt truyện, nhưng nàng cũng không có ý định thành hôn với nam nhân khác.
“Người…”
Bên kia, ma ma đi đầu nghẹn một hơi, khẩu khí đột nhiên tăng thêm vài phần. “Đây là quy củ trong cung, cho dù…”
Giây tiếp theo, lại là một tiểu cung nữ trang điểm có chút khác biệt với những người khác lên tiếng trước.
“Ma ma, xin nói năng cẩn thận.” Tiểu cô nương kia hơi ngẩng đầu.
“Lấy thân phận của nương nương chúng ta, không tới lượt ngươi giáo huấn!”
Ma ma kia nghe vậy ấp úng câm miệng, gục đầu xuống, da mặt đầy vẻ tang thương hiện lên tia không cam lòng.
Tiểu cung nữ kia chạy về phía chủ tử nhà mình, thấp giọng nói.
“Có điều, tiểu thư người vẫn nên đội lên đi, nếu không Hoàng Thượng nhìn thấy không cao hứng, nói người hai câu, trong lòng người sẽ thấy khó chịu…”
Vân Khuynh đang hạ mắt suy nghĩ đối sách, nghe vậy, không khỏi nhướng mày, vừa định mở miệng ——
Giây tiếp theo. Âm thanh nội thị xướng tên lại truyền vào trước.
“Hoàng Thượng đến!”